Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 659 - Chương 659: Thể Diện

Chương 659: Thể Diện Chương 659: Thể DiệnChương 659: Thể Diện

Trào lưu giúp tăng trưởng thuộc tính, hiển nhiên hôm nay thần thức của hắn đã có thể bao trùm năm trăm mét, nắm rõ động tĩnh xung quanh như lòng bàn tay, nên cũng không cần vào trong phòng, từ bỏ ưu thế tuyệt vời của mình.

"Ngông cuồng."

Đại sư huynh ở phía sau Đỗ Cách bỗng nhiên rút kiếm:

"Lãnh Thập, ta sẽ giúp sư phụ thanh lý kẻ phản bội sư môn là ngươi trước."

Câu nói vừa dứt.

Hắn đã đâm thằng kiếm về phía lưng Đỗ Cách.

"Đừng làm tiên sinh bị thương."

Ngô Xương thấy thế thì mạnh mẽ nhào tới, chặn đao giúp Đỗ Cách. Tốc độ của đại sư huynh còn nhanh hơn Hà Húc, không có thuộc tính phụ trợ, cho dù hắn siêng năng luyện võ suốt những ngày qua thì cũng không thể là đối thủ của người này, muốn thể hiện dũng mãnh thì cũng chỉ có thể chặn đao.

Đương nhiên.

Hắn cũng phải khiến người trong phòng thấy rằng hắn đã khôi phục sức mạnh.

Phốc!

Chiêu kiếm của đại sư huynh đâm vào vai Ngô Xương, hắn không khỏi sững sờ, lập tức xoay ngang tay, định thuận thế đẩy vai tên này ra.

Nhưng hắn vừa mới hành động thì Đỗ Cách đã xoay người lại, đâm một chiêu kiếm về phía cổ tay của hắn.

Đại sư huynh lập tức bị ép lùi lại, rút kiếm đã đâm trúng vai Ngô Xương ra.

"Quả nhiên Ngô Xương thật sự là dũng sĩ, ngươi thủ đi để ta công."

Đỗ Cách cười tươi, đứng phía sau Ngô Xương rồi dùng một tay đẩy tên này lên, hoàn toàn xem tên này là tấm khiên, mà kiếm trong tay hắn lại đấm về phía đại sư huynh ở đối diện từ hai bên cạnh của Ngô Xương.

Đại sư huynh vung kiếm ngăn chiêu thức của Đỗ Cách, nhin Đỗ Cách trốn ở phía sau Ngô Xương mà vẻ mặt vô cùng nghỉ ngờ, hắn không hiểu Đỗ Cách đang chơi cái trò gì đây?

Tại sao muốn dùng một lão hán ở nông thôn làm tấm khiên cho hắn?

Kiếm thuật của thích khách đa dạng linh hoạt, thực ra có một người chặn ở trước mặt thì còn phiền phức hơn, hơn nữa một lão hán ở nông thôn thì có thể chặn được mấy chiêu kiếm?

Đại sư huynh cười khinh bỉ, vừa mới chuẩn bị vận kiếm đâm chết Ngô Xương trước.

Đột nhiên.

Giọng nói của Đỗ Cách vọng đến:

"Nhìn vết thương của ngươi kìa."

Câu nói vừa dứt.

Đỗ Cách đã kéo cái áo của Ngô Xương xuống, để lộ cái vai trơn bóng của tên này.

Đại sư huynh đột nhiên sững sờ:

"Thiên ma?"

Nhân lúc hắn sững sờ thì Đỗ Cách đã di chuyển ra khỏi vị trí sau lưng Ngô Xương và tung hai chiêu kiếm, một chiêu kiếm đánh bay trường kiếm của đại sư huynh, một chiêu kiếm khác thì đâm trúng vai của hắn:

"Đại sư huynh, đắc tội rồi."

Sau đó.

Một chiêu kiếm đâm về phía yết hầu của đại sư huynh.

Đúng vào lúc này.

Một tiếng quát chói tai truyền đến.

Đỗ Cách chỉ cảm thấy xung quanh đều là kiếm khí bén nhọn, bao trùm mọi phạm vi né tránh của hắn.

Ở trong trí nhớ của Lãnh Thập, sư phụ là cao thủ số một đương thời, nếu phóng thích chân khí thì không một ai trong số những sát thủ như bọn họ có thể vượt qua ba hiệp dưới tay sư phụ.

Dù cho thuộc tính của hắn đã tăng lên, nhưng trong tình huống không có kỹ năng tấn công kề bên người thì hoàn toàn không thể thắng sư phụ của hắn, ít nhất không thể đánh thắng sư phụ của hắn trong tình huống người đó không bị thương.

Hiện nay, hắn vẫn chưa định để lộ thân phận chiến sĩ dị tỉnh của mình.

Nhưng chỗ sư phụ ở có nước thì lại khác.

Vào giây phút cảm nhận được kiếm khí kéo tới.

Đỗ Cách xoay người lần nữa, mượn Ngô Xương để chặn lại kiếm khí của sư phụ.

Cùng lúc đó, trường kiếm trong tay hắn cũng đâm về phía trước, chỉ thấy nước trong dòng suối nhỏ hóa thành vô số mũi tên nước và bắn về phía sư phụ công kích.

Sư phụ chưa bao giờ nghĩ Đỗ Cách sẽ mượn nước để tấn công nên không khỏi sững sờ, nhưng phản ứng của thân thể cũng không hề chậm, lập tức vung vẩy trường kiếm, đánh nát mũi tên nước mà Đỗ Cách phóng tới.

Chẳng qua, những mũi tên nước rải rác đã xối hết lên áo của hắn.

Lão già hoàn toàn không thể ý đến bộ đồ bị ướt đẫm, nhìn Đỗ Cách mà cười khinh bỉ:

"Đây là thứ mà ngươi dựa dẫm vào? Thiên Ma? Pháp thuật?"

"Không sai, đây chính là chỗ dựa của ta."

Đỗ Cách xoay Ngô Xương một vòng rồi để tên này đứng đối mặt với sư phụ của mình, vì việc đối mặt với một lão nam nhân thực sự khiến hắn hơi khó chịu.

Ngô Xương nuốt một ngụm nước bọt, tự thôi miên mình rằng phải dũng mãnh, thế là hắn nhìn ông lão ở đối diện rồi trợn tròn đôi mắt:

"Đừng hòng làm tiên sinh bị thương, trừ phi bước qua xác của ta."

Lão già không nhìn hắn mà lướt qua hắn và nhìn về phía Đỗ Cách:

"Lãnh Thập, ngươi thật sự che giấu tốt đấy, mười mấy năm mà vẫn nhịn không sử dụng pháp thuật một lần nào? Đáng tiếc ngươi lại học pháp thuật hệ Thủy, có ai mà không biết Thủy thuật là yếu nhất... Ựa!"

Câu nói mới được một nửa.

Giọng nói của hắn bỗng im bặt, hai chân đột nhiên kẹp lại rồi phát ra một tiếng thét chói tai như vịt đực, mặt bất ngỡ đỏ lên:

"Ngươi..."

"Hệ Thủy yếu nhất là do bọn họ không biết dùng."

Đỗ Cách cười khẽ một tiếng, cũng không thấy hắn có hành động gì, chỉ thấy nước trong suối đều bay lên không trung, biến thành một con cự long và cắn về phía sư phụ của hắn.
Bình Luận (0)
Comment