Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 674 - Chương 704: Chươn 704: Một Ngày Không Có Quốc Sư

Chương 704: Chươn 704: Một Ngày Không Có Quốc Sư Chương 704: Chươn 704: Một Ngày Không Có Quốc SưChương 704: Chươn 704: Một Ngày Không Có Quốc Sư

"Được, để trẫm phái Liễu công công đi cùng ngươi."

Cố Thế Thuần nói.

"Bệ hạ, Liễu công công phải trấn giữ kinh thành, bảo vệ sự an toàn của bệ hạ, thần tự đi là được."

Quốc sư cười cười:

"Bệ hạ, Tào Lâm là tông sư mà thần cũng có năng lực của tông sư, hai tông sư cùng ra tay, cho dù yêu tỉnh có bản lĩnh bằng trời thì cũng chạy trời không khỏi nắng."

"Được."

Cố Thế Thuần liếc mắt nhìn quốc sư một cái rồi gật đầu:

"Quốc sư đi chuyến này phải cẩn thận, nếu như chuyện không ổn thì đừng miễn cưỡng ra tay, một nước không thể một ngày không có quốc sư."

"Vi thần đã rõ."

Quốc sư khom mình hành lễ. ...

"Đế sư, Tào Lâm dẫn theo ba vạn đại quân, hành quân cấp tốc đến thằng Lâm Dương, năm ngày sau có thể tới Lâm Dương thành. Bây giờ Lâm Dương thành chỉ có mười ngàn tỉnh binh, mà lại không có địa thế hiểm trở dễ phòng thủ, một khi Tào Lâm tướng quân đến thì cùng lắm chống đỡ được một ngày."

Hoàng Phủ Nguyệt báo cáo đôi chút về tin tức dạo gần đây với Đỗ Cách:

"Lòng dân Lâm Dương thành bàng hoàng, tất cả bách tính đều đang thảo luận về thân phận của đế sư, nói đế sư là Thiên Ma, chuyên xuất hiện để gây họa cho dân gian..."

Nói xong.

Nàng lại lén lút liếc nhìn Đỗ Cách, đột nhiên tha thứ cho hành động của hắn.

Nếu như là một nam nhân bình thường làm những chuyện kia với nàng thì người đó chính là một tên biến thái, nhưng nếu như là Thiên Ma làm những chuyện kia thì cũng quá bình thường, không phải Thiên Ma đều đều là kẻ gian ác sao? Ánh mắt công chúa nhìn hắn cũng thùy mị như nước, e là cũng đã bị hắn dạy dỗ thành thục...

"Không thể dùng lòng dân?"

Đỗ Cách cười hỏi.

"Không thể dùng lòng dân."

Hoàng Phủ Nguyệt nói:

"Danh tiếng của Tào Lâm quá mạnh, nhờ đánh trận mà có được cái danh quân thần, cả đời gần như chưa bao giờ bại trận. Khi nghe nói sẽ chiến đấu với hắn, sĩ khí của nhiều tướng sĩ bảo vệ thành cũng tụt xuống cực thấp. Nếu không, thuộc hạ cũng sẽ không cho rằng Lâm Dương thành chỉ chống đỡ được một ngày."

Quân thần sao?

Đỗ Cách trầm ngâm, hắn biết Tào Lâm, từ một tiểu tốt tù binh từng bước trở thành tông sư và đạt được vị trí tướng quân nhờ công pháp lúc ở trong quân.

Danh tiếng của người như bóng của cây (1).

(1) Danh tiếng của con người rất quan trọng.

Cho dù hắn không dẫn theo ba vạn sĩ tốt, chỉ một mình hắn cũng đủ để xé tan tầng phòng ngự của Lâm Dương thành.

Nói cho cùng.

Danh vọng của Lạc Sương, Hoàng Phủ Nguyệt và hắn vẫn quá thấp.

Bọn họ chưa đánh một trận trực diện nào nên không đáng được thuộc hạ và bách tính tin tưởng, huống chỉ bọn họ mới chỉ chiếm được Lâm Dương thành hơn mười ngày, khả năng cao trong lòng bách tính Lâm Dương thành còn coi bọn họ là thổ phỉ.

"Tông sư lợi hại không?"

Đỗ Cách nhìn về phía hơn mười cao thủ Tiên Thiên mà Cố Thế Minh phái tới, hỏi:

"Các ngươi có thể chống đỡ được mấy chiêu dưới tay tông sư?"

Sắc mặt của mấy cao thủ Tiên Thiên lập tức thay đổi.

Mãi lâu sau.

Mới có một cao thủ Tiên Thiên đứng dậy, cười khổ rồi nói:

"Đế sư, ngươi đánh giá cao chúng ta rồi. Một mình tông sư có thể chặn sông đời núi, đừng nói là mấy chiêu, ước chùng mấy người chúng ta gộp lại thì cũng không đỡ nổi một chiêu dưới tay tông sư."

"Một chiuê?"

Đỗ Cách nhíu mày lại, nói:

"Mấy người các ngươi dốc toàn lực ra tay, thử tiếp một chiêu của ta xem nào."

Sau khi danh sách mười xếp hạng đầu được công bố.

Không biết đã có bao nhiêu chiến sĩ dị tỉnh giúp bọn họ tuyên truyền, thuộc tính của Đỗ Cách tăng vọt rất nhiều. Hắn tự bộc lộ thân phận lại khiến đám người Sử Bình Xuyên dồn dập lấy hắn làm gương, tự phơi bày thân phận.

Vô hình chung lại khiến hắn dẫn dắt ra một làn sóng trào lưu.

Hắn gần như dùng sức một người thay đổi thế cuộc của chiến trường dị tỉnh, ảnh hưởng đến hướng đi của tất cả các quốc gia ở trên chiến trường.

Nên khó tránh việc thuộc tính lại tăng một khoảng dài, mấy ngày nay tốc độ tu hành của Đỗ Cách tiến triển cực nhanh, hắn gần như tu luyện tất cả công luyện Long Nha đến giới hạn cao nhất, đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, chân khí sinh sôi liên tục.

Sau đó công lực của hắn không tiến triển thêm tí nào nữa, hẳn là do công pháp bị hạn chế.

Mà vì mấy ngày nay bận rộn nên hắn không có thời gian giao đấu với người khác, hoàn toàn không biết công lực của mình đạt tới trình độ nào rồi, vừa hay nhân cơ hội này nghiệm chứng một phen, xem có thể miễn cưỡng đạt tới tông sư chặn sông dời núi hay không...

Theo miêu tả của bọn họ, cùng lắm võ công của tông sư ở thế giới này cũng chỉ tương đương với Hóa Thần cảnh trong chiến trường dị tỉnh lần trước, hình như cũng không nghịch thiên như vậy.

Trong trí nhớ của Lãnh Thập, từ trước tới nay chưa từng gặp người cấp tông sư ra tay.

Ở Long Nha, cảnh giới Tiên Thiên đã là cao thủ siêu cấp rồi.

Sau khi Đỗ Cách tuyên bố thông cáo, vẫn chưa có người của Khải Nguyên tỉnh đến hội họp với hắn, nên hắn không thể không dự tính trong trường hợp xấu nhất, cần phải dựa vào chính mình để xoay chuyển tình thế xấu trước mắt.

Một người đối kháng với một quốc gia, trong tình huống không có kỹ năng thích hợp.

Thì quá khó khăn. Công ty Giải trí Phiếm Vũ Trụ chó má, vì tỷ lệ người xem mà không coi tính mạng bọn họ là gì, sớm muộn cũng sẽ có ngày hắn tròng xích chó lên cổ tên khốn Giải trí Phiếm Vũ Trụ rồi ném vào trong chiến trường dị tỉnh, để bọn họ cũng trở thành trò tiêu khiển cho quần chúng.
Bình Luận (0)
Comment