Chương 719: Rơi Vào Thế Hạ Phong
Chương 719: Rơi Vào Thế Hạ PhongChương 719: Rơi Vào Thế Hạ Phong
Sau khi bước vào Tiên Thiên, chân khí trong cơ thể lại sinh sôi không ngừng, nhưng cũng khó gánh nổi sát ý.
Trong mắt Tào Lâm, Đỗ Cách có thể chịu đựng ba đao của hắn, chứng tỏ đã có thực lực nửa bước Tông Sư.
Nhưng dù sao nửa bước Tông Sư vẫn không phải Tông Sư.
Một ngày không lĩnh ngộ được võ đạo của mình, hắn vĩnh viễn không phải là đối thủ của mình.
Khó chơi thết
Đỗ Cách trốn trong nước nhìn Tào Lâm ở trên trời, âm thầm thở dài, sức lực và tốc độ của hắn không thua kém gì Tào Lâm đứng trên trời, nhưng chân khí không thể phóng xa được như hắn ta.
Sau một lần dùng nước tập kích, Tào Lâm bịt kín tất cả lỗ thủng trên người mình, muốn đột phá từ bên trong cũng không thể nào.
Không giống với tên sư phụ gà mờ của hắn ta trong Long Nha, Tào Lâm thật sự có thể dùng chân khí hộ thể trong thời gian dài.
Muốn đánh bại hắn, nhất định phải gần thân thể hắn mới được...
Đỗ Cách ở bên trong Dương Giang như cá gặp nước.
Đao khí của Tào Lâm liên tục chém xuống đáy sông, kích thích sóng cuộn lên chừng mười thước, nhưng hoàn toàn không làm Đỗ Cách bị thương được.
Hắn ở trong nước gần như có thể làm được việc thuấn di, hơn nữa ở trong nước, khống chế nước cũng dễ dàng hơn một chút.
Từng đầu Thuỷ Long không ngừng từ trong sông bay ngược dòng lên, liên tục thành một mảnh, tựa như nửa cái Dương Giang đều bị hắn vén lên đến trời.
Hơi nước bốc hơi, dưới ánh nắng mặt trời chiếu rọi, tạo ra vô số cầu vồng bảy màu, trông rực rỡ và đầy màu sắc.
Uy thế vô cùng to lớn, nhưng đối với Tào Lâm thì lại không có bao nhiêu lực sát thương.
Hai người tiến vào giai đoạn giằng co, người này cũng không thể làm gì được người kia, nhưng cuối cùng lại là Đỗ Cách rơi vào thế hạ phong. ...
"Thủy thuật Tông Sư?"
Quốc sư ẩn núp trong bóng tối không khỏi chẹp chẹp miệng:
"Không ngờ lại có người có thể vận dụng thuật pháp hệ Thuỷ đến trình độ này? Năng lực Thiên Ma đúng là quá kinh khủng. Đáng tiếc, hệ Thuỷ chí nhu, nếu là hỏa thuật thì e là Tào Lâm thật sự sẽ rơi vào thế tai nạn khó tránh, còn sức chiến đấu của thủy thuật quá yếu, có thể đánh bất ngờ làm hắn ta bị thương một lần đã xem như may mắn rồi. Nghịch nước sao? Ha ha!"
Đấy chỉ là lời nói thôi.
Quốc sư đến đây để hỗ trợ Tào Lâm nhưng từ đầu đến cuối lại không có ý ra tay hỗ trợ, hắn nhìn thấy những con rắn nước quấn quanh người Tào Lâm, cũng không thèm để ý.
Theo hắn thấy, những dòng nước nhỏ bé kia căn bản không tạo ra thương tổn gì, ít nhất cho đến hiện tại vẫn không ảnh hưởng đến việc Tào Lâm xuất đao.
Vẫn chưa tới lúc hắn ra tay.
Các chiến sĩ dị tỉnh khác ẩn núp trong bóng tối xem cuộc chiến, nhìn thấy sức chiến đấu cường đại của Tào Lâm và Đỗ Cách, họ đồng loạt líu lưỡi không thôi. Nếu Tào Lâm nhắm vào họ, chỉ cần một đao là họ không còn rồi.
Thời gian hơn một tháng, quá ngắn. Đồ chó hoang Đỗ Cách nhất định phải làm gì đó để đẩy nhanh, vô tình tìm thấy những từ khóa không hay, còn phải trưởng thành trong hoàn cảnh ác liệt, chiến sĩ dị tỉnh cũng càng ngày càng khó khăn.
Mà lúc này, đại đa số chiến sĩ dị tỉnh đều coi Đỗ Cách là một tên tiểu tử đã may mắn đoạt xá thủy thuật Tông Sư, tựa như Sử Bình Xuyên đoạt xá Thừa tướng Sùng Minh quốc vậy, đơn thuần là dựa vào việc tốt số, không liên quan gì nhiều đến năng lực của bản thân.
Chiến sĩ Khải Nguyên Tỉnh cũng không ngoại lệ, thậm chí họ còn nghỉ ngờ tên giao chiến với Tào Lâm rốt cuộc có phải là Đỗ Cách hay không?
Còn những nhân sĩ giang hồ khác ẩn nấp trong bóng tối quan sát trận chiến chiến thì đều có nhận thức mới về sức chiến đấu của Thiên Ma, họ vô tình can thiệp vào sự tranh đấu của triều đình, lại lặng lẽ thay đổi quan điểm đối với Thiên Ma.
Lúc trước, Lãnh Thập không hề có tiếng tăm hiển hách gì trên giang hồ, hiện giờ lại đánh tới đánh lui giằng co với lão Tông Sư như Tào Lâm, ngoại trừ bị Thiên Ma đoạt xá thì không có cách giải thích nào khác.
"Lãnh Thập, ngươi ở trong nước trốn tới trốn lui tính... Này!”
Liên tiếp bổ hơn mười đao mà vẫn không trúng Đỗ Cách, bụng Tào Lâm càng lúc càng đau, hắn ta cảm giác nên mau chóng kết thúc chiến đấu, máu tươi bị áp chế trong cơ thể có dấu hiệu phun ra ngoài, trong lòng hắn ta tức giận, nhịn không được lên tiếng kích tướng Đỗ Cách.
Năng lực khống chế nước của Đỗ Cách quá lợi hại, một khi ba vạn tỉnh binh của hắn đuổi tới, bị Lãnh Thập khống chế nước của Dương Giang cuốn qua, thật sự không dám tưởng tượng đến hậu quả.
Tuy là binh sĩ tỉnh nhuệ nhưng không có năng lực chân khí hộ thể như hắn.
Nhưng vừa mới mở miệng.
Một con rắn nước di chuyển trên mặt hắn đã nhắm chuẩn khe hở, đột nhiên chui vào trong miệng hắn, không thèm quan tâm gì mà chui thẳng vào cổ họng của hắn.
Tào Lâm hoảng sợ, vội thúc giục chân khí, ép nước chảy vào cổ họng ra ngoài.