Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 734 - Chương 764: Đoan Trang

Chương 764: Đoan Trang Chương 764: Đoan TrangChương 764: Đoan Trang

"Nếu từ khóa của Bùi Mã Nhi thật sự là hỗn loạn, có lẽ kỹ năng lên cấp của từ khóa của ta cũng có thể khắc chế hắn."

Quản Phi nắm giữ từ khóa đoan trang bỗng lên tiếng, hắn nhìn mọi người ở xung quanh rồi nói đầy bất đắc dĩ:

"Nhưng ta không biết làm thế nào để thức tỉnh kỹ năng, cho tới tận bây giờ, đội quân nghỉ thức của ta vẫn không có cơ hội biểu diễn."

Đội nghỉ thức?

Duyệt binh!

Một cảnh tượng hùng vĩ đột nhiên tràn vào trong đầu Đỗ Cách.

Nhưng chẳng mấy chốc hắn đã phủ quyết suy nghĩ này.

Hiện tại khắp thế giới đều đang chiến tranh, bây giờ mà duyệt bình một cái, không biết có sức ảnh hưởng hay không nhưng khả năng cao sẽ chìm đắm trong việc làm trò hề, không biết sẽ giúp Quan Phi thức tỉnh kỹ năng gì!

Nếu muốn làm nghỉ thức duyệt binh, ít nhất Lạc Sương phải giành được một nửa giang sơn Sùng Minh quốc mới được.

"Đừng động vào Bùi Mã Nhi, việc khẩn cấp lúc này là giải quyết Lâm Khánh."

ĐC nhìn về phía quốc sư, nói:

"Quốc sư, Tự Nhiên Chỉ Đạo của ngươi phù hợp với ám sát nhất, ngươi thật sự không chắc ăn chuyện lẻn vào trong doanh trại của Lâm Khánh rồi giết Thân Dư sao?"

Mỗi khi nghe Đỗ Cách nói Tự Nhiên Chỉ Đạo của mình phù hợp với ám sát nhất là huyệt thái đương của quốc sư lại nảy lên thình thịch, gắn kết Tự Nhiên Chi Đạo điềm nhiên yên lặng với ám sát lén lút đúng là quá sỉ nhục hắn.

Nhưng nhìn chung thì không một ai trong số tất cả mọi người trong doanh trại thích hợp để ám sát Thân Dư hơn hắn, quốc sư cười khổ một tiếng.

"Trước khi bị thương thì có lẽ ta còn có thể ám sát Thân Dư, nhưng e là hiện tại không được."

"Vết thương của quốc sư cần mấy người mới khỏi?"

Đỗ Cách hỏi.

"Ít nhất bảy ngày thì mới có thể hành động như thường."

Quốc sư nói.

"Bảy ngày á!"

Đỗ Cách hít sâu một hơi, lắc đầu nói:

"Thời gian lâu như vậy thì đồ ăn cũng nguội rồi, đối phó với Lâm Khánh thì nhất định phải tốc chiến tốc thắng. Lần này Bùi Mã Nhi khống chế được triều đình Sùng Minh quốc, nên chắc sẽ có không ít Thiên Ma đến nương nhờ hắn. Một khi hắn đưa những Thiên Ma này vào trong đội quân của Lâm Khánh thì chúng ta càng gặp phiền phức."

"Đúng vậy!" Cao Minh gật đầu:

"Bùi Mã Nhi cũng được coi như mặt trời ban trưa, chắc chắn sẽ có rất nhiều người tới nhà vả hắn. Chiến trường lần này quá khó khăn, người tài giỏi xuất hiện lớp lớp."

Trong lúc nói chuyện.

Bảng cá nhân ở trước mặt mọi người lại nhấp nháy một trận. Mọi người không hẹn mà cùng mở ra.

Xếp hạng mười vị trí đầu lại có sự thay đổi.

Khúc Lương Đông biến mất khỏi danh sách mười hạng đầu, Vi Cửu Trù xếp hạng thứ tám lúc trước bỗng nhảy lên xếp thứ năm, Vân Dao thì lại trở thành người đứng thứ tư, Cát Tông tiến dần lên đứng thứ mười.

Đỗ Cách nhìn mọi người xung quanh rồi cười nói:

"Được rồi, trong mười vị trí đầu thì có bốn người ở bên phe chúng ta, nói ra thì chúng ta mới là thế lực to lớn nhất, nếu không nhanh chóng giải quyết Lâm Khánh thì càng ngày càng có nhiều mũi nhọn nhắm về phía chúng ta đó."

"Đế sư, theo lý thuyết thì danh tiếng của ngươi lớn hơn Bùi Mã Nhi nhiều. Người của chúng ta đâu rồi, chắc không phải đã chết hết đâu nhỉ! Nhiều thiên tài như vậy mà chỉ có mấy người chúng ta tụ họp ở đây?"

Hướng Lệ không cam lòng nói.

"Đúng vậy, tính theo tỷ lệ tỷ lệ thì ít nhất bên phía ta còn lại năm mươi người."

Cát Tông nhìn hơn năm trăm người còn lại mà than phiền:

"Những người này đang nghĩ gì vậy? ẽ nào sợ đế sư không chứa chấp bọn họ sao?"

Ngô Xương ngượng ngùng rụt cổ xuống, vờ như mình là một người trong suốt.

Người ngoài như hắn cảm thấy quá khó xử ở trong nhóm sáu người này, muốn chạy lại không dám, ngay cả nói chuyện cũng cẩn thận từng lï từng tí, chỉ lo nói câu nào không đúng thì mình sẽ thành cái bao để luyện kinh nghiệm của người kia.

Do nguyên nhân tâm trạng nên mấy ngày nay thuộc tính của hắn đã loạch xoạch tụt xuống, rõ ràng từ khóa dũng mãnh rất dễ để phát triển mà bây giờ xếp hạng đã sắp lót đáy rồi.

"Có lẽ không tiện chạy đến, nên đến thì đều sẽ đến.

Tính bất ngờ ở trên chiến trường dị tỉnh này quá lớn, đoạt xác cũng không thể đảm bảo, từ khóa cũng không thể bảo đảm.

Cho dù một người yếu kém biết được tin tức ở từ chỗ hắn, muốn vượt ngàn dặm để đến tìm hắn thì e là cũng không quá dễ dàng, không phải ai cũng giống như Vân Dao, bái được một sư phụ tốt, đạt được tu vi tông sư..."

Trong chuyện Thiên Ma, đám người Lạc Sươn và quốc sư không hề chen miệng vào.

Chờ bọn họ ngừng lại thì quốc sư mời kéo câu chuyện trở về:

"Đế sư, số trời đứng về phe chúng ta, ta cảm thấy có thể trực tiếp xông vào đại doanh của Lâm Khánh, nói không chừng đến lúc đó lại có người nào đó nhảy ra giải quyết vấn đề khó khăn của chúng ta. Hơn nữa, đêm qua ta ngắm sao trời, yêu tỉnh càng ngày càng nhiều, ngoài tướng tỉnh thì không còn tỉnh tượng nào có thể chống lại..."

Vào giờ phút này, chẳng còn ai mê tín hơn Đỗ Cách và quốc sư. ...

Tướng tỉnh?

Bùi Mã Nhi sao?

Ngoài hắn ra thì còn ai chống đỡ nổi?

Nếu không thì lại đánh cước vận may một lần?

Đỗ Cách nhớ tới kỹ năng của mình, trong tình huống thuận thế mà làm, chủ động ra quân thì thực ra độ khả thi thành công rất lớn.

Cùng lắm thì chết mấy người.

Nhưng chỉ cần Thân Dư bị bại lộ thì hắn chắc chắn sẽ phải chết.
Bình Luận (0)
Comment