Chương 778: Thêm Thì Thêm
Chương 778: Thêm Thì ThêmChương 778: Thêm Thì Thêm
Lạc Sương nhìn Đỗ Cách lùi từng bước một xuống dưới đài mà tim như bị đao cắt.
Vào khoảnh khắc ấy, dường như nàng thấy ngày Đỗ Cách thật sự bỏ rơi nàng, rời xa nàng trong tương lai.
Không.
Nàng tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra.
Lạc Sương yên lặng nắm chặt nắm đấm, nàng nhìn đám quần thần ở xung quanh rồi từ từ đứng lên khỏi long Ở:
"Chư khanh, hôm nay trẫm có thể đăng cơ ngôi vị hoàng đế không phải nhờ năng lực của trẫm, mà tất cả đều là công lao vất vả của đế sư.
Trẫm và đế sư quen biết trong lúc nguy nan. Lúc đó, phụ thân và huynh trưởng của trẫm bị nghịch tặc hãm hại nên phải tha hương nơi đất khách quê người, bởi vì bị tặc tử truy sát nên hộ vệ bên người đều bị thương và tử vong gần hết, may thay đế sư từ trên trời giáng xuống, cứu giúp trẫm trong lúc nước sôi lửa bỏng.
Đế sư không chê trẫm là nữ tử, càng không chê trẫm sa sút không nơi nương tựa, còn tự mình dạy dỗ và đôn đốc trẫm vươn lên tự lập, truyền thụ võ nghệ và đạo trị quốc cho trẫm, không tiếc đặt mình vào nguy hiểm để bảo vệ trẫm an toàn;
Một mình đế sư chiếm được Du Đường quan, tiếp theo lại giành được Lang Bình quan và bắt được Tào Lâm ở Dương Giang..."
Lạc Sương ngồi trên long ở, bình tĩnh thuật lại từng chuyện xảy ra từ khi gặp Đỗ Cách.
Đỗ Cách kinh ngạc nhìn về phía Lạc Sương.
Trong điển lệ đăng cơ mà hắn trù tính không có phần này, không ngờ Lạc Sương lại bất ngờ thêm đất diễn cho mình.
Chẳng qua.
Thêm thì thêm đi
Làm hoàng đế thì có thể tùy hứng một lát.
Có trung thần nào không muốn nghe quân chủ khen ngợi mình chứ?
Không thể không nói, nghe được chuyện mình làm từ miệng người khác rất là thú vị.
Hơn nữa, Lạc Sương còn tô điểm cho hành động của hắn trở nên đẹp đẽ, hoàn toàn không đề cập đến chuyện cởi quần áo người khác, hay khiến người ta nổ tung ở khe núi, ở trong miệng nàng thì mình chính là một đại anh hùng hoàn mỹ, rất tốt!
"„ Có thể nói, nếu không có sư phụ thì sẽ không có trẫm của ngày hôm nay, cũng không có nữ hoàng Thanh Vũ hôm nay."
Cuối cùng ánh mắt của Lạc Sương lại rơi vào người Đỗ Cách, giọng nói bỗng trở nên cao vút:
"Hôm nay trẫm phong đế sư làm Trung Nghĩa vương, nắm giữ Đánh Vương Tiên, trên đánh hôn quân, dưới đánh nịnh thần; ban thưởng Thiên Tử Tiết Việt, thấy vua không cần quỳ; ban thưởng Thượng Phương bảo kiếm, có thể trầm trước tấu sau; ban thưởng sáu xe ngựa..."
Đám quần thần loạn hết cả lên.
Những đặc quyền mà Lạc Sương ban thưởng cho Đỗ Cách gần như trở thành một vị hoàng đế khác rồi còn đâu.
Nhưng quốc sư vẫn đứng im như núi, tất nhiên họ cũng không có ý kiến phản đối gì, dẫu sao thì công lao của Đỗ Cách cũng quá to lớn, nên hưởng thụ đãi ngộ như vậy thì cũng không có gì chê trách được. Nhưng lúc này chẳng phải người làm tân hoàng đế như người nên cắt xén bớt công lao của hắn sao? Vì làm như này thì có vẻ ngươi chẳng là cái thá gì!
Hơn nữa, hiện tại mới lấy được một nửa Sùng Minh quốc, sau này ngươi còn phải đánh Thanh Vũ quốc, bây giờ lại lại thưởng hết những gì có thể thưởng thì về sau thưởng cái gì được?
Như này không phù hợp với quy củ!
Đến lúc đó lại giết hắn sao?
Không đúng, hắn là Thiên Ma, dù những người có mặt bắt tay lại thì cũng không giét được hắn...
Ài
Đám quần thần thở dài trong lòng, đột nhiên không quá coi trọng Lạc Sương - người đang ngồi trên ngôi vị hoàng đế.
Nào có ai vừa ngồi lên ngôi vị hoàng đế đã bằng lòng đặt mình vào vị trí hoàng đế bù nhìn!
Suy cho cùng vẫn còn quá trẻ.
Cả bụng toàn là tình yêu nam nữ, nhi nữ tình trường thì sao có thể làm được hoàng đế chứ?
Nhưng chẳng mấy chốc đám quần thần đã hiểu rõ nguyên nhân Lạc Sương làm như thế.
Lạc Sương là một nữ tử, nếu nàng muốn truyền ngôi tiếp thì nhất định phải tìm một người làm hoàng hậu, trong thiên hạ này còn có có ai thích hợp với vị trí kia hơn Đỗ Cách sao?
Chỉ cần Đỗ Cách thành thân với hoàng đế thì làm gì còn có tranh giành quyền lực!
Chẳng phải thiên hạ sẽ được truyền lại cho con trai của họ hay sao?
Đỗ Cách ưu tú như vậy, hoàng tử tương lai mà kế thừa được một nửa sự thông minh và võ công của hắn thì cũng đủ để bình ổn thiên hạ.
Mà khi con trai của họ còn ở thiên hạ, dù hắn là Thiên Ma thì chắc cũng sẽ không gây tai vạ cho giang sơn của chính mình đâu nhỉ!
Nghĩ như vậy.
Đám quần thần bỗng chốc bình tĩnh lại, quả nhiên nữ hoàng mưu tính thật sâu xa, vậy mà đã cơ trí suy xét xem làm thế nào để làm mối cho nữ hoàng và Trung Nghĩa vương. ...
Tất cả những lời thì thầm của quần thần đều truyền vào trong tia Đỗ Cách, nhưng hắn vốn không hề để ý, thậm chí cũng không để trong lòng.
Lúc này, mọi sự chú ý của Đỗ Cách đều đồn lên kỹ năng diễn sinh mới xuất hiện:
Trung Thành Vô Song: Thuộc tính trung thành và danh tiếng trung thành của ngươi sẽ cùng phát triển song song, khi danh tiếng trung thành được truyền bá càng rộng rãi thì thuộc tính càng mạnh.