Chương 782: Ôn Dịch
Chương 782: Ôn DịchChương 782: Ôn Dịch
Hai ngày sau.
Đỗ Cách, Quốc sư, Tào Lâm, Cao Minh, Hướng Lệ, Cát Tông, Ngô Xương cùng với mấy võ lâm Tông Sư chạy tới Đông Lĩnh Quan.
Lạc Sương cũng bị Đỗ Cách dẫn ra ngoài.
Mặc dù kỹ năng trung thành đã hoàn thành.
Nhưng lần này, điều động tất cả cao thủ, Đỗ Cách vẫn phải cam đoan Lạc Sương không bị ám sát.
Không sợ việc to tát, chỉ sợ việc không may xảy đến.
Việc Tân Hoàng đế mới đăng cơ vài ngày đã bị ám sát sẽ đả kích nghiêm trọng đến lòng tin của tất cả mọi người.
Đỗ Cách chắc chắn không cho phép điều đó xảy ra.
Trong hai ngày này, lại có ba tòa thành thị bị Bùi Mã Nhi hạ cố đến chơi, tình hình cũng giống y như Lâm Dương, trước thì hỗn loạn, sau thì ôn dịch.
Nhưng khác với Lâm Dương.
Bởi vì chuyện xảy ra ở Lâm Dương,"Nhật báo Lâm Dương" đã phát ra nhắc nhở, rất nhiều người đã được sơ tán ra khỏi thành từ sớm nên không gây ra quá nhiều thương vong, thậm chí có người phóng hỏa, cũng bị ông trời kịp thời hạ xuống một trận mưa lớn để dập tắt.
Mà ôn dịch tới nhanh, đi cũng nhanh, rất nhiều người bị nhiễm dịch bệnh chỉ biết chờ chết, ngày hôm sau lại khỏi mà không cần thuốc, lại trở nên khỏe như rồng như hổ.
"Ôn dịch cũng chẳng làm gì được!"
Biết được tình báo mới nhất, Cao Minh có chút hưng phấn:
"Mới hai ngày, bệnh đã khỏi mà không cần thuốc. Đỗ ca, vận thế chòm sao ngươi làm ra quả nhiên trâu bò, từ khóa gì cũng không ngăn được!"
"Dịch bệnh đã lây nhiễm, nhưng thay đổi vận thế cũng không tốt đẹp được nhanh như vậy, người của Đông Lĩnh quan còn bệnh đấy!"
Đỗ Cách nói:
"Chắc là có người đang âm thầm trợ giúp chúng ta rồi!"
"Người của chúng ta?"
Lông mày Cao Minh nhướng lên.
"Chắn chắn tám chín phần."
Đỗ Cách nói:
"Đã qua nhiều ngày, cũng đến lúc chiêu mộ người mới rồi. Lão Cao, triệu tập quan nội thủ quân, giương cao đại kỳ của chúng ta lên, nghênh chiến Vi Cửu Trù, tiện thể nhìn xem có thể thu hút thêm mấy người về phe của chúng ta hay không..."
Ngày hôm đó.
Đông Lĩnh quan dựng vương kỳ Lạc Sương lên, thiên khôi kỳ của Đỗ Cách, Thiên Cương kỳ của Quốc sư... Cùng với một lá cờ còn lớn hơn vượt qua vương kỳ, hiện rõ năm chữ "Thiên Vương Cái Địa Hổ".
Nó tung bay phấp phới, kỳ vĩ. .... Đại kỳ ở Đông Lăng Quan vừa dựng lên không bao lâu.
Một nhóm bóng dáng màu xanh như điện quang đồng loạt vọt vào lều quân soái của Vi Cửu Trù.
Bóng dáng xanh đột nhiên dừng lại, hóa thành một thanh niên hơn hai mươi tuổi.
Trên mặt thanh niên đầy vẻ hưng phấn:
"Vi ca, Lãnh Thập đột nhiên xuất hiện ở Đông Lĩnh quan, không mang theo binh."
"Thật sao?"
Vi Cửu Trù chợt đứng lên.
"Ta tận mắt thấy."
Thanh niên nói:
"Hơn nữa, lúc ta rình rập hắn, chắc là hắn cũng phát hiện ra ta, nhưng hắn lại không đuổi theo ta, chắc là không theo kịp tốc độ của ta."
"Đông Lăng quan bị Bùi Mã Nhi náo loạn một trận, chắc là không còn bao nhiêu binh lính đóng quân nữa!"
Đôi mắt của nữ tử trung niên xinh đẹp kia cũng sáng lên.
"Thuộc hạ của Vệ Đình Giang cũng chỉ có tám vạn sĩ tốt, bị Bùi Mã Nhi náo loạn một trận, số người chết trận ít nhất cũng mất một phần ba, sau đó lại bị dính một trận ôn dịch, chắc là không còn mấy người có thể chiến đấu nữa."
Thanh niên có thân hình như điện nói.
"Vị ca, Lãnh Thập đang xem thường chúng ta sao!"
Thiếu niên gầy trơ xương lại ngáp một cái, mắt buồn ngủ nói:
"Không mang theo binh mà dám đến ngăn cản chúng ta, hắn cảm thấy là ăn chắc chúng ta sao?!"
"Lãnh Thập tỉnh táo hơn bất cứ ai hết."
Vi Cửu Trù quay đầu lại nhìn hắn ta một cái và nói:
"Bùi Mã Nhi ở gần đó. Nếu hắn mang theo bình thì chính là cho Bùi Mã Nhi cơ hội, chỉ bằng tự mình xông lên, chỉ cần Cát Tông thi triển ra kỹ năng, sau đó hắn ra tay xử lý gọn mấy người chúng ta, có mang theo binh hay không cũng không khác biệt gì, hắn lại không cần cướp địa bàn, nói không chừng hắn còn tính toán ăn luôn bốn mươi vạn đại quân mà chúng ta mang theo đấy!"
"§uy nghĩ chu toàn nhỉ."
Trung niên vẫn luôn ôm nữ tử đùa bốn hừ lạnh.
"Nói không chừng, Lãnh Thập còn muốn mượn cuộc đại chiến với chúng ta để dẫn dụ Bùi Mã Nhi ra, sau đó một mẻ hốt gọn."
Vi Cửu Trù cười nói.
"Nói cách khác, Lãnh Thập cũng có kỹ năng khắc chế hỗn loạn."
Nữ tử xinh đẹp nói.
"Chắc chắn tám chín phần là thế."
Vi Cửu Trù nói:
"Từ khoá và kỹ năng để khắc chế hỗn loạn hẳn là rất nhiều. Đi thôi, chư vị, chúng ta đi gặp mấy vị top 10 kia một lát đi."
"Không mang theo binh?" Thanh niên như điện hỏi
"Lãnh Thập không mang theo thì chúng ta mang làm gì."
Vi Cửu Trù nói:
"Nếu dẫn theo đại quân sẽ đi rất chậm chạp, một khi bị Cát Tông đánh lén, ta trúng chiêu thì sẽ không dùng được vũ điệu trật tự, coi như lật thuyền trong mương. Trong thi đấu kỹ năng, người ra tay trước sẽ chiếm ưu thế. Đỗ Cách nghĩ là chúng ta dẫn binh, chúng ta càng phải tấn công bất ngờ."