Chương 784: Phu Nhân
Chương 784: Phu NhânChương 784: Phu Nhân
Khoảng mười lăm phút sau.
Có tám người xuất hiện bên ngoài Đông Lĩnh quan.
Vi Cửu Trù xông lên trước, theo sát phía sau chính là thanh niên gầy trơ cả xương và phụ nhân xinh đẹp mặc bộ đồ màu đỏ kia.
Năm người cao thấp mập ốm khác thì cách bọn họ khoảng ba trăm mét, hiển nhiên cũng tránh việc cả tám người đều trúng kỹ năng. Nhưng ba trăm mét này cũng chẳng khác biệt với việc không kéo dãn khoảng cách là bao.
Cảm giác của các chiến sĩ dị tỉnh rất nhạy bén, nên vòng mai phục của đám Đỗ Cách và Cao Minh đều nằm ngoài hai đặm....
Bọn họ liều lĩnh vậy sao?
Đỗ Cách ẩn núp trong bóng tối nhìn tám người xông lên mà hơi nhíu mày, biết rõ bên phía mình có năm người nằm trong mười vị trí đầu mà vẫn xông hết lên sao, không bình thường tí nào!...
Khi đến gần bên dưới thành, phụ nhân xinh đẹp mặc đồ đỏ bỗng dừng bước rồi vén chiếc váy dài lên, cặp chân trắng như tuyết dưới làn váy cũng dạng ra.
Trong phút chốc.
Quan binh phòng thủ quan ở trên tường thành cùng quay đầu lại, tất cả đều dồn ánh mắt lên trên cặp đùi của nàng, ngay cả Đỗ Cách cũng vô thức bị nàng thu hút. Ngay vào lúc ánh mắt hắn bị hấp dẫn, Hướng Lệ lập tức gào lên một tiếng rồi cùng Cát Tông làm ra ứng phó.
Hướng Lệ và một đội binh sĩ giẫãm chân dàn hàng ở trên tường thành rồi đột nhiên vạch trần quần áo, phát ra tiếng cười hê hê quái dị.
Phu nhân mặc đồ đỏ vô thức phát ra tiếng hét chói tai rồi che mắt mình, ngồi run lẩy bẩy ở trên mặt đất. Không chỉ riêng nàng, mà mấy người Vi Cửu Trù và thiếu niên gầy trơ cả xương xông pha đi đầu kia cũng ngồi xổm trên mặt đất, làm ra động tác tương tự.
Sau khi Vi Cửu Trù che mắt ngồi xổm xuống thì chuyện kỳ quái đã xảy ra.
Tất cả mọi người ở trên tường thành đều ôm đầu ngồi xổm xuống, sau khi bọn họ giữ nguyên động tác giống hệt Vi Cửu Trù thì quân hồn biến thái của Hướng Lệ cũng bị cưỡng chế ngừng lại, mà Lây Truyền Hoang Đường của Cát Tông cũng bị bóp nát từ trong trứng.
Trên mặt Vi Cửu Trù hiện ra ý cười, chỉ thấy hắn từ từ đứng lên, mà đám người Hướng Lệ Cát Tông và cả binh sĩ cũng đứng lên theo tựa như con rối bị giật dây.
"Má nó, cái quỷ gì thế này?"
Cát Tông khiếp sợ đến mức biến sắc khi đột nhiên không thể khống chế thân thể.
Vi Cửu Trù không để ý tới Cát Tông đang ngạc nhiên, mà chợt bước một bước về phía trước.
Phù phù!
Phù phù!
Binh lính ở trên tường thành cũng bước theo một bước về phía trước.
Nếu có tường thành cản lại thì cũng không sao, nhưng đám binh lính lúc nãy đã đứng lên lỗ châu mai trên tường thành theo Hướng Lệ vừa bước ra một bước thì đều phù phù rơi xuống tường thành, ai nấy cũng đều ngã đứt gân gãy chân, bò cũng không bò nổi, hộc máu từng ngụm. Nhưng bọn họ vẫn giãy giụa đứng lên, duy trì động tác đồng bộ với Vi Cửu Trù.
Hướng Lệ và Cát Tông cũng rớt xuống khỏi tường thành, vì thuộc tính của hai người nghịch thiên nên đúng là không ngã đến mức bị thương, nhưng động tác vẫn giống hệt Vi Cửu Trù, không thay đổi chút nào. ...
"Sư phụ, đây là kỹ năng gì?"
Lạc Sương ở bên cạnh Đỗ Cách vô thức trợn to hai mắt:
"Hắn đã khống chế mọi người ở đối diện."
"Đúng, hắn đã khống chế tất mọi người ở đối diện."
Lạc Sương hết sức kinh ngạc khi thấy kỹ năng của Vi Cửu Trù, Đỗ Cách thì lại đang quan sát phương thức sử dụng kỹ năng của Vi Cửu Trù.
Ngoài những người ở đối diện hắn, mấy động bạn ở sau lưng cùng với nhóm người phe mình ở hai bên định tập kích hắn đều không hề có dấu hiệu bị khống chế, không biết là vì khoảng cách hay chỉ đơn giản là phương hướng.
Chẳng qua.
Kỹ năng này của Vi Cửu Trù thật sự khá lợi hại.
Lúc này.
Vi Cửu Trù lại làm động tác chống tường để nhảy, những binh lính bị tường thành ngăn cản cũng lần lượt làm ra động tác tương tự, bước lên trên tường.
Ngô Mãnh cũng nhảy lên theo, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Khi thấy nếu Vi Cửu Trù lại tiến về phía trước một bước thì sẽ có nhiều người nhảy xuống hơn, cuối cùng Đỗ Cách cũng không nhịn được, hắn dùng ý nghĩ dựng lên một bức tường nước trên sông đào bảo vệ thành, đúng lúc đỡ được tất cả mọi người.
Cùng lúc đó.
Cao Minh và Tào Lâm đã lắc mình bay lên không trung.
Nhưng hai người chưa kịp ra tay thì Vi Cửu Trù đã quay đầu nhìn về phía họ.
Sau đó, Tào Lâm vừa mới giơ đao lên thì động tác đã thay đổi trở nên giống với Vi Cửu Trù, rơi thẳng xuống dưới mặt đất.
Cao Minh cũng như thế.
Ánh mắt, là ánh mắt.
Người bị ánh mắt của hắn khóa chặt thì sẽ bị hắn khống chế.
Hơn nữa, nhìn dáng vẻ kia thì có lẽ chân khí sẽ bị niêm phong, Đỗ Cách bỗng hiểu rõ nguyên lý kỹ năng của Vi Cửu Trù.
"Vị Cửu Trù, ngươi có thể khóa chân khí của ta, khóa vô thượng kiếm đạo của ta sao?"
Sau khi Cao Minh rơi xuống đất thì người bám đầy bụi, nhưng nàng không hề để ý mà vẫn liều lĩnh cười to:
"Kiếm Chi Chí Cảnh, trảm thiên trảm chém tỉnh thần, kiếm tột đỉnh nhân gian - Kiếm Thập Bát!"
Vi Cửu Trù sững sờ, kiếm khí đầy trời đột nhiên tuôn ra từ trên người Cao Minh, vô cùng vô tận, tạo thành tấm lưới kiếm dày đặc, bao phủ tất cả mọi người ở gần Vi Cửu Trù vào trong.