Chương 787: Kiếm Thập Bát
Chương 787: Kiếm Thập BátChương 787: Kiếm Thập Bát
Từ khóa của lão Lộ là kiên cố, có tác dụng là tấm khiên thịt ở trong đội, kết quả còn chưa thấy mặt mũi Lãnh Thập đâu thì đã bị nổ tung, mà thậm chí còn không đỡ được một chiêu.
Nếu chưa được trải nghiệm bảy xúc tua khổng lồ, có đánh chết đám người kia cũng không ngờ rằng bảy xúc tu khổng lồ của Đỗ Cách có tác dụng ở bên trong, nam nhân có thân thể bên ngoài cứng rắn đến mấy thì cốc đạo cũng mềm mại...
Có thể nói.
Lão Lộ bị giết trong một chiêu hoàn toàn là sự trùng hợp.
"Đánh giá cao bọn họ rồi."
Cái chết của lão Lộ khiến tỉnh thần Đỗ Cách chấn động.
Ánh mắt của hắn bỗng khóa chặt mấy người ở phía sau Vi Cửu Trù, không đánh nổi Vi Cửu Trù thì chẳng lẽ còn không đánh được các ngươi sao?
Mới hơn hai tháng, thuộc tính của các ngươi có thể cao bao nhiêu?
Nếu chỉ dựa vào kỹ năng, không có sự chống đỡ của thân thể thì cũng chỉ là cái rắm!
Đỗ Cách vẫn đang quan sát tình hình trên chiến trường, Vi Cửu Trù cố ý chỉ đích danh Cao Minh chứng tỏ hắn kiêng ky Cao Minh.
Mà từ đầu đến cuối Cao Minh vẫn chưa mở mắt, hiển nhiên đã bị kỹ năng của đối phương khống chế rồi.
Trước tiên đánh người khống chế Cao Minh đã!
Đỗ Cách quét mắt một lượt, nhanh chóng khóa chặt tên nhóc còn buồn ngủ ở phía sau Vi Cửu Trù, lập tức dùng bảy xúc tua khổng lồ đưa hắn ra ngoài.
Âm!
Một tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Thanh niên gầy trơ xương kia kêu lên một tiếng thảm thiết, hoàn toàn không kịp phản ứng thì đã lập tức nổ tung, nối gót lão Lộ.
Hắn vừa chất.
Cao Minh lập tức mở mắt ra.
"Đệch!"
Con người Vi Cửu Trù đột nhiên co rụt lại, bỗng duỗi hai tay về phía trước rồi nghiến răng một cái:
"Thiếu chết ngươi."
Hai ngọn lửa phun ra ngoài từ lòng bàn tay của hắn, dường như hai ngọn lửa này muốn nuốt chửng Cao Minh.
"Hỏa thuật?"
Đỗ Cách nhìn thấy Vi Cửu Trù đột nhiên phun ra một con rồng lửa thì trong lòng chợt chấn động.
Nói thật, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy những thuật sĩ khác.
Nhưng nước ở xa không giải được cơn khát gần, mặc dù hắn có thể điều động nước ở sông đào bảo vệ thành nhưng cũng không kịp ngăn lại con rồng lửa, chỉ đành trơ mắt nhìn con rồng lửa nuốt chửng Cao Minh.
Lạc Sương vô thức che mắt lại. "Má nó!"
Cao Minh bị lửa đốt nên không nhịn được mà mắng một tiếng, sau đó gào lên:
"Kiếm Thập Bát!"
Trong phút chốc.
Kiếm khí tung hoành.
Lại xuyên thấu đám người Vi Cửu Trù lần nữa.
Phù phù!
Phù phù!
Phù phù!
Tất cả đám người đều bị vạn kiếm xuyên thân mà chết, kể cả Vi Cửu Trù. Bọn họ đều chết không nhắm mắt, nhìn đám người Cao Minh gần trong gang tấc mà trên mặt những người này đầy vẻ không cam lòng, chỉ còn thiếu chút nữa thôi.
Những người từng trúng Kiếm Thập Bát một lần thì chắc chắn lần thứ hai sẽ không tránh thoát, bởi vì hình bóng của Kiếm Thập Bát đã in sâu vào trong đầu bọn họ, phản xạ có điều kiện sẽ nhớ đến uy lực của Kiếm Thập Bát, muốn không chết cũng không được. ...
"Đệch mợt"
Trên Đông Lĩnh quan, Bùi Mã Nhi nuốt một ngụm nước bọt:
"Điên rồi sao, đây chính là Kiếm Thập Bát?"
"Bùi ca, từ bỏ đi!"
Thanh niên gãy chân liếm môi dưới:
"Bảy người Vi Cửu Trù còn thua, chúng ta chỉ có hai người..."
"Kiếm Thập Bát càng lợi hại thì bọn họ chết càng nhanh."
Bùi Mã Nhi thờ ơ không động lòng, ánh mắt hắn sáng quắc nhìn Vân Dao đã bị đốt hết quần áo trên người, thân thể trần truồng:
"Đây là cơ hội của chúng ta, ta muốn bọn họ tự giết lẫn nhau..."
Nhìn mọi người bên dưới thành, Bùi Mã Nhi lập tức phát động kỹ năng.
Mọi người vừa mới thở một hơi thì lập tức đỏ cả mắt.
"Vi Cửu Trù, nạp mạng đi, Kiếm Thập Bát."
Cao Minh nhìn Hướng Lệ ở trước mặt mà chỉ tay rồi cất cao giọng hô lên.
"Ta sợ ngươi chắc? Tới đây!"
Cũng không biết Hướng Lệ nhìn thấy gì mà đỏ mắt quay về phía Cao Minh rồi xốc quần áo lên, cũng phát động kỹ năng. Mặc dù bọn họ hô ra ác liệt nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Tình hình hỗn loạn, thần trí cũng không tỉnh táo thì sao có thể phát động uy lực của Kiếm Thập Bát.
Ngô Xương lại nhắm về phía Cát Tông, mà Cát Tông lập tức chổng ngược người tại chỗ. Ngô Xương bị kỹ năng ảnh hưởng nên lúc này lại lật người té ngã ở trước mặt Cát Tông...
Tào Lâm thì lại trở tay bổ một đao về phía quốc sư, quốc sư không cam lòng yếu thế nên đã rút kiếm đấu với Tào Lâm. Nhưng đao kiếm của hai người vừa va chạm vào nhau thì đã bị kỹ năng của Cát Tông ảnh hưởng, một người thì dùng chân trái của bản thân phẩy thành chữ mã, một người khác thì cúi đầu cắn "cái đó" của mình... Chỉ có Đậu Tu và Thạch Ky ở khoảng cách xa nên tạm thời không bị ảnh hưởng, đao thật thương thật mà múa....... "Tình hình thế nào?"
Bùi Mã Nhi sững sờ:
"Kiếm Thập Bát đâu?"
"Bùi ca, chắc không phải bọn họ hoàn toàn không trúng kỹ năng, mà chỉ đang đùa ngươi đấy chứ?"