Chương 788: Gãy Tay
Chương 788: Gãy TayChương 788: Gãy Tay
Thanh niên què chân hỏi:
"Nếu không, một chiêu Kiếm Thập Bát đã giết sạch mọi người ở đây rồi. Lãnh Thập dãm dẫn đám người đi ra thì chắc chắn vẫn còn hậu chiêu..."
"Kiếm Thập Bát có vấn đề."
Biểu cảm Bùi Mã Nhi rùng mình, quyết định thật nhanh:
"Bị"
"Không đi được."
Một tiếng quát lớn vang lên, hiển nhiên Đỗ Cách đã chạy nhanh tới như điện, Huấn Giới Chỉ Đằng nện vòng tròn rồi đập về phía Bùi Mã Nhi.
Bùi Mã Nhi khiếp sợ đến mức biến sắc, bật thốt lên;
"Sao ngươi không bị khống chế?"
Nhưng ngay lập tức hắn đã nhìn thấy đôi mắt đỏ ửng của Đỗ Cách.
Đây rõ ràng là dấu hiệu bị khống chế.
Bùi Mã Nhi sững sờ, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì cây mây đã nền lên cánh tay giơ lên đỡ lấy của hắn.
Một tiếng răng rắc vang lên!
Cánh tay gãy luôn!
Nhưng Bùi Mã Nhi không hề cảm thấy đau đớn, hắn chỉ cảm thấy toàn thân nóng lên, trời đất xoay tròn một trận, dường như tất cả mọi người ở bên cạnh đều biến mất.
Trong ánh mắt của hẳn chỉ còn dư lại một mình Đỗ Cách, mà dáng người của kẻ ở trước mắt này đáng để hắn trút bỏ toàn bộ nhiệt huyết. Chỉ thấy Bùi Mã Nhi không kìm lòng được mà duỗi cánh tay ra, ôm về phía Đỗ Cách, nhưng nghênh đón hắn lại là một đòn ác liệt.
Huấn Giới Chi Đằng mang theo cuồng phong ác liệt mà đập về phía huyệt thái dương của hắn, sức mạnh to lớn đã càn quét cả cái đầu của hắn bay ra ngoài.......
Bùi Mã Nhi vừa chết, người xung quanh lập tức khôi phục bình thường.
Quốc sư phi cũng nâng đầu từ dưới đũng quần lên, ngẩng đầu nhìn trời, làm bộ vừa rồi người quần khôn không phải hắn, có đôi khi thân thể dẻo dai quá cũng không phải là chuyện tốt, xã tử lần thứ hai, nhưng, điều làm cho Quốc sư thấy may mắn chính là xã tử không chỉ có một mình hắn.
Tào Lâm từ từ thả chân xuống, cảm kích nhìn Cát Tông, trong lòng cảm thấy vô cùng may mắn, may mà có kỹ năng của hắn.
Nếu không một đao của mình chém vào Quốc sư thì tội nghiệt đời này cũng chuộc không hết.
Trong nháy mắt Vân Dao tỉnh táo lại, nhanh chóng quay đầu nhìn về phía tường thành, tặc lưỡi. Mẹ nó, kỹ năng công kích không khác biệt quá đáng sợ, quả nhiên vẫn là Đỗ ca ra sức... ...
Trên tường thành.
Đỗ Cách cũng tỉnh táo lại, hắn nhìn thi thể Bùi Mã Nhi, sửng sốt một lát, ánh mắt chuyển hướng về phía thanh niên gãy chân đang bị dọa ngây ngốc ở một bên.
Phù phù! Thanh niên gãy chân thuận thế quỳ trên mặt đất:
"Lãnh Thập, ta có thể giúp ngươi, ôn dịch của ta có thể giúp ngươi tạo nên hỗn loạn ở các quốc gia, đẩy nhanh tiến độ thống nhất của ngươi..."
Âm!
Cây mây trong tay Đỗ Cách đập vào đầu hắn ta, tiễn hắn ta nối gót của Bùi Mã Nhi.
Chết trong dục vọng ngọt ngào cũng coi như là tặng cho hắn ta hạnh phúc cuối cùng.
Sau khi đánh chết thanh niên què chân, Đỗ Cách nhanh chóng bay lên không trung, dò xét một vòng rồi đuổi theo một hướng.
Một lát sau.
Hắn dẫn theo một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi trở về giữa mọi người.
Thiếu niên bị hắn bắt lại cũng run rẩy, trong miệng không ngừng lẩm bẩm:
"Đừng giết ta, đừng giết ta, kỹ năng của ta là khảo nghiệm, có thể dẫn đội diễn tập trước khi đối chiến với kẻ thù, những tổn thương tạo thành trong quá trình diễn tập sẽ không biến mất, kỹ năng của ta dùng để dò xét năng lực của kẻ thù rất hữu dụng..."
Diễn tập trước?
Mọi người không hẹn mà cùng đưa mắt tập trung vào người hắn, tất cả hiện tượng kỳ quái xảy ra vừa rồi lập tức có giải thích hợp lý.
Mẹ kiếp!
Kỹ năng này chính là thần khí để chiến đấu đồng đội đấy!
Đỗ Cách mỉm cười:
"Đừng lo lắng, ngươi tên gì?"
"Hoàng Lương."
Thiếu niên nói.
"Ở tỉnh cầu nào?"
Đỗ Cách lại hỏi.
"Tử Anh tỉnh."
Thiếu niên hơi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Đỗ Cách, nói ra tên tỉnh cầu của mình.
"Cùng lăn lộn với ta đi, ta hứa sẽ cho ngươi một danh hiệu trong top 10.”
Đỗ Cách hào phóng vỗ vỗ bả vai hắn, mời nói.
Hoàng Lương.
"Hắn là Vương Sùng của tỉnh cầu trước, người chủ động phân chia tài nguyên, có thể tin hắn, ta là Cốc Thần tỉnh."
Ngô Xương nhìn Hoàng Lương, chủ động làm chứng cho Đỗ Cách.
Chần chờ một lát, ánh mắt Hoàng Lương lần lượt quét qua mặt mọi người, sau đó, hắn gật nhẹ đầu:
"Được."
Vốn dĩ hắn tham sống sợ chết, mới vừa rồi lại tận mắt chứng kiến sức chiến đấu của đám người Đỗ Cách, đã sớm bị doạ cho vỡ mật gần chết, vất vả lắm mới có cơ hội sống sót, làm sao có thể không đồng ý? Sống thêm một ngày thì hưởng thụ một ngày, dù sao cũng tốt hơn là phải chết ngay bây giờ, về phần top 10 mà Đỗ Cách hứa hẹn, hắn hoàn toàn không để ở trong lòng.
"Hoàng Lương, kỹ năng của ngươi sẽ xoá bỏ ký ức sao?"
Đỗ Cách hỏi.
"Một ngày chỉ có thể dùng một lần, trong quá trình diễn tập, sẽ giữ lại sát thương, nhưng sẽ loại trừ trí nhớ của kẻ thù."
Hoàng Lương nặn ra một nụ cười lấy lòng, nói ra hết những ưu khuyết điểm của kỹ năng mà không hề giấu diếm chút nào.