Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 759 - Chương 789: Báo Thù

Chương 789: Báo Thù Chương 789: Báo ThùChương 789: Báo Thù

Quả nhiên là thần khí chiến đấu đồng đội.

Nhưng nó không quá hữu hiệu đối với cá nhân, một ngày khảo nghiệm một lần mà sẽ để lại dấu vết hạn chế, đủ khiến hắn bại lộ không thể nghi ngờ.

Chỉ cần đối phương sinh ra cảnh giác thì muốn đánh cũng đánh không lại, diễn tập không phải là vạn năng...

"Đỗ ca, làm sao ngươi có thể giết chết Bùi Mã Nhi một cách chính xác như thế?"

Cao Minh nhìn Đỗ Cách, hỏi ra nghỉ hoặc trong lòng.

Đỗ Cách liếc nhìn Cao Minh rồi cởi áo khoác ném lên người nàng.

Mặc dù nội tâm Vân Dao là một nam nhân, tất cả mọi người sẽ không có phản ứng gì với nàng, nhưng một thiếu nữ đang trần truồng lại thản nhiên đứng ở giữa mọi người, quả thực không hợp lẽ thường cho lắm, cái tròng mắt của tên Hoàng Lương không biết chỉ tiết kia đã liếc lên người nàng vài lần.

Cao Minh cười ha ha, khoác áo khoác của Đỗ Cách lên người mình:

"Tôi quên mất mình là nữ nhân."

Đỗ Cách thở dài, sau đó nhìn về phía Hoàng Lương:

"Bởi vì hắn."

"Hắn?"

"Ta?"

Hoàng Lương mở to hai mắt nhìn.

"Vừa rồi, ta biết chúng ta mất đi một phần ký ức, cũng biết nhóm người Vi Cửu Trù có tám người."

Đỗ Cách giải thích:

"Nhưng chỉ có bảy người chiến đấu với các ngươi, vì vậy sau khi bọn họ bị ngươi đánh chết. Tôi vẫn luôn tìm kiếm người cuối cùng để đề phòng đối phương đánh lén. Sau đó, Bùi Mã Nhi trên tường thành đã bị ta phong toả..."

Đỗ Cách đích thật là đang tìm người thứ tám, nhưng hắn không phải dựa vào sự phong toả, mà là nghe được cuộc đối thoại giữa Bùi Mã Nhi và thanh niên què chân kia nên mới chú ý đến bên đó. Nhưng suy xét đến thuộc tính của hắn khác với người thường, có được cảm giác vượt xa các chiến sĩ dị tỉnh khác, vì an toàn của bản thân nên hắn đã dứt khoát phong toả điểm mấu chốt để che giấu đi.

"Lúc Bùi Mã Nhi phát động kỹ năng, ta đã bay lên, chuẩn bị ra tay với hắn ta."

Đỗ Cách mỉm cười:

"Ta trúng kỹ năng của hắn, tuy là thần trí rối loạn nhưng vẫn đi về phía mục tiêu, sau đó, Bùi Mã Nhi liền chết. Hắn bị ta đánh chết, đơn giản là vì hắn xui xẻo, giá mà hắn phát động kỹ năng sớm hơn một chút hoặc chậm hơn một chút thì người thắng sẽ là hắn..."

Nói xong, Đỗ Cách lại nhìn về phía thi thể Bùi Mã Nhỉ nằm trên tường thành, cười khẽ một tiếng.

Hắn trúng kỹ năng, Bùi Mã Nhi làm sao không trúng kỹ năng! Rút dây động rừng, hắn thuận thế mà làm, làm ít công nhiều, Bùi Mã Nhi nghịch thế mà đi, làm nhiều công ít, giá trị may mắn của hai bên chênh lệch nhau gấp bốn lần, hắn ta không chết thì ai chết?

Suy cho cùng, vẫn là kỹ năng của mình mạnh hơn......

Khóe miệng Hoàng Lương khẽ co giật, khóc không ra nước mắt. Nói cách khác, nếu như hắn ta không rời khỏi cuộc chiến trước, Lãnh Thập cũng sẽ không vì tìm hắn ta mà chủ động tìm kiếm trong chiến trường.

Nói như vậy, Bùi Mã Nhi cũng sẽ không bị phát hiện, nói không chừng đám người Lãnh Thập cũng sẽ bị Bùi Mã Nhi giết chết, báo thù cho bọn Vi ca...

Không đúng!

Nếu như hắn ta ở trong trận chiến, hắn ta cũng sẽ chết, để Bùi Mã Nhi giết đám người Lãnh Thập vì báo thù cho bản thân thì có ý nghĩa gì?

Vẫn là thế này tốt hơn, ít nhất mình còn sống...

"Số trời đã định sẵn rồi."

Quốc sư thắn nhiên thở dài:

"Bùi Mã Nhi làm nhiều việc bất nghĩa, ông trời sẽ không để cho hắn ta thắng đến cuối cùng."...

Bùi Mã Nhi vừa chết, nỗi lòng lo lắng của mọi người đều được buông xuống.

Không còn một người nào trưởng thành bên trong sự hỗn loạn mà khiến người ta phải lo lắng nữa, hỗn loạn sẽ phá hư tất cả thành quả lao động mà ngươi vất vả lắm mới xây dựng được, hơn nữa tự mình lớn mạnh, cũng có thể phản sát bất cứ lúc nào...

Bây giờ thì tốt rồi.

Hỗn loạn chết rồi, số còn lại đâu còn ai là đối thủ của bọn họ?

Không ai truy cứu rốt cuộc hắn ta chết như thế nào, mỗi một kẻ địch gặp phải trên chiến trường dị tỉnh đều không giống nhau, suy xét những thứ này cũng không có ý nghĩa.

Giết chết Bùi Mã Nhi và Vi Cửu Trù, Vân Dao thăng hạng thứ hai, thứ tự của mọi người đều tăng lên một hạng.

Một Trung Lang tướng của Bắc Hải quốc tên là Mạnh Sơ và một phú thương tên là Tô Trọng Đắc đã lọt vào top 10.

Ở lĩnh vực của mỗi người bọn họ, có lẽ hai người sẽ cực kỳ có sức ảnh hưởng, nhưng ở chỗ Đỗ Cách, hai người mới lọt vào top 10 chỉ là hai tiểu nhân vật không có tiếng tăm, không thể khiến bọn họ nổi lên bất kỳ hứng thú nào.

Bùi Mã Nhi chết đi.

Phùng Trung vạn dặm xa xôi đã chạy tới trở về ôm chân Đỗ Cách.

Từ khóa của hắn là cứu trợ, người trợ giúp Lâm Dương thành xoá bỏ dịch bệnh chính là hắn, hắn đã thành lập một đội ngũ chữa bệnh, bỏ thuốc giải bệnh vào giếng nước...

Phùng Trung trở về, danh hiệu Thiên Y Tinh đương nhiên thuộc về hắn.

Nhưng kỹ năng thức tỉnh của Phùng Trung cứu tử phù thương, trên cơ bản thì không có tác dụng nhiều trong trận chiến tiếp theo.
Bình Luận (0)
Comment