Chương 795: Tính Công Bằng
Chương 795: Tính Công BằngChương 795: Tính Công Bằng
Bạch Long liếc nhìn hắn rồi nói:
"Hơn nữa, mặc dù quy tắc thay đổi, ta cũng sẽ không thông báo trước cho ngươi, ta đã phá hỏng quy tắc của một chiến trường dị tỉnh trước đó rồi. Mỗi chiến sĩ dị tỉnh nên ở trên một vạch xuất phát để thể hiện sự công bằng."
"Được."
Đỗ Cách gật đầu:
"Vậy ta đi được không chưa?"
"Đỗ Cách, tình huống của ngươi có chút đặc biệt, ta sẽ báo cáo tình huống của ngươi lên."
Bạch Long nói:
"Nhưng trước khi bên trên chưa đưa ra quyết định, ở những thế giới không có dị năng, ma pháp hoặc tiên thuật, ngươi cố gắng đừng động đến thuật pháp hệ Thuỷ. Điều đó sẽ khiến công ty rất khó làm, một khi tính công bằng của trò chơi bị nghỉ ngờ thì cũng chẳng có bất kỳ lợi ích gì cho ngươi đâu."...
Tính công bằng?
Cái trò chơi rách nát này có cái quần què tính công bằng!
Khi bị Bạch Long lật tẩy, Đỗ Cách không ngừng phỉ nhổ Bạch Long ở trong lòng, nếu thật sự muốn công bằng thì đừng có thay đổi quy tắc, sửa đủ loại quy tắc còn chẳng phải là vì muốn hạn chế bản đại gia sao...
Nhưng coi như con đường mượn lực từ bên ngoài để hạn chế Giải trí Phiếm Vũ Trụ không đi được rồi.
Trừ phi có tình cầu có nền văn minh tỉnh tế sánh ngang được với Giải trí Phiếm Vũ Trụ, nhưng tám chín phần mười là tỉnh cầu như vậy sẽ không dám trêu chọc Giải trí Phiếm Vũ Trụ, mà nền văn minh có đẳng cấp tương tự với Giải trí Phiếm Vũ Trụ thì sao mà không chống lại được việc linh hồn đoạt xác?
Khó hiểu ư?
Có vẻ cũng không hẳn như vậy.
Ít nhất, Bạch Long cũng không phát hiện chuyện hắn xuyên việt và bí mật về tỉnh thần lực, thực ra điều này được tính là một điểm đột phá rất tốt. Lúc Bạch Long chĩa mũi nhọn vào hắn mà tra hỏi, cảm giác ngột ngạt đột nhiên biến mất cũng có chút khác thường.
Có lẽ chuyện này liên quan đến linh hồn bản thể của hắn.
Mặc dù tạm thời Đỗ Cách chưa rõ nguyên nhân, nhưng những thứ này đều là lá bài tẩy của hắn.
Còn điểm đột phá thứ hai chính là giá trị của bản thân hắn.
Chỉ cần hắn vẫn có thể duy trì cảm giác mới mẻ ở trên chiến trường dị tỉnh đối với khán giả, vậy cho dù hắn có làm nhiều chuyện quá đáng thì cũng có thể nhận được tha thứ.
Nếu so sánh với tỉnh thần lực thì đây mới thực sự là lá bài tẩy hộ mệnh thực thụ của hắn.
Chẳng qua không biết Giải trí Phiếm Vũ Trụ sẽ xử lý tỉnh cầu của Lạc Sương như thế nào... Đỗ Cách yên lặng hít một hơi, một lần nghiệm chứng sự thất bại, chắc dấu hiệu vong quốc mà quốc sư nói không ứng nghiệm ở đây đấy chứ
Nhưng quốc sư cũng đã nói, hi vọng của chúng sinh đều ở trên người mình.
Bây giờ còn khó mà bảo đảm cho chính mình, ngay cả vị trí của bọn họ ở đâu trong vũ trụ mà cũng không biết thì sao có thể giúp đỡ bọn họ được?
Có lẽ quốc sư đã coi chuyện hắn giúp Lạc Sương định quốc trong thời loạn lạc chiến sĩ dị tỉnh là lời tiên đoán!... Đi ra khỏi căn cứ.
Đỗ Cách lập tức nhìn thấy một đám học sinh nhìn hắn chăm chăm.
Nam Hữu Long đứng ở giữa các chiến sĩ mà gật đầu mỉm cười với hắn, thái độ càng ngày càng khiêm tốn.
"Ta đã nói từ đầu rồi, sao Đỗ ca có thể chết ở trên chiến trường chứ?"
Cao Minh hưng phấn nói khi nhìn thấy Đỗ Cách.
"Còn cả mấy người giả mạo Đỗ ca nữa, nếu có năng lực khống chế mọi thứ như Đỗ ca thì đã tự mình nổi tiếng rồi, cần gì mạo danh tên Đỗ ca chứ?"
Ân Nhị Xuyên nói. ...
Bộp!
Bộp!
Nam Hữu Long dẫn đầu vỗ tay.
Ngay sau đó, tiếng vỗ tay vang thành từng tràng.
Trong hàng loạt tiếng hoan hô 'Đỗ ca vạn tuế, bỗng thấy Cao Minh xông lên ôm thật chặt Đỗ Cách, sau đó là đám người Ân Nhị Xuyên (Phùng Trung), Dư Hạ (Vương Tam).
Lần này có tổng cộng ba trăm người ra chiến trường, trong đó có hơn ba mươi người còn sống, đồng thời còn ẫm ngay tám trong tổng số mười vị trí đầu, có thể nói tất cả đều là công lao của Đỗ Cách.
Lúc này, nghiễm nhiên hắn đã trở thành anh hùng ở trong lòng mọi người.
Thành công một lần thì còn có thể là ngẫu nhiên, nhưng thành công nhiều lần thì là thực lực, đáng để tất cả mọi người tôn trọng.
"Chúc mừng."
Nam Hữu Long đi lên sau cùng, đồn sức nắm chặt lấy tay Đỗ Cách.
"Nam tham mưu, lần này được mấy ngày?"
Đỗ Cách hỏi, hắn không hỏi dò tỉ lệ thời gian ở chỗ Bạch Long, mà Bạch Long cũng không chủ động nói cho hắn biết, nhưng nhìn dáng vẻ của Bạch Long thì chắc tỷ lệ thời gian lần này cũng không quá cao.
"Mười ngày."
Nam Hữu Long cười nói:
"Suýt chút nữa ta cũng chờ đến hết kiên nhẫn, may là ta không về, nếu không nhoáng cái lại phải trở lại."
Hắn vươn tay ra vỗ vỗ lên vai Đỗ Cách:
"Làm tốt lắm."
Mười ngày à!
Đỗ Cách quay đầu lại nhìn về phía Giải trí Phiếm Vũ Trụ, khóe miệng thoáng qua vệt cười trào phúng. Vì để gặt hái được càng nhiều lợi ích, đám người kia không chỉ không sửa lại quy tắc, mà còn chọn một tỷ lệ thời gian ngắn hơn, đáng tiếc vẫn khiến bọn họ thất vọng rồi!