Chương 817: Ma Pháp Và Võ Hồn
Chương 817: Ma Pháp Và Võ HồnChương 817: Ma Pháp Và Võ Hồn
"Võ Hồn bảy sao?"
Sắc mặt Ryan thay đổi.
"Đúng vậy, Võ Hồn bảy sao."
Ông lão Cao nhìn về phía hắn với ánh mắt châm biếm:
"Bây giờ biết sợ rồi à?"
Biểu cảm của Ryan trở nên nghiêm túc, không nói gì.
Đỗ Cách cũng không nói gì, hắn đang nhớ lại hệ thống chiến đấu của thế giới này.
Ở thế giới này, có hai hệ thống chiến đấu lớn là ma pháp và võ hồn.
Mỗi người đều có tỉ lệ thức tỉnh võ hồn một lần, tỉ lệ thành công khoảng trên dưới hai mươi phần trăm, sau khi thức tỉnh võ hồn thì sẽ nắm giữ năng lực lựa chọn cao hơn một cấp.
Phạm vi chọn nghề nghiệp cũng rộng hơn một chút.
Nghe thì thấy xác suất thức tỉnh hai mươi phần trăm là rất cao, nhưng phần lớn mọi người đều thức tỉnh võ hồn vô dụng không có năng lực đặc biệt gì. Ví dụ như có đuôi chó, sâu róm, bông tuyết nhỏ gì đó, hoàn toàn không có năng lực tiến hóa và trưởng thành, những võ hồn này đều không có cấp sao.
Võ hồn lên cấp sao thì mới có giá trị, có thể giúp kẻ nắm giữ võ hồn trưởng thành, đồng thời tiến hóa theo võ hồn, còn có thể thức tỉnh một vài kỹ năng đặc biệt nữa.
Những kỹ năng này có thể giúp người nắm giữ võ hồn chiến đấu, nhưng xét về mặt hiệu quả thì kém xa tít tắp kỹ năng thức tỉnh từ khóa, chẳng qua kỹ năng thức tỉnh võ hồn cũng có thể tiến hóa thẳng về phía trước.
Có vài kỹ năng có thể tiến hóa đến cực hạn, cũng chẳng kém gì kỹ nang của một vài từ khóa.
Trong đám hai mươi phần trăm thức tỉnh võ hồn, chỉ có mười phần trăm trong số đó có thể thức tỉnh võ hồn có Sao.
Một sao là thấp nhất, chín sao là cao nhất.
Cấp sao càng cao thì tiềm lực trưởng thành của võ hồn càng lớn, đồng nghĩa rằng việc thức tỉnh cũng rất khó khăn, trong đó yếu tố vận may cũng rất quan trọng.
Ở thế giới này, Võ hồn bảy sao thuộc sự tồn tại đỉnh cao nhất.
Lúc trước, khi Đỗ Cách đoạt xác Holly thì võ hồn thức tỉnh mới chỉ bốn sao.
Vì thế.
Khi nghe ông lão Cao nói trưởng ngục có thể nắm giữ Võ Hồn bảy sao thì đám nhân tài Ryan đều thay đổi sắc mặt.
"Ryan, võ hồn của ngươi mấy sao?"
Đỗ Cách hỏi.
"Năm sao, Hắc Hổ, võ hồn mang tính công kích."
Ryan liếc nhìn Đỗ Cách rồi nói.
"Ngươi thì sao?"
Ông lão Cao thay Đỗ Cách nhìn về phía Reger.
"Võ Hồn năm sao, Thạch Cự Nhân." Reger nói.
"Ta là Võ Hồn bốn sao, Thiểm Điện Báo, Tốc Độ Hình."
Ole nhún vai một cái, mặc dù bên cạnh có hai Võ Hồn năm sao, nhưng lúc hắn giới thiệu võ hồn của mình thì vẫn vô cùng tự hào. Võ hồn Tốc Độ Hình vốn khan hiếm, mà Thiểm Điện Báo lại thuộc loại xuất sắc trong kiểu võ hồn Tốc Độ Hình, còn bao gồm tính công kích nhất định, không kém năm sao bình thường là bao.
"Võ hồn của ta là Tứ Dực Thiên Sứ, sáu sao."
Layu hờ hững quét mắt liếc mọi người, nói:
"Bây giờ nói mấy thứ này thì có ích gì, võ hồn của chúng ta đều đã bị phong ấn, đừng nói là trưởng ngục, thậm chí chúng ta còn chẳng đánh lại những binh lính tuần tra ở ngoài kia."
Không ai hỏi về võ hồn của Đỗ Cách, kiểu võ hồn dự báo trước thì ít nhất cũng bảy sao, nhưng võ hồn thức tỉnh thất bại thì cũng không đáng nhắc tới, dù cho hắn có một vài kỹ năng đặc biệt nhưng cũng không có bất kỳ tác dụng gì ở trong chiến đấu.
Simon lo lắng nói:
"Holly tiên sinh, các ngươi thay đồ của lính canh ngục đi, có lẽ ta có thể đưa từng người các ngươi ra ngoài, không nhất định phải chiến đấu, vì không ai lại cho rằng trọng phạm sẽ vượt ngục..."
"Nếu chỉ có mình hắn thì đương nhiên ngươi có thể làm như thế."
Ông lão Cao liếc mắt nhìn hắn:
"Thế nhưng hiện tại chúng ta có năm người, mà chỉ còn hơn hai mươi phút nữa là đến lúc §imon thay ca rồi. Hắn căn bản không kịp đưa tất cả mọi người đi, hơn nữa việc dẫn liên tục hơn năm người ra ngoài đâu dễ, các ngươi thật sự coi đám lính canh giữ bên ngoài là kẻ ngu sao?"
Simon ngượng ngùng nở nụ cười, không nói lời nào nữa.
Những người khác ở trong phòng giam cười hớn hở xem chuyện cười của mấy người này, chờ Đỗ Cách xin họ giúp đỡ. Dẫu sao, với chuyện như vượt ngục, càng nhiều người thì cơ hội càng lớn.
Tốt nhất có thể thả tất cả tội phạm ở trong ngục giam ra ngoài, sau đó thả một cây đuốc, mọi người nhân lúc hỗn loạn mà chạy thoát.
Đỗ Cách nhìn mọi người, lằng lặng ngây người.
Ông lão Cao quay đầu lại liếc nhìn Đỗ Cách rồi cười nói:
"Người trẻ tuổi, chỉ có một thân nhiệt huyết mà không có thực lực thì không đủ, ngay cái cái ngục giam còn chẳng chạy thoát được thì còn muốn đối phó với Lynch đại công sao?"
Đỗ Cách liếc mắt nhìn hắn, vẫn không nói gì.
Ông lão Cao lắc đầu rồi nhìn về phía Ole:
"Ngươi lại đây."
Ole cũng ý thức được rằng thân phận của ông lão Cao không bình thường, do dự một lát rồi vẫn đi tới bên cạnh hắn.
Ông lão Cao bống nhiên vương tay rồi ấn lên mi tâm của hắn:
"Đừng cử động."
Ole chấn động, vô thức muốn né ra đằng sau, nhưng chỉ nhúc nhích một tí chứ không né tránh ngón tay của ông lão Cao.