Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 817 - Chương 848: Hỗn Loạn

Chương 848: Hỗn Loạn Chương 848: Hỗn LoạnChương 848: Hỗn Loạn

Sau khi Sima Lynch sám hối về tội ác của mình xong, tâm trạng của dân chúng ở bên dưới đoạn đầu đài đã dịu hơn nhiều.

Dẫu sao.

Chuyện cuối cùng mà §ima Lynch sám hội là nhìn lén thị vệ tắm rửa, đó thật sự cũng không phải chuyện ghê gớm gì, còn có thể tính là một chuyện lý thú...

Lúc này, danh vọng của Đỗ Cách đã đạt tới đỉnh điểm, không còn ai quan tâm những tội ác nho nhỏ mà lúc trước hắn phạm phải.

Huống chỉ.

Hắn còn làm vậy vì cứu người.

"Holly vương, ngươi dự định xử trí đám tội nhân này như thế nào?"

Ở bên dưới đoạn đầu đài, Ole lẫn trong đám người la lớn:

"Định đưa họ lên đoạn đầu đài à?"

"Không, ta định cho họ một cơ hội sửa đổi làm lại cuộc đời."

Đỗ Cách nói.

Lại hỗn loạn lần nữa.

Hiển nhiên.

Dân chúng cũng không hài lòng với phương thức xử lý của Đỗ Cách, các quý tộc có quyền thế, một khi thả họ rời đi thì cuối cùng dân chúng họ vẫn là người chịu khổ. ...

"Holly vương, xin ngươi giết họ, với tội ác của họ thì chỉ có cách dùng máu tươi để bù đắp."

"Thậm chí họ đã từng muốn giết hại ngươi."

"Tại sao vậy Holly vương, nói cho ta biết tại sao phải làm như vậy?"

Câu hỏi lần này là từ Reger, dáng người cao to của hắn vô cùng nổi bật ở trong đám người, chỉ thấy hắn vung vẩy cánh tay:

"Họ không xứng sống trên đời."

"Giết họ."

"Giết họ."

Tâm trạng của mọi người lại bị lung lay.

Nếu không phải khiếp sợ uy nghiêm của Đỗ Cách, họ đã xông lên đoạn đầu đài từ lâu.

Đám quý tộc Lynch đại công run lẩy bẩy, đồng loạt quăng ánh mắt khao khát về phía Đỗ Cách.

Võ hồn của họ bị phong ấn, còn mạng để sống hay không là đều phụ thuộc vào một suy nghĩ của Đỗ Cách.

Đỗ Cách vươn tay ra đè xuống, ánh mắt lần lượt đảo qua đám người dưới đài, những âm thanh hỗn loạn dần lắng xuống theo ánh mắt của hắn, cuối cùng cũng khôi phục sự yên tĩnh.

"Ta biết họ đã phạm phải tội ác tày trời, kết quả tốt nhất đúng là đưa họ lên đoạn đầu đài."

Đỗ Cách nhìn mọi người xung quanh, nói:

"Trong mắt ta không chứa nổi một hạt cát, ta càng muốn xử lý tội ác của họ hơn các ngươi. Nhưng ta tiên đoán được hậu quả đáng sợ, rằng giết họ sẽ mang đến nhiều tai họa hơn cho chúng ta."

"Tai họa gì?"

Layu hỏi.

"Chiến tranh, chiến tranh vô cùng đáng sợ."

Đỗ Cách liếc mắt nhìn hắn, nói:

"Khi giết họ, người thân và dòng dõi của họ sẽ phát động cuộc chiến báo thù, họ không dám nhắm vào ta nhưng sẽ chĩa mũi nhọn về phía các ngươi. Với sức của một người, dù ta có mạnh đến đâu thì cũng không thể bảo vệ được tất cả mọi người, ta không mong rằng dùng mạng của các ngươi để đổi lấy những sinh mạng dơ bẩn này."

Sự hỗn loạn qua đi, dưới đài lại rơi vào trầm mặc, sắc mặt của đa số dân chúng đều hơi khó coi.

"Trong đám người này có công tước, bá tước và cả vương tử."

Đỗ Cách tiếp tục nói:

"Ở quốc gia này, còn có rất nhiều quý tộc giống như họ, một khi chuyện xảy ra ở đây bị truyền ra ngoài thì những người kia cũng sẽ sợ hãi, sợ sẽ có ngày nào đó ta sẽ thẩm tra họ, vì thế họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào để giết ta, chỉ có cách giết ta thì họ mới có thể sống yên ổn và ngủ ngon.

Khi ky binh của vương quốc Lucerne bước lên mảnh đất này, có ai có thể chống lại được họ? Dù các ngươi có sự dũng cảm, có lòng tin đối đầu với kẻ địch mạnh, nhưng cuối cùng sẽ có bao nhiêu sinh mệnh vô tội chết trong trận chiến tranh vốn không nên xuất hiện này...

Ta đã từng chủ động chịu chết để ngăn cản chiến tranh. Sao có thể vì lý tưởng của mình mà khiến mảnh đất này chim trong chiến tranh lần nữa? Khi đó, Thần Tai Họa và Tử Thần sẽ cười bể bụng mất."

"Holly vương, vậy chúng ta nên làm gì? Lẽ nào trơ mắt nhìn họ tiếp tục ức hiếp trên đầu chúng ta sao?"

Một giọng nói đầy căm uất hỏi, lần này không gửi gắm tới Đỗ Cách nữa:

"Tại sao họ phạm tội lại không cần trả giá thật lớn? Bởi vì họ là quý tộc sao?"

"Không, chẳng có mạng sống của ai cao quý hơn của ai hết."

Đỗ Cách liếc mắt nhìn hắn, giọng nói đột nhiên tăng tám quãng:

"Bất kể người nào cũng đều phải trả giá thật lớn cho sai lầm của mình, mà cái giá của họ là phải dùng tính mạng để bảo vệ mảnh đất này, dùng năng lực của họ để bảo vệ các ngươi, mãi đến tận khi các ngươi phát triển mới thôi."

"Sao họ có thể cam lòng bảo vệ chúng ta chứ?"

Có người hỏi.

"Bởi vì có ta."

Vẻ mặt của Đỗ Cách vô cùng nghiêm túc, nói:

"Giống như khi chiến tranh bắt đầu thì ta không thể nào bảo vệ các ngươi vậy, họ cũng không thể ngăn cản sự trừng phạt của ta dành cho họ, một khi họ không hoàn thành trách nhiệm của mình thì sự trừng phạt của ta sẽ giáng xuống đầu họ.

Trừ phi họ từ bỏ gia nghiệp mà họ đã vận hành nhiều năm, rời khỏi mảnh đất này, bằng không thì chẳng một ai có thể tránh được sự trừng phạt của ta.
Bình Luận (0)
Comment