Chương 877: Che Đậy Tội Lỗi
Chương 877: Che Đậy Tội LỗiChương 877: Che Đậy Tội Lỗi
Những dân chúng theo dõi trận chiến trên tường thành nhìn thấy hành động của Giáo Hoàng, ở sâu trong nội tâm của bọn họ tràn ngập sự tức giận.
Giáo Hoàng xúc phạm thần, bọn họ có thể không để ý.
Nhưng Giáo Hoàng thẹn quá hoá giận, không ngờ lại ra tay với cả bọn họ, thật không thể tha thứ.
Giáo Hoàng muốn diệt khẩu, hắn quả nhiên là một người hèn hạ, vô liêm sỉ, tất cả những điều hắn nói đều là sự thật...
So với hắn, Holly vương - người bị bọn họ vu khống là một Tà Thần quả thực quá chính trực. ...
"Holly vương, giết Giáo Hoàng đi."
"Giết chết kẻ xúc phạm thần kia đi."...
Âm thanh huyên náo đột nhiên vang vọng khắp chiến trường.
".. Ta có tội, ta đã từng mượn danh thần dụ để lăng nhục các Thánh nữ trong giáo..."
Miễn là Đỗ Cách không dừng kỹ năng của mình, lời thú nhận của Giáo Hoàng sẽ không dừng lại một giây nào cả, sau khi chuyện xấu bị bại lộ càng lúc càng nhiều, ánh mắt của hắn ta nhìn Đỗ Cách càng trở nên bình tĩnh hơn.
Còn có thể làm gì nữa?
Miệng bị đóng băng lại, hắn còn cố chấp dùng pháp trượng viết lên tội ác của mình.
Tà Thần ở phía đối diện chỉ đang sử dụng thần thuật.
Norbu chết tiệt, nếu như nói cho hắn biết sớm là thần thông Tà Thần lợi hại như thế thì có nói thế nào hắn cũng sẽ không đến đây góp vui cho vở kịch này!
Chuyện đã đến nước này.
Chỉ còn cách là giết tất cả mọi người ở đây, hắn mới có thể che đậy tội lỗi của mình.
Giáo Hoàng hạ quyết tâm trong lòng.
Thần Thái Dương đang ngủ say, chỉ cần những chuyện hôm nay không lộ ra ngoài, vậy thì hắn vẫn là Giáo Hoàng cao cao tại tại thượng... ...
Ma pháp mất đi hiệu lực.
Đỗ Cách dứt khoát thu hồi quyển trục, một lần nữa sử dụng tiếp xúc thất khổng đối với Giáo Hoàng.
Võ Hồn Hải Thần của hắn cũng nhấc lên cơn sóng gió động trời, cuốn về phía Thiên sứ mười hai cánh phía sau Giáo Hoàng, các kỹ năng ma pháp này có sự trợ giúp của ngoại lực, quả nhiên dùng chẳng ra gì trong trận chiến cấp cao, vào thời khắc mấu chốt, vẫn phải dựa vào thực lực mạnh mẽ của hắn......
"Các giáo chủ, các ngươi còn chờ gì nữa? Chờ Giáo Hoàng giết người diệt khẩu sao?"
Đỗ Cách lớn tiếng nhắc nhở, thiên phú chiến đấu của hắn biết cách lợi dụng hợp lý mọi thứ có lợi cho hắn:
"Hắn là một kẻ xúc phạm thần, hắn chắc chắn sẽ không cho phép mọi chuyện hôm nay bị Thần Thái Dương biết được đâu."
Trên người Đại công tước Lynch cũng có pháp bảo, chưa kể đến địa vị của Giáo Hoàng còn cao hơn hắn một bậc.
Trước kia không biết mọi chuyện của Giáo Hoàng, Đỗ Cách đương nhiên phải tìm một vài bia đỡ đạn để đi thử tình hình của hắn ta trước.
Vừa nói xong câu này. Rất nhiều giáo chủ đều chấn động, vô thức nhìn về phía Giáo Hoàng.
Thiên sứ mười hai cánh phía sau Giáo Hoàng tàn nhẫn quét về phía mọi người, sự uy hiếp của Võ Hồn mười sao và uy nghiêm của Giáo Hoàng đột nhiên trấn trụ bọn họ.
"Tà Thần, đừng hòng ăn nói xằng bậy mê hoặc dân chúng, Giáo Hoàng chỉ vì trúng ám toán, cho dù hắn có phải là kẻ phạm thượng hay không cũng không đến lượt ngươi phán xét."
Một giáo chủ nhắm mắt nói:
"Ta tin tưởng Giáo Hoàng, ngài ấy là tôi tớ trung thành nhất của Thiên Chúa, chính ngươi, ngươi mới là người mưu hại Giáo Hoàng."
"Ngu ngốc."
Đỗ Cách không ngần ngại sử dụng kỹ năng công chính nghiêm minh lên người hắn.
"Ta có tội, ta đã từng lợi dụng chức vụ của mình để tham ô hơn một triệu đồng tiền vàng của Giáo Đình..."
Người giáo chủ kia thay đổi giọng điệu, bắt đầu sám hối tội lỗi của mình, trong khoảnh khắc đó, huyết sắc trên mặt hắn dần dần tái đi, còn khó coi hơn cả cha mẹ chết.
"Kẻ xúc phạm thần đáng chết, ta và ngươi không đội trời chung."
"Sứ giả Hải Thần, xin hãy giúp đỡ, thay Giáo Đình diệt trừ kẻ xúc phạm thần này đi."...
Khi các giáo chủ khác nhìn thấy đồng bọn của mình bắt đầu sám hội, bọn họ không dám do dự nữa, sau khi tìm mấy cái cớ, tất cả đều lần lượt lộ ra ngay Võ Hồn của mình và nhào về phía Thiên sứ mười hai cánh của Giáo Hoàng.
Trong chốc lát.
Thánh quang và thánh kiếm tràn ngập toàn bộ chiến trường.
Trên không trung, thiên sứ đấm đá nhau... ...
Nhìn các giáo chủ bị Đỗ Cách mê hoặc và vây công mình, Giáo Hoàng cười chế nhạo, đột nhiên giơ pháp trượng trong tay lên.
Ở đỉnh pháp trượng tỏa ra một luồng thánh quang.
Những nơi bị thánh quang quét qua, tất cả Võ Hồn Thiên sứ của các giáo chủ đều bị ép trở lại trong cơ thể, đám giáo chủ mới vừa rồi còn điên cuồng lập tức tịt ngòi.
Trong nháy mắt.
Bầu trời vừa bị khuấy động lại khôi phục bình tĩnh, chỉ còn sót lại Thiên sứ mười hai cánh của Giáo Hoàng và Hải Thần của Đỗ Cách đứng đối mặt với nhau.
Giáo Hoàng không còn chú ý đến các giáo chủ nữa, mà là nhìn Đỗ Cách một cách khiêu khích:
"Ta có tội, thật ra Ty Thần Sứ phán quyết là con riêng của ta..."