Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 847 - Chương 878: Thánh Kiếm

Chương 878: Thánh Kiếm Chương 878: Thánh KiếmChương 878: Thánh Kiếm

Cấm ma pháp!

Cầm Võ Hồn cùng loại!

Thế này là ép ta phải chiến đấu một mình với hắn sao?

Đỗ Cách nhìn Giáo Hoàng, im lặng im lặng.

Không thể không nói, trên người tên này có quá nhiều Thần khí, hơn nữa, cấp bậc cũng chúng còn tốt hơn rất nhiều so với cấp bậc trang bị của Đại công tước Lynch.

Thậm chí tiếp xúc thất khổng còn có thể bị hắn ép ra, thật sự rất khó giải quyết được cái xương cứng này.

Nhưng bây giờ.

Hiển nhiên không thể trông cậy vào những người khác nữa.

Chiến sĩ dị tỉnh cần dựa vào thuộc tính để chèo chống chứ không thể nào rút lui trong trận chiến, nếu không, các thuộc tính trước đó bị cà chắc chắn sẽ đổ sông đổ bể...

Đánh con mẹ nó!

Đỗ Cách lập tức hạ quyết tâm, hắn vẫn không tin, hắn có Hải Thần Lực quang minh chính đại, chằng lẽ không thể đánh bại một người hầu của Thần sao?

Hơn nữa.

Trong thần thoại của bất kỳ gia tộc nào, địa vị của Hải Thần đều cao hơn Thần Thái Dương.

Trong hệ thống thần thoại Bắc Âu, Thần Thái Dương còn gọi Hải Thần là thúc thúc......

"Chấp mê bất ngộ!"

Đỗ Cách lắc đầu thở dài.

Hơn một chục người nước khổng lồ nổi lên từ mặt biển, giẫãm lên vòi rồng, đi xé rách cánh của Thiên sứ mười hai cánh trên bầu trời, cố gắng ấn nó xuống nước.

Động tác của Thiên sứ mười hai cánh rất linh hoạt, còn biết vô hiệu phán quyết của Đỗ Cách.

Trong tay của Thiên sứ đột nhiên xuất hiện một thanh thánh kiếm, nó vung kiếm chém về phía người nước khổng lồ, mỗi một nhát kiếm đều sẽ có một người nước khổng lồ nước xuống mặt biển.

Nhưng ngay sau đó.

Người nước khổng lồ sẽ nổi lên một lần nữa, tiếp tục đi lên quấn lấy Thiên sứ mười hai cánh.

Đỗ Cách có hơn hai trăm vạn tỉnh thần lực, điều hắn không sợ nhất chính là tiêu hao trong chiến đấu.

Nếu không phân chia tỉnh thần lực của mình, hắn có thể chơi đùa với Giáo Hoàng đến thiên trường địa cửu.

Giáo Hoàng cũng nhìn ra điểm này, sau khi hắn ta phát hiện việc giết chết người nước khổng lồ cũng không gây ra thiệt hại gì cho Đỗ Cách, hắn ta nhanh chóng thay đổi chiến lược của mình, Thiên sứ mười hai cánh giơ cao Thánh kiếm trong tay lên, đột nhiên biến thành một thanh cự kiếm dài hàng trăm mét, trên thanh cự kiếm mang theo uy nghiêm thần thánh và ánh sáng chói mắt.

Hai tay của hắn ta giơ thanh cự kiếm lên, dùng sức chém về phía Võ Hồn Hải Thần đang đứng trước mặt Đỗ Cách.

Võ Hồn Hải Thần giơ pháp trượng lên ngăn cản.

Nhưng thanh kiếm này không biết là loại Hồn kỹ gì, sức mạng khủng khiếp của nó ẩn chứa khả năng hoá giải Võ Hồn. Sự ngăn cản của Võ Hồn Hải Thần không có bất kỳ tác dụng gì, thanh kiếm trong tay Thiên sứ mười hai cánh giống như cắt đậu hũ, chém Võ Hồn của Đỗ Cách thành hai nữa, nước biển dưới chân hắn cũng bị tách ra.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều thốt lên.

Trên tường thành.

Rất nhiều người vô thức che miệng.

Một khi Võ Hồn chịu tổn thương nặng nề, võ giả nhẹ thì bị mất sức chiến đấu, còn nặng thì cả thân thể đều bị phế bỏ, đây là điều hiển nhiên.

Lúc này.

Giáo Hoàng đã nói đến tội lỗi từ thời trẻ tuổi còn là giáo chúng hèn mọn, nhưng khóe mắt của hắn lại không tự chủ được toát lên một sự đắc ý, còn nở nụ cười nắm chắc phần thắng trong tay.

Nhưng rất nhanh, nụ cười của hắn lập tức cứng đờ trên khuôn mặt.

Bởi vì Võ Hồn Hải Thần bị hắn chém đôi thế mà đã hợp lại với nhau trong nháy mắt, giống như chưa có chuyện gì xảy ra vậy...

Khuôn mặt Đỗ Cách ở phía đối diện thay đổi, hắn đột nhiên nhìn Giáo Hoàng.

Hắn thật sự không ngờ Hồn kỹ của Giáo Hoàng lại thật sự có thể trực tiếp chém đôi Võ Hồn Hải Thần.

Khoảnh khắc Võ Hồn Hải Thần của hắn bị tách ra, cảm giác tê liệt cũng đồng thời lan tràn trong đầu hắn, giống y như cảm giác lúc trước hắn từng cảm nhận được.

Khoảnh khắc này còn đau đớn hơn lúc hắn chủ động phân liệt Võ Hồn Hải Thần.

Cũng may mà hắn đã từng chủ động phân liệt Võ Hồn, cơn đau đột ngột vẫn nằm trong khả năng chịu đựng của hắn, điều thật sự khiến Đỗ Cách kinh ngạc chính là, sau khi Võ Hồn bị Giáo Hoàng bổ ra lại lần nữa hợp lại, thuộc tính của hắn thế mà lại tăng vọt lên rất nhiều.

Lúc thuộc tính của hắn tăng vọt, cảm giác tê liệt trong đầu hắn cũng lặng lẽ biến mất.

Loại phân liệt cực lớn ư?

Dựa vào ý chí của bản thân, hắn không thể tách rời Võ Hồn Hải Thần ra khỏi mặt biển dưới chân, nhưng đại chiêu của Giáo Hoàng dường như có thể thực hiện dễ như trở bàn tay.

Cho nên.

Đây là một người thích hợp giúp hắn tu luyện!

Đỗ Cách kinh hãi nhìn Giáo Hoàng, chợt cắn mạnh đầu lưỡi, nhân lúc vết thương còn chưa lành lại, hắn đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sau đó lảo đảo lui về phía sau:

"Ngươi... Làm sao ngươi có thể chia đôi biển cả chứ? Ta... Ta liều mạng với ngươi..."

Còn chưa dứt lời.

Hải Thần lướt sóng mà đi, quyền trượng trong tay giơ lên cao, cuốn lên Thuỷ Long trụ, muốn kéo Thiên sứ mười hai cánh xuống dưới.
Bình Luận (0)
Comment