Chương 879: Phơi Bày
Chương 879: Phơi BàyChương 879: Phơi Bày
Hừ!
Thấy Đỗ Cách có vẻ thẹn quá hoá giận, Giáo Hoàng buông lỏng, hắn cười chế nhạo:
"Ta có tội, khi ta còn là giáo chủ hồng y, ta đã sử dụng hắc ma pháp để tính kế đối thủ cạnh tranh của mình mới lên được vị trí Giáo Hoàng..."
Một chuyện xấu xa khác lại được nói ra, Giáo Hoàng thẹn quá hoá giận, bèn khống chế Thiên sứ mười hai cánh, lại lặp lại chiêu thức vừa rồi.
Thánh kiếm chém đôi Hải Thần, phân tách biển cả.
Thế giới này.
Cuộc chiến giữa các võ giả thiên về tranh chấp Võ Hồn nhiều hơn, suy cho cùng, Võ Hồn bị sát thương sẽ làm tổn thương đến bản thể, việc tấn công Võ Hồn có hiệu quả hơn tấn công bản thể.
Kể từ khi phát hiện ra nhược điểm của Đỗ Cách, hắn đương nhiên muốn tốc chiến tốc thắng, đề phòng những chuyện xấu của mình bị phơi bày ngày càng nhiều, diệt trừ xong Đỗ Cách, hắn cũng có thể rảnh tay xử lý tất cả những người chứng kiến...
Phụt!
Sắc mặt Đỗ Cách tái nhợt, hắn phun ra một ngụm máu lớn hơn vừa rồi:
"Không thể nào, tỉnh thần lực của ngươi rõ ràng không mạnh bằng ta! Ta không thể thất bại, ta sẽ giết ngươi, đồ tiểu nhân hèn hạ vô sỉ, để bảo vệ người dân trong đất nước của ta..."
Một nhát kiếm khác chém xuống.
Chịu đòn tấn công nặng nề nên quần áo trên ngực Đỗ Cách đã bị nhuốm máu đỏ tươi, bóng dáng hắn lơ lửng trên không trung, thân hình lắc lư lảo đảo, như thể đứng cũng không vững:
"Ta không thể gục ngã, tà ác mãi mãi không thể nào chiến thắng chính nghĩa, ta có sức chiến đấu mạnh nhất..."
Âm!
Lại thêm một nhát kiếm khác chém xuống.
Đỗ Cách không chịu đựng nổi nữa, hắn ngã từ trên không trung xuống đất.
Võ Hồn Hải Thần lơ lửng trên bầu trời cũng không nhấc lên nổi vòi rồng nữa, hắn lại đáp xuống mặt biển, quơ quơ pháp trượng trên tay trong vô vọng, Đỗ Cách gào thét vang vọng khắp mặt đất, giống như một anh hùng rơi vào bước đường cùng vậy. ...
"Không... Ta vẫn chưa thể gục ngã, kẻ tà ác này sẽ giết sạch người dân ở đất nước của ta để đổi lấy thanh danh cho mình..."...
"Ta không tin ngươi, kẻ phạm thượng, tà ác như ngươi tại sao lại được Thần Thái Dương nhìn trúng. Ta phải chiến đấu, ta phải đại biểu cho Hải Thần để giết ngươi!"...
"Holly vương!"
"Vương."
"Holly vương, đừng đánh nữa, chạy trốn đi, ngươi không đánh lại hắn..."
"Holly vương, ngươi vẫn còn trẻ, ngươi chạy trốn đi, một ngày nào đó ngươi tu luyện được Hồn kỹ cường đại hơn thì hãy về báo thù cho bọn ta." "Vương, không cần chịu đựng, nếu cứ tiếp tục như vậy ngươi sẽ chết!"
"Giáo Hoàng, cái tên khốn kiếp nhà ngươi, cho dù trong số bọn ta chỉ còn một người sống, bọn ta sẽ lan truyền chuyện ác mà ngươi đã làm cho khắp thiên hạ biết..."...
Nhìn Võ Hồn cứ lần lượt bị chém đôi rồi lần lượt hợp lại, nhưng thân thể của Holly lại càng ngày càng yếu ớt, tất cả mọi người trên tường thành cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
Rất nhiều người đã bật khóc, lớn tiếng la hét bảo Đỗ Cách mau chạy trốn, bảo hắn đừng ngoan cường chống cự nữa.
Giờ phút này.
Đỗ Cách dựa vào kỹ năng diễn xuất dũng mãnh và thực tế của mình để lấy được sự chân thành của mọi người.
Đám người Layu lo lắng cho Đỗ Cách nên đã lần lượt lao ra khỏi tường thành, muốn tới ngăn cản Giáo Hoàng để cứu Vương của bọn họ, giờ khắc này, bọn họ đã quên mất Đỗ Cách từng có hành động vĩ đại là phân liệt Võ Hồn của chính mình.
Nhưng ngay lúc bọn họ vừa xông ra khỏi tường thành thì đã bị một bức tường nước ngăn cản lại.
Đó là Đỗ Cách.
Chính hắn đã cố gắng chịu đựng vết thương nặng trên thân thể, sử dụng thuật tường nước.
Lúc này, đây là thời cơ tốt nhất để thuộc tính của hắn tăng lên, vừa có thể cà từ khoá chính trực và phân liệt.
Hắn tuyệt đối sẽ cho phép một đám ngu xuẩn phá hỏng chuyện tốt của hắn.
Đỗ Cách loạng choạng đứng dậy, quay lưng về phía Giáo Hoàng, hét lên đầy căm phẫn:
"Đi, tất cả mọi người đi đi, các ngươi không phải là đối thủ của Giáo Hoàng đây, đến đây sẽ chỉ khiến các ngươi chết một cách vô ích. Mọi người, là do ta đã đánh giá thấp năng lực của Giáo Hoàng, là ta hại các ngươi phải lưu lạc đến vùng đất nguy hiểm này, là do ta thất trách. Tất cả dân chúng, nghe mệnh lệnh của ta, rời khỏi Baasker thành ngay lập tức, đi càng xa càng tốt, đi nói cho càng nhiều người biết, để bọn họ biết bộ mặt thật của Giáo Hoàng, chỉ có như thế mới không uổng sự cố gắng của ta ngày hôm nay..."
Phụt!
Khi Đỗ Cách vừa nói vừa phun ra một ngụm máu tươi khác.
"Vương!"
Mọi người đều vô cùng hoảng sợ, nhưng không ai chịu rời đi.
"Đi, ta không thể ngăn cẩn hắn được lâu đâu."
Đỗ Cách dùng sức phất tay, hắn cố gắng duỗi thẳng lưng:
"Layu, Steven Cao, Công tước Lynch, đây có thể là lần cuối cùng ta ra lệnh cho các ngươi, ta ra lệnh cho các ngươi dẫn tất cả người dân của Baasker thành rời khỏi đây ngay, các ngươi phải bảo vệ bọn họ bằng mọi giá, bảo vệ bọn họ thoát khỏi sự truy sát của Giáo Đình, cho đến khi Thần Thái Dương diệt trừ Giáo Hoàng mới thôi, đi đi! Các ngươi muốn ta chết vô ích ở chỗ này sao?"