Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 852 - Chương 883: Hung Ác

Chương 883: Hung Ác Chương 883: Hung ÁcChương 883: Hung Ác

Trong lúc Giáo Hoàng chịu đủ sự tàn phá.

Nước biển ở dưới chân võ hồn Hải Thần lại hội tụ ở trên người Hải Thần, thân thể Ht bành trướng trong phút chốc do nước biển tràn vào, biến thành một người khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất.

Thập Nhị Dực Thiên Sứ ở dưới chân Hải Thần mà trông đáng thương tựa như một chú chim nhỏ.

Đôi mắt Giáo Hoàng trợn to, làm sao có thể có võ hồn to lớn như vậy, Đỗ Cách mới là bản thể của Hải Thần đúng không!

Lúc này.

Sự hối hận ngập tràn ở trong đầu Giáo Hoàng.

Tà Thần Vương làm dấy lên chiến tranh, tàn sát mấy ngàn Tà Thần...

Lời nhắc nhở của Norbu chợt hiện ra.

Cùng là Tà Thần mà sao Đỗ Cách lại mạnh như vậy, sao ngươi lại yếu như con gà con thế?

Lý do Giáo Hoàng dám đến trêu chọc Đỗ Cách chỉ đơn giản là vì nhìn trúng năng lực của Tà Thần, muốn mời chào họ trở thành thuộc hạ của mình, đặt vững nền móng cho việc soán vị trong tương lai.

Cho tới nay, hắn vẫn luôn lấy Norbu làm vật tham chiếu.

Nhưng hiện tại...

Hắn chỉ cảm thấy mình đã bị Norbu lừa.

Lúc này.

Trong lòng hắn cực kỳ hối hận, nếu biết đây mới là thực lực của Tà Thần Vương thì hắn chạy tới xem trò hay làm gì!

Võ hồn Hải Thần trong trạng thái người khổng lồ vươn tay ra tóm lấy Thập Nhị Dực Thiên Sứ.

Thập Nhị Dực Thiên Sứ tung cánh ra, khéo léo né tránh.

Đỗ Cách mỉm cười khẽ, mặt nước dưới chân Hải Thần bắn lên, dấy lên vòi dòng đếm không xuể, khóa lại mọi con đường chạy trốn của Thập Nhị Dực Thiên Sứ tựa như cái lồng sắt.

Thủy lao dần thu hẹp lại, hóa thành con rắn nước rồi chen vào thất khiếu của Thập Nhị Dực Thiên Sứ.

Bên trên là Thập Nhị Dực Thiên Sứ, bên dưới là Giáo Hoàng, nối liền với nhau tựa như tạo thành bức tranh 'Giáo Hoàng chịu khổ' - một bức tranh nổi tiếng thế giới.

Ở hiện trường, ngoài tiếng nghẹn ngào của Giáo Hoàng và tiếng dòng nước thì không còn một tạp âm nào khác.

Tất cả mọi người như thể bị đông cứng vậy, cùng nhìn chằm chằm vào Giáo Hoàng.

Đồng cảm, khủng hoảng, ngơ ngác, hâm mộ...

Có đủ kiểu nét mặt. ...

Đỗ Cách điều khiển dòng nước cuốn lấy pháp trượng trong tay Giáo Hoàng, nhưng hắn chưa kịp gắng sức thì đã thấy trên trán Giáo Hoàng nổi lên gân xanh, thốt ra một tiếng gào thét từ trong cổ họng.

Võ hồn đột nhiên bị hắn thu về.

Sau đó.

Lại là một đống tia chớp, mười hai đôi cánh trắng nõn bỗng mọc ra từ lưng hắn. Đồng thời, bảy xúc tu khổng lồ mà Đỗ Cách mới tăng thêm cũng bị hẳn ép ra khỏi thân thể, khiến thất khiếu hắn bị chảy máu, trông dữ tợn tựa như ma quỷ đến từ địa ngục...

Giáo Hoàng hung ác trợn mắt liếc Đỗ Cách một cái, bỗng nhiên xoay người, vỗ cánh rồi bay về phía trời cao nhanh như chớp giật.

Muốn chạy?

Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy?

Đi cũng được, nhưng phải để lại trang bị!

Võ hồn Hải Thần của Đỗ Cách phân tách ra chỉ trong nháy máy, biến thành hơn mười Hải Thần, chặn Giáo Hoàng đang chạy như bay bằng tốc độ nhanh hơn.

Thông thường, võ hồn không thể rời quá xa bản thể.

Nhưng Đỗ Cách đã thức tỉnh kỹ năng Vương Vấn Không Dứt, võ hồn của hắn mà thoát khỏi bản thể thì việc điều khiển càng linh hoạt hơn.

Chớp mắt một cái.

Mấy võ hồn đã đuổi theo được Giáo Hoàng, bọn chúng vươn tay ra kéo đống cánh ở sau lưng Giáo Hoàng.

Đôi bên đều dùng lực.

Chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên, có ít nhất sáu chiếc cánh bị võ hồn Hải Thần kéo xuống.

Phốc!

Máu tươi của Giáo Hoàng phun ra như mưa, coi như lúc này hắn đã trả lại hết số máu mà Đỗ Cách chảy lúc trước.

Võ hồn bị thương nặng, lòng Giáo Hoàng như tro nguội, mặt trắng bệch như tờ giấy, hắn nhìn võ hồn Hải Thần vây xung quanh mình mà đáy mắt thấp thoáng một tia oán hận.

Đỉnh Pháp Trượng và Mũ Thần Dụ ở trên đầu hắn đột nhiên bùng nổ tia sáng chói mắt, xông thẳng lên trời.

Trong lòng Đỗ Cách bỗng nảy sinh dự cảm không tốt, võ hồn Hải Thần tăng nhanh tốc độ công kích, kéo hai chiếc cánh còn lại của Giáo Hoàng với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai.

Giáo Hoàng phun ra một ngụm máu tươi lần nữa, hoàn toàn rơi vào hôn mê, trực tiếp rơi từ trên bầu trời xuống, nhưng pháp trượng và Mũ Thần Dụ trong tay hẳn vẫn không ngừng lại phát ra tỉa sáng. ...

"Hắn đang triệu hồi Thái Dương Thần."

Một giáo chủ run giọng đưa ra đáp án, hắn nhìn Đỗ Cách:

"Holly vương, ngươi nhanh chóng chạy trốn đi!"

Ặc!

Sắp phải đối đầu với thần sớm vậy sao?

Sắc mặt Đỗ Cách hơi thay đổi, thủ đoạn tấn công của hắn vẫn quá yếu, thậm chí không thể giết một Giáo Hoàng trong nháy mắt...

"Vương, đi thôi! Chúng ta không thể đánh thắng Thái Dương Thần được."

Lynch đại công hoảng loạn giục hắn.

Đôi mắt Norbu sáng lên, nhịp tim của hắn hơi tăng nhanh.

Núi cùng nước tận ngờ hết lối, bóng liễu hoa tươi lại một làng, quá thu hút sự chú ý chưa chắc đã là một chuyện tốt, nếu Thái Dương Thần có thể giết chết hắn thì mọi người lại trở về vạch xuất phát.

thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng mới tốt đẹp hơn. Đã nói rồi mà? Sao có thể để một mình Đỗ Cách độc chiếm, để hắn thắng mãi được. Quả nhiên Giải trí Phiếm Vũ Trụ rất công bằng.
Bình Luận (0)
Comment