Chương 884: Thu Hồi Võ Hồn
Chương 884: Thu Hồi Võ HồnChương 884: Thu Hồi Võ Hồn
Chạy?
Có thể chạy đi đâu chứ?
Sau này hắn cứ sống mãi trong cảnh bị truy sát hay sao?
Hắn còn muốn gia tăng thuộc tính hay không?
Đỗ Cách im lặng không nói gì.
Hành động của Giáo Hoàng đã chứng minh thần linh ở thế giới này không phải vạn năng, ít nhất thì không có độc tâm thuật, nếu không cũng sẽ không để cho một kẻ vô liêm sỉ dối trên gạt dưới lâu như vậy?
Đánh cược một lần di!
Đánh cược Thái Dương Thần là một người nói lý lẻ, cũng không mạnh như hắn tưởng tượng, dù sao thì đến cả loại rác rưởi như Giáo Hoàng cũng dám mưu đoạt thần vị mà...
Nhiều trường mô phỏng và chiến trường dị tỉnh như vậy, hắn từng gặp được rất nhiều người mạnh hơn hắn, gặp vô số hiểm cảnh không bình thường nhưng hắn đều vượt qua hết rồi!
Giải trí Phiếm Vũ Trụ không thể nào thiết lập tình thế không thể giải quyết đâu nhỉ!
Đỗ Cách vươn tay ra, cuốn một dòng nước lên, đón được Giáo Hoàng té từ trên trời xuống rồi tiện thể thu hồi võ hồn của hắn......
Nói thì chậm mà lúc làm thì nhanh!
Không lâu sau khi Giáo Hoàng phát ra tín hiệu, trên bầu trời ở xa xăm có một điểm sáng chói mắt hiện lên.
Ngay sau đó, điểm sáng từ xa đến gần, chớp mắt một cái đã tới chiến trường.
Đây là một chiếc xe ngựa màu vàng óng, ngựa kéo xe là sáu con thiên ma có mọc cánh, trên thân xe được điêu khắc hoa văn mặt trời.
Người lái xe chính là một thiên sứ thực thụ.
Sau lưng của hắn có ba đôi cánh, ngũ quan như điêu khắc, trông thánh thiện không giống nhân loại.
Khi thấy thiên sứ điều khiển xe của Thái Dương Thần đến mà đám giáo chủ của giáo đình dồn dập quỳ một chân xuống, cung nghênh thiên sứ.
Lục Dực Thiên Sứ liếc nhìn chiến trường, khi hắn thấy Giáo Hoàng hôn mê bất tỉnh trôi nổi trong nước thì giơ tay lên bắn xuống một tia thánh quang.
Giáo Hoàng từ từ tỉnh lại, nhưng vì võ hồn bị thương nặng nên trông hắn như già hơn mười tuổi vậy, hắn nghi ngờ sờ lên thân thể, tựa như đang cảm thấy kỳ lạ vì sao mình chưa chết?
Sáu Dực Thiên Sứ cau mày, hỏi:
"Rummen, ai làm ngươi bị thương?"
Trong lòng Giáo Hoàng vui vẻ, vô thức nhìn về phía Đỗ Cách rồi chỉ tay một cái:
"Raleier, là... Thái Dương Thần đó, ta có tội, ta nảy sinh tâm tư bất kính với thần linh, vọng tưởng thay thế ngài. Ta đã từng truyền thần dụ, nghiệm chứng xem có phải ngài đang ngủ say hay không, có phải đang lo lắng cho tín đồ của ngài hay không..."
Ánh mắt Raleier vốn đã chuyển sang phía Đỗ Cách, nhưng sau khi nghe Giáo Hoàng nói thì toàn thân đều cứng đò, quay lại nhìn về phía Giáo Hoàng bằng ánh mắt không dám tin..."
Tất cả các giáo chủ.
Lại nữa?
Giáo Hoàng vừa sợ vừa hoảng, hắn bỗng hiểu rõ nguyên nhân Đỗ Cách giữ lại một mạng của hắn rồi.
Nếu hắn chết rồi thì Thái Dương Thần sẽ giận chó đánh mèo đối với hung thủ đã giết hắn, nhưng nếu hắn còn sống và chính miệng nói ra tội ác của mình, Thái Dương Thần sẽ chỉ dồn nhiều sự chú ý ở trên người hắn thôi!
Giáo Hoàng giơ tay lên, đốc sức bịt kín miệng mình, nhưng giọng nói vẫn không nghe theo mà tiếp tục vang lên:
"Ta có tội, ta lấy danh nghĩa phần giáo để giết Hồng Y giáo chủ Gareth..."
"Rummen, ngươi biết mình đang nói gì không?”
Mặt Lục Dực Thiên Sứ Raleier đen như mực, ánh mắt bắn về phía Giáo Hoàng không khác gì thanh kiếm sắc bén.
"Ta có tội..."
Trong mắt Giáo Hoàng đã rưng rưng, vươn tay chỉ về phía Đỗ Cách.
Raleier nhìn về phía Đỗ Cách.
Đỗ Cách lễ phép cung kính hành lễ với hắn:
"Raleier thần sứ, ta là quốc vương Holly của Vương quốc Đỗ Cách, ta đã thức tỉnh võ hồn có thể khiến người khác chỉ động sám hối về tội ác của mình.
Ta là tín đồ thành kính của Thái Dương Thần, trong lúc vô tình đã phát hiện bộ mặt thật của kẻ độc thần Giáo Hoàng, nên muốn tiêu diệt hắn để giữ gìn uy nghiêm của Thái Dương Thần, thật không ngờ Giáo Hoàng lại tức nước vỡ bờ, đến lúc gần chết thì triệu hồi thần sứ, hòng giá họa cái chết của hắn lên người ta..."
"Ngươi có thể đánh bại Giáo Hoàng?"
Rummen liếc về phía bộ đồ thần thánh ở trên người Giáo Hoàng, vẻ mặt trần đầy nghi ngờ.
"Là niềm tin về Thái Dương Thần đã giúp ta đánh bại hắn."
Đỗ Cách khiêm tốn nói:
"Nếu không tin thì ngài có thể dò hỏi giáo chủ ở đây."
Hừ!
Vừa nãy ngươi còn nói mình là phát ngôn viên của Hải Thần đấy!
Bây giờ lại trở thành tín đồ của Thái Dương Thần?
Vậy ngươi giải thích sao về võ hồn của mình?
Một đám giáo chủ nhìn Giáo Hoàng vẫn đang sám hối không ngừng ở trước mặt thần sứ, chỉ lo mình đi theo gói chân của Giáo Hoàng, nói ra tội ác của mình ở ngay trước mặt thần sứ.
Họ quay sang nhìn nhau, giáo chỉ nắm giữ Bát Dực Thiên Sứ đứng dậy, nhắm mắt nói:
"Bẩm Raleier, lời quốc vương Holly nói là thật, Giáo Hoàng thật sự là kẻ độc thân..."
"Ta có tội..."
Giáo Hoàng tức giận trợn mắt liếc nhìn giáo chủ đâm sau lưng hắn một đao, nhấc pháp trượng trong tay lên rồi đánh tới.