Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 854 - Chương 885: Khai Báo

Chương 885: Khai Báo Chương 885: Khai BáoChương 885: Khai Báo

"Raleier thần sứ, mau nhìn đi, ngươi còn không bày tỏ thái độ thì hắn lại cứt mất pháp trượng thần thánh bây giờ."

Đỗ Cách đàng hoàng trịnh trọng cáo trạng:

"Trong lòng hắn hoàn toàn không thật sự kính nể Thái Dương Thần."

"Ta từng mượn danh nghĩa thần sự để sỉ nhục thánh nữ trong giáo..."

Giáo Hoàng lại phun ra một ngụm máu tươi, trơ mắt nhìn Đỗ Cách hãm hại mình nhưng không thể lên tiếng phản kích, hắn thật sự sắp bị ép phát điên rồi.

Raleier nghe Giáo Hoàng nói, nhìn hành động ngược lại với lời nói của tên kia thì nhịn không được mà nhíu mày. Hắn nhìn về phía Đỗ Cách rồi bảo:

"Trước hết ngươi làm cho hắn dừng lại đã, ta muốn nghe hắn tự mình nói."

"Thần sứ, ngươi... Chắc không phải ngươi muốn bao che cho hắn đấy chứ?"

Đỗ Cách hơi sững sờ, ngờ vực nhìn về phía Raleier:

"Chẳng lẽ khi phát hiện có kẻ độc thần thì không nên xử tử ngay lập tức, hoặc giao cho Thái Dương Thần xử lý hay sao?"

"Ngươi đang chất vấn ta ư?"

Raleier đứng trên xe ngựa, từ phía trên nhìn xuống Đỗ Cách, trong ánh mắt hàm chứa sự kiêu ngạo và xem thường vốn có.

So với một tên quốc vương phàm nhân chẳng ai hay biết, hắn càng muốn tin tưởng Giáo Hoàng đã hầu hạ Thái Dương Thần mấy chục năm hơn.

Dù sao.

Lời nói của Giáo Hoàng quá mâu thuẫn, trông giống như bị người ta khống chế hơn.

"Không, ta đang giữ gìn danh dự của Thái Dương Thần."

Đỗ Cách đứng thằng người, đối chọi gay gắt với thần sứ cứ như là một tín đồ cuồng nhiệt:

"Chính miệng Giáo Hoàng thừa nhận tội ác, giáo chủ của giáo đình là nhân chứng, dù cho thần sứ không tin ta thì cũng có thể đến giáo đình điều tra chân tướng, mà không phải bao che cho một kẻ độc thần..."

Một thanh quang kiếm dần hiện ra ở trong lòng bàn tay của Raleier, Đỗ Cách không nghe theo mệnh lệnh của hắn khiến hắn cảm thấy mình bị mạo phạm:

"Ta căm ghét người có miệng lưỡi sắc bén."

"Thần sứ, ngươi có thể chán ghét ta, nhưng ta không thể không nhắc nhở ngươi rằng trên chiến trường lúc nãy, đã có hơn vạn người tận mắt thấy tội của Giáo Hoàng, nếu xử lý chuyện này chậm trễ thì sẽ tạo thành ảnh hưởng không thể cứu vãn đối với danh dự của Thái Dương Thần."

Thấy Lục Dực Thiên Sứ cầm kiếm ở trên trời mà Đỗ Cách vẫn hiên ngang không sợ, còn cất cao giọng chất vấn thần SỨ:

"Nếu ta bị giết vì giữ gìn danh dự của Thái Dương Thần, vậy thế nhân nên làm gì đối với Thái Dương Thần?

Thần sứ, ngươi cũng có thể giết ta vì sự yêu ghét cá nhân, nhưng sau này còn có thế nhân chiến đấu vì Thái Dương Thần sao? Nếu Thái Dương Thần hỏi chuyện đã xảy ra vào hôm nay thì ngươi định khai báo lại như nào với ngài?" Lộp bộp!

Trái tìm Lynch đại công run lên bần bật.

Nghe theo lời của hắn mà thả Giáo Hoàng ra thì Giáo Hoàng còn có thể lật trời sao?

Ngươi chống đối hắn làm gì chứ?

Chiến sĩ dị tỉnh Norbu nhìn Đỗ Cách, âm thầm lắc đầu.

Không thể không nói.

Đỗ Cách thật sự rất dũng cảm, chỉ xét về sự dũng cảm này thì hắn còn kém rất xa.......

Raleier cười khinh bỉ:

"Phàm nhân, ngươi quá coi trọng địa vị của phàm nhân ở trong lòng thần linh rồi."

Kiếm trong tay hắn hung hãn đánh xuống, vẽ ra một tia sáng thần thánh.

Phương thức chiến đấu của thiên sứ khác với nhân loại.

Hắn không sử dụng võ hồn, mà chủ yếu sử dụng thần lực của mình, vì thần lực tiện, nhanh và mạnh hơn võ hồn nhiều.

Giáo Hoàng vẫn đang sám hối, nhưng khóe miệng hắn lại hiện ra nụ cười khẩy, bất kể kết cục của hắn ra sao thì hắn cũng đã đạt được mục đích, muốn nói lý lẽ với thần linh ư, quá ngu xuẩn.

Đỗ Cách lắc mình né tránh.

Chỉ thấy võ hồn Hải Thần ở sau lưng Đỗ Cách lóe lên trong ánh mắt kinh ngạc của Raleier, mặt biển trải rộng toàn bộ.

Cùng lúc đó, nước sông cũng phóng lên trời, chồng chất với võ hồn của Đỗ Cách, dường như tạo thành một mảng biển rộng chân chính ở giữa không trung.

Nước sông cuồn cuộn không ngừng truyền vào võ hồn của hắn, thậm chí còn lộ ra cả lòng sông màu đen.

Raleier ngừng vung kiếm, cười khẩy một tiếng:

"Phàm nhân, đây là sự thành kính mà ngươi nói sao? Chưa có một tín đồ cuồng nhiệt nào lại có võ hồn không phải thiên sứ..."

"Ai nói võ hồn của những người khác thì không thể tôn thờ Thái Dương Thần."

Đỗ Cách lắc mình đi tới không trung, khi ở trong nước, hắn sẽ có được tốc độ gần như dịch chuyển tức thời.

Hắn lợi dụng sức mạnh Hải Thần để đưa nước lên bầu trời, mục đích để lúc đánh Raleier thì sẽ né tránh tiện hơn. Hắn không biết về thần thông và sức chiến đấu của thiên sứ, nên dùng tất cả các chiêu thức mà mình có thể sử dụng.

Mà khi võ hồn dung hợp với nước sông, Đỗ Cách lại phát hiện ra một điểm huyền bí, với võ hồn Hải Thần và kỹ năng Vương Vấn Không Dứt, hắn hoàn toàn có thể dịch chuyển tức thời ở trên không trung.

Khuyết điểm chỉ có thể di chuyển ở trong sông tại chiến trường dị tỉnh trước đã được bù đắp nhờ vào võ hồn.

"Ngụy biện."
Bình Luận (0)
Comment