Chương 886: Sức Mạnh
Chương 886: Sức MạnhChương 886: Sức Mạnh
Raleier không hề để ý đến xe ngựa đã bị nước sông nhấn chìm, chém một kiếm về phía võ hồn Hải Thần của Đỗ Cách.
Hắn cũng biết được nhược điểm của phàm nhân.
Võ hồn mà bị trọng thương thì phàm nhân nhất định sẽ bị trọng thương.
Mà thần linh với thân thể và linh hồn hợp làm một thì không có nhược điểm này, tự bản thân họ chính là vũ khí mạnh mẽ.
Khi thấy Raleier dồn sức tấn công võ hồn của Đỗ Cách, phạm phải sai lầm giống như Giáo Hoàng, các giáo chủ chỉ biết thở dài một tiếng.
Thánh kiếm lướt qua chém ngang võ hồn Hải Thần, trong lòng Raleier vui vẻ, đang đỉnh thừa cơ truy kích rồi cắt nát võ hồn của Đỗ Cách, giết chết cái tên phàm nhân khiến hắn chán ghét này.
Nhưng một giây tiếp theo, hai chân của hắn đột nhiên bị kéo lại, một nguồn sức mạnh truyền đến từ dưới thân, trực tiếp quăng hắn vào trong dòng sông.
Raleier vỗ cánh giãy giụa nhưng không sánh bằng sức lực to lớn của Đỗ Cách, vẻ mặt hắn trở nên ngơ ngác:
"Tại sao ngươi lại có sức lực lớn như vậy... Ôi!"
Mới nói được một nửa.
Một dòng nước đã nhanh chóng vọt vào thất khiếu của hắn, chặn lại tất cả những lời phía sau của hắn.
Raleier vung kiếm chém về phía Đỗ Cách khi cảm nhận được sự đau nhức ở dưới thân, mà vào lúc hắn vung kiếm thì Đỗ Cách đã dịch chuyển tức thời ra phía sau hắn từ sớm, sau đó ghìm cổ hắn lại, nắm lấy một bên cánh của hắn rồi đột nhiên dồn sức, xoạch một tiếng đã kéo cánh của hắn xuống.
AI
Một tiếng kêu thảm thiết và đau đớn vang lên.
Trên người Raleier bùng nổ ra tia sáng chói mắt, đánh bay Đỗ Cách ra ngoài. Hắn loạng choạng lao ra khỏi dòng sông nhưng lại bị vô số dòng nước tạo thành hình bàn tay lớn túm trở lại:
"Không... Ôi!"
Lúc trước, võ hồn của Đỗ Cách không thể công kích thực thể, đó vẫn là nỗi tiếc nuối của hắn.
Nhưng sau khi được truyền nước vào thì tương đương với việc tăng thêm huyết nhục cho linh hồn, nên có thể tùy ý phát huy sức mạnh cường hãn của võ hồn.
Nếu không thì sao lại nói kinh nghiệm luôn được tăng lên trong chiến đấu.
Cho tới nay, Đỗ Cách luôn thích đánh vào mặt tư tưởng, rất ít khi tự mình chiến đấu, nên chưa khai thác hết sức mạnh Hải Thần.
Hiện tại, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được cảm giác sung sướng khi chiến đấu.
Lúc này, Raleier đang chiến đấu với Đỗ Cách - người nắm giữ hơn hai trăm năm mươi vạn tỉnh thần lực, Đỗ Cách đã có thể sánh với thần linh rồi...
Trên mặt đất.
Mọi người nhìn thiên sứ bị Đỗ Cách hành hung, không còn chút sức đánh trả nào mà kinh ngạc đến ngây người.
Giáo Hoàng vẫn đang sám hối run lập cập, trong giọng nói cũng run rẩy, sao có thể chứ? Sao hắn có thể có lực chiến đấu mạnh như vậy?
Đến cùng hắn là ai?
Norbu vươn tay lau mồ hôi, con ngươi của hắn đột nhiên co rút, lộ ra vẻ hoảng sợ, tại sao sức chiến đấu của Đỗ Cách lại tăng lên?
Chiến sĩ dị tỉnh không thể mạnh như vậy!
Tấm màn đen!
Chắc chắn là tấm màn đen!
Nếu có thể sống sót trở về, hắn nhất định phải khiếu nại Giải trí Phiếm Vũ Trụ, trò chơi có thể không công bằng, nhưng không thể quá bất công...
Nhiều ngày trôi qua như vậy rồi mà hắn còn chưa thức tỉnh kỹ năng.
Đỗ Cách thì nào là Tra Xét, nào là hành hung thiên sứ, nghịch thiên vậy rồi thì còn chơi cái rắm gì nữa?...
"Kiêu căng hò hét như vậy, ta còn tưởng lợi hại thế nào, hóa ra cũng chỉ là giẻ cùi mã tốt..."
Đỗ Cách trào phúng một câu rồi lại lắc mình kéo một bên cánh của hắn, đoạt nốt cả thánh kiếm trong tay hắn.
Đỗ Cách vung thánh kiếm lên, xoạt xoạt vài cái đã chém nốt bốn chiếc cánh còn lại của hắn.
Sau đó, hắn nhìn thánh kiếm trắng tỉnh mà thầm cảm khái, không hổ là vũ khí của thiên sứ, sắc bén hơn vũ khí ở thế gian nhiều.
Tất cả các cánh bị chém đứt, Raleier rơi vào hôn mê, máu tươi phun trào ở phía sau, mặc cho bảy xúc tu khổng lồ tàn phá thân thể của hắn mà cũng không nhúc nhích.
Sáu chiếc cánh bị Đỗ Cách thả vào mặt nước, máu tươi tí tách, chìm nổi theo làn sóng.
Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.
Đỗ Cách nhìn về phía đám giáo chủ ở bên kia rồi hỏi:
"Thiên sứ đều yếu như vậy sao?"
Giáo chủ trố mắt ngoác miệng, ánh mắt nhìn Đỗ Cách tràn ngập sự hoảng sợ, làm gì có chuyện thiên sứ yếu, rõ ràng là người quá mạnh có được hay không?
Đặc biệt là Giáo Hoàng, ánh mắt của hắn cực kỳ u oán, có sức chiến đấu mạnh như vậy thì sao không cho ta thoải mái chút?
Nhất định phải cải trang thành tên hề, để ta xé nát võ hồn hết lần này đến lần khác, đùa giỡn ta vui vậy sao?
Trong lòng Lynch đại công ngũ vị tạp trần, cũng không biết nên vui mừng hay là sợ hãi.
Vui mừng vì Đỗ Cách có vũ lực mạnh, giành lấy thiên hạ dễ như trở bàn tay, cũng sợ hãi vì Đỗ Cách có sức chiến đấu cường hãn, ngay cả thiên sứ cũng bị hắn làm thịt, có thể nói là đối đầu trực tiếp với Thái Dương Thần.
Nhưng đám lâu la như họ mà gặp phải thiên sứ thì chắc đều bị chém giết hết thôi!