Chương 923: Thái Dương Thần
Chương 923: Thái Dương ThầnChương 923: Thái Dương Thần
Khi lời hướng dẫn của Đỗ Cách vừa dứt, cuối cùng lòng kiên định của Thái Dương Thần cũng xuất hiện vết nứt, chỉ nghe hắn bật thốt lên:
"Ta có tội, ta là Thái Dương Thần, không nên ham muốn an nhàn, không để ý đến vạn sinh linh..."
Lời vừa dứt, lần đầu tiên vẻ mặt Thái Dương Thần xuất hiện sự hoảng loạn.
Hắn muốn ngậm miệng lại nhưng bất kể làm gì cũng không khép miệng được,
Càng căng thằng thì những lời chất vấn của Đỗ Cách lại càng tràn vào trong đầu của hắn, dường như những tội ác mà Đỗ Cách quy cho hắn thật sự ứng nghiệm vậy.
"Ta có tội, ta không nên chìm trong ngủ say sau khi tạo ra Bodruna, để mặc thiên sứ làm xăng làm bậy, ta phạm vào tội sơ suất..."
Xong rồi!
Đỗ Cách nở nụ cười khi thấy Thái Dương Thần hoảng loạn sám hối về tội ác của mình do bị ảnh hưởng bởi Công Chính Nghiêm Minh, võ hồn Hải Thần đột nhiên biến nhỏ lại, vùi thân thể mình xuống đại dương dưới chân hắn.
Nước biển bỗng nhiên tăng vọt rồi nhấn chìm Thái Dương Thần đang hoang mang, Đỗ Cách mượn nước biển để dịch chuyển tức thời đến phía sau Thái Dương Thần, sau đó dùng Kiếm Chính Nghĩa hung ác đâm vào giữa lưng hắn.
Thái Dương Thần cuống quít né tránh nhưng sau lưng đã bị Kiếm Chính Nghĩa chém trúng, máu tươi màu vàng nóng rực phun trào lần thứ hai, hóa thành dung nham nóng bỏng xuyên qua võ hồn của Đỗ Cách rồi rơi xuống mặt đất.
Lần này vết thương của hắn không khép lại nữa.
Thái Dương Thần đã ý thức được sự thay đổi của thân thể nên quay đầu nhìn về phía Đỗ Cách, càng ngày càng hoảng sợ, hắn há miệng muốn hỏi tại sao, nhưng cứ mở miệng thì vẫn là:
"Ta có tội, ta phạm vào tội dung túng..."
"Bodruna, thật đáng tiếc, vì ngươi thừa nhận tội ác của mình quá chậm nên ý chí của thế giới vẫn thất vọng về ngươi. Hắn đã thu hồi thân thể bất tử của ngươi, tiếp theo sẽ là thời gian xét xử ngươi."
Đỗ Cách cười khẽ một tiếng, nhân cơ hội này làm tan rã ý chí của Thái Dương Thần.
Trông những thần linh này có vẻ hung mãnh nhưng đã không chiến đấu mấy ngàn năm rồi, một khi nội tâm bị công phá thì thực ra khá yếu đuối, hoàn toàn không thể sánh với người kiên định được bồi dưỡng từ núi đao biển lửa như Đỗ Cách.
Thậm chí, miệng vết thương không thể khép lại còn khiến Thái Dương Thần quên mất việc phóng Thái Dương thần hỏa để thiêu đốt nước nước trong võ hồn Hải Thần, hắn tuyệt vọng nhìn Đỗ Cách, trong ánh mắt toát ra vẻ cầu xin.
Nhưng còn lâu Đỗ Cách mới cho hắn cơ hội.
Nhân lúc người ta yếu ớt mà lấy mạng người ta thì mới là chân lý bảo toàn mạng sống.
Dược thảo của Sâm Lâm Thần chỉ có tác dụng trong khoảng thời gian cố định, đợi khi tác dụng của nó tiêu tan, Thái Dương Thần ý thức được rằng mình bị lừa thì khi đó chính là giờ chết của hắn.
Lại nói, một Thái Dương Thần ngủ say cũng không hề có tác dụng gì đối với thế giới này, chẳng bằng giết để tăng kinh nghiệm cho mình.
Dịch chuyển tức thời lần thứ hai.
Đỗ Cách lại chém thêm một vết thương không thể khép lại ở trên người Thái Dương Thần.
Đôi mắt Thái Dương Thần lộ rõ vẻ hoảng sợ, lập tức xoay người muốn trốn. Nhưng tốc độ của Đỗ Cách và hắn tương đương nhau, dịch chuyển tức thời xong thì sao có thể mặc hắn bỏ chạy?
Dù Thái Dương Thần để lộ lưng mình nhưng cũng không thể tránh việc bị Đỗ Cách đánh lén, bị Đỗ Cách đâm một kiếm xuyên tim, tốc độ máu chảy càng ngày càng nhanh.
Không thể không nói sức sống của Thái Dương Thần rất ngoan cường, có lẽ cũng giống như hắn từng nói, nơi có ánh mặt trời thì hắn sẽ không chết. Vì thế, dù cho đã phun không biết bao nhiêu máu thì Thái Dương Thần vẫn liều mạng chạy trốn ra bên ngoài.
Không còn cách nào khác.
Đỗ Cách chỉ đành vung kiếm chặt đứt đầu, hai chân và hai tay của Thái Dương Thần, thế thì mới ngăn được bước chân chạy trốn của hắn.
Dù đã được nhận đãi ngộ Xi Vưu (1) nhưng Thái Dương Thần vẫn không chết, mà thần lực bị suy yếu tới tột cùng.
(1) Xi Vưu: bị hoàng đế giết (ở đây ám chỉ việc Thái Dương Thần bị giết).
Lúc này, Thái Dương Thần cũng ngừng sám hối.
Khi Thái Dương Thần bừng tĩnh thì cũng ý thức được có điều không đúng, bởi vì tội ác của hắn đều do Đỗ Cách nói, đó cũng không phải tội ác của hắn...
Thái Dương Thần quay đầu, trợn mắt tức giận nhìn Đỗ Cách, gào thét:
"Ngươi lừa ta?"...
"Ta không hề lừa ngươi."
Đỗ Cách nói:
"Bodruna, không thể phủ nhận, thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng một cường giả mà chỉ có thực lực thì chưa đủ, nhất định phải có ý chí tương xứng với thực lực. Nếu những năm qua ngươi không ngủ say mà lại đi du lịch khắp nhân gian, thấy sự giả dối của nhân gian, trải nghiệm những thăng trầm của nhân gian. Nếu chiến đấu với người mạnh hơn, tâm trí của ngươi sẽ vô cùng kiên định, ngươi sẽ không giống như một đứa trẻ, chỉ vì mấy câu nói của ta đã đánh tan sự phòng bị trong lòng..."
Bodruna.
"Thử nghĩ xem, nếu một ngày nào đó, thực sự có một kẻ thù mạnh hơn đến đây tấn công tỉnh cầu này, với tâm lý hiện tại của ngươi, ngươi có chắc sẽ bảo vệ được thế giới này không?"