Chương 924: Cổ Thần
Chương 924: Cổ ThầnChương 924: Cổ Thần
Đỗ Cách nhìn Thần Thái Dương với vẻ thương hại và nói:
"Bodruna, ngươi không hề thua một cách oan uổng. Thế giới này thật sự không cần một người chỉ có mỗi cái tên là Thần Thái Dương."
Biểu cảm của Thần Thái Dương có chút phức tạp, như thể hắn cảm thấy nhẹ nhõm sau khi những nghi ngờ của hắn được lý giải, lại giống như xen lẫn một vài thứ gì khác, cuối cùng hắn nhìn vào khuôn mặt của Đỗ Cách, như thể muốn ghi nhớ Đỗ Cách vào sâu trong lòng, sau đó, hắn từ từ nhắm mắt lại:
"Ngươi đừng đắc ý quá sớm, ta sẽ trở lại..."
Ngươi sẽ trở lại?
Ngươi nghĩ ngươi là ai?
Hôi Thái Lang ư?
Đỗ Cách phỉ nhổ, sau đó đưa tay ra túm lấy đầu Thần Thái Dương.
Trong đầu hắn đã không còn cảm giác được thần lực của Thần Thái Dương nữa, nhưng dòng máu vàng óng đã đông lại, chỉ có điều, toàn bộ đầu của Bodruna vẫn duy trì sự ấm áp như ban đầu, như thể hắn vẫn còn sống.
Sẽ còn trở lại?
Vậy rốt cuộc tên này đã chết hay chưa?
Đỗ Cách lẩm bẩm trong đầu, mặc dù sau khi đánh xong chiến trường dị tỉnh, hắn sẽ rời đi.
Nhưng hắn muốn để lại một biện pháp dự phòng trong thế giới này, tạo ra một vị Thần Thái Dương hồi sinh và trở lại, hoàn toàn nghe theo chính mình.
Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.
Dù sao cũng đã chết, vậy cứ dứt khoát nuôi dưỡng hắn lại đi!
Đỗ Cách cầm thanh kiếm chính nghĩa lên, sau đó dùng sức chém đầu Thần Thái Dương xuống.
Keng!l
Một tiếng vang giòn!
Một chuỗi tia lửa bốc lên từ đầu lâu của Thần Thái Dương, thanh kiếm chính nghĩa lại bị bắn ra.
Mẹ kiếp!
Cổ Thần chết rồi thì thân thể sẽ biến thành đồ vật không thể phá huỷ ư?
Đỗ Cách không tin, chém liên tiếp vài nhát kiếm nữa, kiếm chính nghĩa và kiếm giết thần được sử dụng luân phiên liên tục, nhưng đúng như hắn dự đoán, cả hai thanh kiếm đều không thể để lại bất kỳ vết thương nào trên đầu lâu của Thần Thái Dương.
Không riêng gì đầu lâu.
Thậm chí tay chân và cơ thể đã bị Đỗ Cách chặt xuống cũng biến thành những vật thể cứng rắn, không thể phá hủy.
Miller và Thiên sứ trưởng tụ tập xung quanh, lằng lặng nhìn Đỗ Cách nghiên cứu thân thể của Thần Thái Dương, không hiểu sao họ có chút buồn bã và mấy phần sợ hãi.
Trong trận chiến với Thần Thái Dương, họ đã từng nghĩ là Đỗ Cách sẽ thất bại, nhưng không ngờ sau khi Thần Thái Dương thú tội, tình hình đã đảo ngược trong nháy mắt, sự thay đổi này nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Hải Thần? Thần Thẩm Phán?
Mỗi một thân phận của Đỗ Cách nghe đều giống như thật, nhưng suy nghĩ cẩn thận lại thì đều không phải sự thật.
Nhưng giờ phút này, đã không còn ai điều tra sự thật về Đỗ Cách nữa, một người có thể đánh bại Thần Thái Dương trong trận chiến một chọi một thì không phải là người họ có thể trêu chọc, hắn nói cái gì thì cái đó đúng!
Các Thiên sứ trưởng thậm chí còn không dám hỏi làm thế nào để kế thừa thần lực của Thần Thái Dương và trở thành Thần Thái Dương mới...
Mọi chuyện sao có thể diễn biến đến mức này được?
Họ dường như không nhận được bất kỳ lợi ích nào từ việc này.
Đặc biệt là Fila, người đã bị huỷ dung nhan bởi thần huyết của Thần Thái Dương, dù ngâm mình bên trong nước thánh cũng không có dấu hiệu hồi phục, khả năng cao là nàng sẽ không hồi phục được nữa. Một Thiên sứ trưởng có được sinh mệnh dài dằng dặc nhưng cuối cùng phải sống tiếp với khuôn mặt xấu xí thế này, nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ.
Nếu lúc đó họ không bị Đỗ Cách mê hoặc, dứt khoát lựa chọn theo phe Thần Thái Dương và đánh thức Thần Thái Dương, có lẽ họ sẽ có một kết cục khác!
Nếu quay lại một lần nữa, khả năng cao là họ vẫn sẽ không lựa chọn đánh thức Thần Thái Dương...
Suy cho cùng.
Chính vì lợi ích cá nhân mà họ đã gây ra kết quả này, sự nhìn thấu lòng người của Tà Thần quá lợi hại, đã tóm lấy điểm yếu của họ dễ như trở bàn tay.......
Đột nhiên.
Một ngọn lửa xông ra từ đầu lâu của Thần Thái Dương, làm tất cả các Thiên sứ trưởng đều giật mình, giống như ném một cái pháo nổ vào trong ổ gà vậy, tất cả các Thiên sứ trưởng chợt vỗ cánh rồi bay lên bầu trời.
Chỉ trong chớp mắt.
Bên cạnh Đỗ Cách chỉ còn lại hai chiến sĩ dị tỉnh là Norbu và Eddie, khuôn mặt họ như màu đất, cũng ngồi phịch trên mặt đất.
Nhưng ngay sau đó, tất cả mọi người đều phát hiện có gì đó không ổn.
Bởi vì đầu lâu của Thần Thái Dương vẫn bị Đỗ Cách nắm trong tay, mà ngọn lửa màu xanh bốc lên từ đầu lâu không đốt cháy Đỗ Cách, ngược lại, dần dần lan rộng khắp cơ thể hắn dọc theo cánh tay của hắn.
Cả người Đỗ Cách bị bao phủ bởi ngọn lửa nhưng không hề có biểu hiện đau đớn gì, ngược lại là trên mặt vẫn biểu lộ ý cười.
"Đỗ ca, ngươi không sao chứ?"
Norbu thận trọng hỏi, căng thằng đến mức quên gọi Đỗ Cách là Holly vương trước mặt người ngoài.
"Không sao, ta vẫn rất tốt."
Đỗ Cách khẽ mỉm cười và chớp mắt.