Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 978 - Chương 1009: Tiếng Gió

Chương 1009: Tiếng Gió Chương 1009: Tiếng GióChương 1009: Tiếng Gió

Lời còn chưa dứt, Đỗ Cách đã mô phỏng theo động tác lúc nãy ở trên xe của nàng một lần nữa, còn tiện tay quăng con dao găm ra ngoài.

Con dao găm lượn một vòng trong bồn hoa ở ven đường, sau đó cắm chuẩn trở lại phía sau tay nàng tựa như hiệu ứng bật trở lại.

Ngoài con dao găm ra thì còn có một bông hoa hồng đã nở rộ cùng quay trở về, vừa khéo rơi vào trong lòng bàn tay của nàng.

Nạp Lan Ly trố mắt ngoác miệng khi thấy thao tác vô cùng kỳ diệu kia.

Đỗ Cách mỉm cười khẽ, dùng khẩu hình để nói:

"Đừng bao giờ tin bất cứ người chơi nào."

Có chiến võng đổ thêm dầu vào lửa nên tình thế toang rất nhanh, Đỗ Cách không thể không dành thời gian để thức tỉnh kỹ năng của từ khóa lãng mạn.

Muốn nâng cao Tinh Thần Đại Hải của từ khóa lãng mạn, cũng muốn kiếm lãng mạn giữa nam nữ...

Hai bút cùng vẽ.

Cái nào thức tỉnh kỹ năng trước cũng được.

Đỗ Cách đã trải qua nhiều sân chơi như vậy nên đã nhận ra từ lâu, chưa chắc kỹ năng thức tỉnh ở chỗ tỉnh tế đã khó sử dụng hơn kỹ năng thức tỉnh ở cảnh tượng hoành tráng!...

Lúc Nạp Lan Ly trao đổi với Đỗ Cách.

La Diễm và Từ Uyển cũng đã tới trước cửa phòng của Mạc Thắng Dân.

La Diễm vừa mới giơ tay lên chuẩn bị gõ cửa phòng thì Từ Uyển lại đột nhiên kéo vai hắn, bỗng lôi hắn sang một bên cạnh một bước.

Sau đó.

Chỉ thấy một con dao phay xuyên qua cửa phòng, sượt qua tai La Diễm một cách hung hiểm, đóng định ở vách tường phía sau kèm theo tiếng gió. ......

*Đại lôi kình thiên: tiếng sấm bất ngờ trên bầu trời quang, ý chỉ sự việt đột ngột khiến tâm lý người ta không chịu nổi.

Tiếp theo.

Mạc Thắng Dân lao ra từ cửa chính, một bàn tay hung ác đâm về phía cái cổ của La Diễm.

Trong một cái tay khác còn cầm theo một con dao bầu, chém về phía cái trán của Từ Uyển kèm theo tiếng gió bén nhọn.

Từ Uyển lại lui tiếp, còn không quên vươn tay kéo La Diễm một cái.

Dao bầu sượt qua chóp mũi của Từ Uyển, bàn tay kia cũng suýt chút nữa bóp trúng cổ của La Diễm.

Chiêu thức không thành công, Mạc Thắng Dân lại giơ chân lên không chút chậm trễ, dao bầu bay lên theo đường chéo, lại lao về phía yết hầu của Từ Uyển, chiêu nào chiêu nấy cũng đều nhắm vào chỗ hiểm.

Nhưng Từ Uyển lại như đã tính toán được, luôn né tránh được thế tiến công của Mạc Thắng Dân trong chớp mắt suýt xảy ra tai họa, thậm chí còn có thể để ý đến La Diễm.

Từ Uyển chỉ cao hơn một mét năm mươi một tí, còn La Diễm thì cao tới hơn một mét tám. Nhưng La Diễm ở trong tay Từ Uyển lại bị nàng tùy ý kéo tới kéo lui tựa như món đồ chơi.

Hai người cứ như là tỉnh lĩnh khiêu vũ trên mũi đao.

Mặc dù động tác của Mạc Thắng Dân rất nhanh nhưng kiểu gì cũng chậm hơn họ một bước. ...

Thần thức của Đỗ Cách vẫn để ý tới tình hình ở bên kia.

Hắn là người đầu tiên phát hiện ba người họ đã đánh nhau, nhưng không hề cảnh báo.

Bởi vì họ đã cách nhà của Mạc Thắng Dân trên năm trăm mét, Đỗ Cách cũng không muốn để lộ bí mật phạm vi cảm nhận của mình có thể bao trùm xa như vậy.

Hơn nữa, hắn cũng muốn nhân cơ hội để quan sát xem đến cùng từ khóa của hai người kia gì.

Người phát hiện tình hình bất thường thứ hai là Vương Tranh điều khiển cơ giáp phụ trách canh gác.

Cơ giáp mà hắn điều khiển tên là Dạ Kiêu, cao hơn năm mét, là một loại cơ giáp loại nhẹ hàng đầu, thích hợp nhất để chiến đấu ở trong thành phố.

Hắn vẫn sử dụng thiết bị hồng ngoại để giám sát toàn cục.

Mạc Thắng Dân vừa mới ra tay thì hắn đã phát hiện ra.

Nhưng động tác của Mạc Thắng Dân quá nhanh, hắn không thể khóa chặt mục tiêu trong chốc lát, mạo muội nổ súng thì lại sợ làm La Diễm bị thương.

Vì thế mà chậm chạp mãi vẫn chưa bóp cò súng.

Ba người nhanh chóng đánh ra ngoài đường.

Người trên đường phố vội vàng né tránh.

Mạc Thắng Dân không nói một lời, dường như đao này nối tiếp đao khác, chuyên tấn công Từ Uyển, hoàn toàn bỏ qua La Diễm.

Từ Uyển trực tiếp đẩy La Diễm đi ra ngoài, tự mình ứng phó với Mạc Thắng Dân:

"Người anh em, đừng kích động như vậy, nói không chừng chúng ta là người mình đó, Long Vương Trấn Tứ Phương."

"Long Vương Trấn Tứ Phương cái quần què, ta muốn giết chết đám gieo rắc tai họa các ngươi."

Mạc Thắng Dân không để ý đến ám hiệu của Từ Uyển, hai mắt đỏ chót, còn múa dao bầu nhanh hơn.

"Bình tĩnh nào."

Từ Uyển cũng ý thức được sự bất thường, hơi cau mày:

"Vừa mới bắt đầu, ngươi mà giết ta thì cũng chẳng được lợi ích gì, tại sao chúng ta không hợp sức đối phó với những người khác trước?

Ta là Đỗ Cách, chắc ngươi biết hắn đúng chứ, người đi theo ta thì cuối cùng đều sẽ đạt được lợi ích, vả lại bây giờ ta đã hợp tác với chính phủ. Nhìn thấy cơ giáp ở bên kia không, thuộc tính của ngươi có cao đến đâu thì cũng không tránh được hỏa lực bao trùm của cơ giáp!"

"Mạc Thắng Dân, hắn nói không sai, ta là cục trưởng La Diễm của cục chiến lược phòng thủ quốc thổ. Có lẽ ngươi có chút hiểu lầm với chúng ta, nhưng chúng ta thật sự đến đây với thiện ý."

La Diễm trợ giúp đúng lúc:

"Chúng ta..."

Hắn vừa nói chuyện mà vừa phát tín hiệu cho Vương Tranh ở xa xa, bảo tên kia không được phát động tấn công.

"Thiện ý?"
Bình Luận (0)
Comment