Chương 1010: Đây Là Cái Quái Gì Vậy
Chương 1010: Đây Là Cái Quái Gì VậyChương 1010: Đây Là Cái Quái Gì Vậy
Mạc Thắng Dân cười lớn một tiếng, cắt ngang La Diễm:
"Quá ngây thơ, ngươi hoàn toàn không biết đám người kia sẽ làm ra chuyện gì đâu, một khi hợp tác với họ, chưa cần chờ nền văn minh Hill đến giết thì thế giới của các ngươi đã bị họ hủy diệt trước rồi."
La Diễm sửng sốt.
Đỗ Cách cũng sửng sốt.
"Họ La kia, nếu muốn bảo vệ thế giới của các ngươi thì tốt nhất hãy nghe ta nói, khi gặp mấy tên khốn kiếp này, nhân lúc họ còn yếu ớt thì gặp một tên giết một tên, như vậy mới có thể hạ mức tổn thất xuống thấp nhất."
Mạc Thắng Dân nhìn Từ Uyển, đôi mắt tràn đầy thù hận tựa như muốn xé nát hắn vậy.
La Diễm nhíu mày.
"Ngươi là người của tỉnh cầu nào?"
Từ Uyển đột nhiên hỏi tựa như nghĩ tới điều gì đó.
"Lão tử là người của tỉnh cầu nào ư?"
Mạc Thắng Dân cười khẩy:
"Lão tử đến từ Cửu Long Tỉnh..."
"Cửu Long Tỉnh?"
Sắc mặt Từ Uyển thay đổi:
"§ao có thể chứ?"
Cửu Long Tinh?
Đầu óc Đỗ Cách mơ hồ, hắn chưa bao giờ nghe tới cái tên này, nhưng kết hợp với lời nói của Mạc Thắng Dân thì hắn lại nghĩ đến một khả năng.
"Họ La, hôm nay lão tử sẽ nói rõ cho các ngươi biết, Cửu Long Tỉnh cũng giống như Bích Tỉnh của các ngươi, cũng bị đám người kia xâm lấn."
Khuôn mặt Mạc Thắng Dân đầy vẻ bi phẫn:
"Ba mươi năm, vì tư lợi của bản thân mà đám người kia đã khơi ra chiến loạn khắp Cửu Long Tỉnh . Cửu Long Tỉnh của ta có ba tỉ bách tính, vậy mà lúc họ rời đi chỉ còn lại chưa tới ba trăm triệu, ngươi còn muốn hợp tác với họ không?"
Đậu mát!
Đỗ Cách vô thức nuốt một ngụm nước bọt.
Quả nhiên, người của Giải trí Phiếm Vũ Trụ đưa cả người của tỉnh cầu bị chiến sĩ dị tỉnh gây hại đến đây.
Đây là cái quái gì vậy!
Khó trách chưa từng nghe đến tên của Đỗ Cách, hận chiến sĩ dị tỉnh đến vậy cơ mà?
Không đúng!
Cho dù như vậy thì cũng không lý nào vừa thấy mặt đã lạnh lùng ra đòn sát thủ, hắn hoàn toàn có thể che giấu thân phận của mình rồi tính chuyện lâu dài mà!
Chẳng lẽ cái tên này là một kẻ lỗ mãng? Nhưng kẻ lỗ mãng sẽ được đưa lên chiến trường dị tỉnh sao?
Đỗ Cách hơi nhíu mày, hắn không rõ mục đích Mạc Thắng Dân làm như thế lắm.
Một người được gửi đến từ một hành tỉnh từng bị chiến sĩ dị tỉnh gieo vạ, vả lại còn mối nguy không có tài nguyên, lại chưa từng trải qua huấn luyện trên trường mô phỏng thì có làm chuyện gì cũng không kỳ quái.
Biến số của chiến trường dị tỉnh lần này lại gia tăng rồi. ....
"Mạc Thắng Dân, với năng lực của ngươi thì cũng không giết được hắn đâu, ngươi cứ dừng lại trước, chúng ta nói chuyện rồi tìm ra một phương án có lợi với tất cả mọi người, thế nào?”
La Diễm nói:
"Chí ít hắn vẫn còn cứu ta, nhưng vừa bắt đầu thì ngươi đã lạnh lùng ra đòn sát thủ với ta rồi. Nếu ngươi vẫn không phân rõ tốt xấu mà tiếp tục đánh, ta không thể làm gì khác hơn là kết hợp với Từ Uyển đối phó với ngươi trước."
Dường như Mạc Thắng Dân đã bị thuyết phục, bổ một đao tách Từ Uyển ra, mãnh liệt lùi lại vài bước, cầm dao bầu trong tay rồi cảnh giác nhìn cơ giáp cách đó không xa.
Từ Uyển nhìn Mạc Thắng Dân, gương mặt tựa như mặt nước phẳng lặng, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Lúc này, Đỗ Cách và Nạp Lan Ly cũng đi tới, Vương Tranh thì điều khiển cơ giáp đứng ở đằng xa.
Hắn không dám tới gần, cách xa thì hắn còn có thể sử dụng hỏa lực bao trùm, sau khi tới gần thì hắn lo rằng mình không phản ứng kịp nữa, bởi vì động tác của đám Từ Uyển quá nhanh.
"Nạp Lan, liên hệ người của chúng ta bịt miệng đi."
La Diễm nhìn về phía Nạp Lan Ly rồi dặn dò.
Nạp Lan Ly gật gù, cầm lấy bộ đàm rồi sắp xếp nhân viên khắc phục hậu quả.
Lúc này La Diễm mới nhìn về phía Mạc Thắng Dân:
"Đi thôi, vào nhà của ngươi ngồi một lát."
"Ta đã giết người."
Mạc Thắng Dân nói.
La Diễm dừng bước."
"Không chỉ giết một người."
Mạc Thắng Dân tiếp tục nói.
"Tại sao?"
La Diễm nhớ tới biểu hiện của hắn ở trên chiến võng, không nhịn được mà nhíu mày lại.
Nếu thật sự như lời Từ Uyển từng nói, rằng người này có thể lạm sát kẻ vô tội để phát triển, vậy thì tên này chính là một quả bom hẹn giờ, tuyệt đối không thể giữ lại kẻ như vậy ở trong đội ngũ của hắn được, đưa ra tiền tuyến cũng không được, lỡ như hắn ra tay với người mình thì sao?
"Người bị ta đoạt xác nằm bại liệt ở trên giường, không thể cử động."
Mạc Thắng Dân nói:
"Viện phúc lợi có phái người tới chăm sóc ta, nhưng tên kia không phải người, bởi vì ta không thể cử động nên hắn đã làm chuyện rất quá đáng với ta, vì thế ta mới giết hắn."
"Chuyện gì?" La Diễm truy hỏi.
"Một người không thể cử động thì chẳng phải sẽ bị hắn tùy ý chi phối hay sao!" Mặt Mạc Thắng Dân đen như đáy nồi:
"Ngươi chỉ cần biết ta đã giết hắn là đủ rồi."