Chương 1011: Kỳ Tích Y Học
Chương 1011: Kỳ Tích Y HọcChương 1011: Kỳ Tích Y Học
La Diễm nhíu mày lại.
Đỗ Cách quăng một ánh mắt đồng tình về phía Mạc Thắng Dân.
Trong đầu vô thức hiện lên những chuyện quá đáng mà đám bảo mẫu ở trên địa cầu làm với người bị bại liệt nằm trên giường, có thể khiến một chiến sĩ dị tỉnh tức giận đến mức giết người thì e rằng không chỉ là ngược đãi đơn giản.
Không thể không nói.
Người này cũng rất đáng thương, quê hương thì bị chiến sĩ dị tỉnh phá hủy, lại bị Giải trí Phiếm Vũ Trụ đưa lên chiến trường, kết quả lại phải đoạt xác một kẻ liệt nửa người, còn bị người ta sỉ nhục nữa chứ!
Bất kể ai gặp phải vận mệnh trớ trêu này thì tính tình cũng sẽ trở nên táo bạo thôi!
"Nếu như hắn ngược đãi ngươi, việc ngươi giết hắn cũng coi như là tự vệ, có thể tha thứ được."
La Diễm nói.
"Ngươi là người liệt nửa người, vậy thì ngươi giết đối phương bằng cách nào?"
Đỗ Cách đột nhiên hỏi.
Chương 462: Đại lôi kình thiên 2
Chương 462: Đại lôi kình thiên 2
Hắn đã từng đoạt xác người bị trọng thương gần chết, muốn hồi phục như cũ thì lời nói nhất định phải phù hợp với từ khóa mới được.
Nếu biết hắn giết kẻ địch bằng cách gì thì có thể hỗ trợ cho việc suy đoán từ khóa của người này là gì?
"Căn chết."
Mạc Thăng Dân lạnh lùng liếc Đỗ Cách một cái, nói:
"Thi thể đã bị ta băm rồi, ngươi muốn đòi lại công bằng cho hắn sao?"
"Cái đấy thì không, ta chỉ cảm thấy tò mò về những người chơi các ngươi thôi."
Đỗ Cách nở nụ cười ôn hòa, tỏ ý mình hoàn toàn vô hại:
"Dù sao thì trong tư liệu của chúng ta cũng là bệnh nhân liệt nửa người, nhưng hiện tại lại thấy ngươi đứng đây nhảy nhót tưng bừng, còn sử dụng động tác chiến đấu nhanh nhẹn như vậy, thần kỳ hơn cả kỳ tích y học.”
"Hừ."
Mạc Thắng Dân hừ lạnh một tiếng, chỉ về phía Từ Uyển rồi nói với La Diễm:
"Tên này hợp tác với ngươi mà không nói cho ngươi biết rằng mấy kẻ loạn thế này khó giết nhường nào sao? Năng lực khôi phục của họ vô cùng mạnh, chỉ cần không chém đầu xuống, hoặc đánh nát trái tim thì hoàn toàn không giết được họ. Chờ họ trưởng thành rồi thì chặt đứt đầu cũng chưa chắc đã chết, muốn giết họ thì phải làm sớm."
Từ Uyển liếc mắt nhìn hắn, không nói gì.
La Diễm lắc đầu, hỏi:
"Ngươi còn giết ai?"
"Người của hắn tìm đến."
Mạc Thắng Dân nói: "Giết một người rồi thì đương nhiên phải nhổ cỏ tận gốc, thế thì mới có thời gian để ta trưởng thành, chỉ là ta không ngờ các ngươi tới nhanh như vậy."
"Ngươi cho rằng chúng ta đến điều tra việc ngươi giết người, vì thế mới ra tay với chúng ta?"
La Diễm hỏi.
"Hiện trường hung án ở ngay trong phòng của ta, ta cũng không thể che giấu, cũng không thể giải thích tại sao ta đột nhiên biến mất được."
Mạc Thắng Dân nói.
"Nếu ngươi giết người thì sao không chạy trốn, còn ở lại chỗ này làm gì?"
La Diễm hỏi.
"Ngươi nói xem ta chạy đến chỗ nào thì có thể tránh được sự điều tra của các ngươi?"
Mạc Thắng Dân hỏi ngược lại, còn cười khẩy một tiếng:
"Hiện tại, ta đã nói tất cả mọi chuyện với ngươi, ngươi còn định mời chào ta không?"
"Từ khóa của ngươi là gì?"
La Diễm hỏi.
"Hung tàn."
Mạc Thắng Dân liếc nhìn Từ Uyển, nói:
"Nếu không có sức lực hung ác thì sao ta có thể giết cái tên đã ngược đãi ta chỉ bằng một cái miệng? Ta rất vui vì mình ngẫu nhiên có được một từ khóa như vậy, nếu không thì e là ta còn đang nằm co quắp ở trên giường!"
Hung tàn?
Cái tên thô lỗ và kích động này cũng giỏi giả vờ ghê!
Đỗ Cách nhìn chằm chằm Mạc Thắng Dân không chớp mắt, người này nắm giữ sự chủ động bằng một cách khác, mưu tính cao hơn Từ Uyển một bậc, cũng là một lão hồ ly!
Nói như vậy, chuyện của Cửu Long Tỉnh chưa chắc là thật!
Móa!
Cớ gì từ khóa của hắn là khiêm tốn thì các tuyển thủ cấp cao lại đột nhiên xuất hiện...
"La cục trưởng, ta cảm thấy có thể giữ Mạc Thắng Dân lại."
Đỗ Cách bỗng nhiên lên tiếng:
"Trong tin tức mà chúng ta nhận được còn thiếu hụt quá nhiều thứ, kết hợp với thông tin từ các người chơi khác nhau thì mới có thể giúp chúng ta có phán đoán chính xác về thế cục. Ta cảm thấy giết mấy tên rác rưởi cũng không được tính là chuyện lớn gì, so với việc nền văn minh Hill sẽ xâm lấn vào hai năm sau."
"Được."
La Diễm liếc nhìn Đỗ Cách rồi gật đầu.
"Mạc Thắng Dân, thế giới của các ngươi cũng từng bị những người chơi này xâm lấn, vậy chắc hẳn chúng ta là cùng một loại người. Ta hi vọng ngươi có thể ở lại giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó lần này."
"Ta không giống họ, không để ý tài nguyên, cũng không để ý đến thứ tự, ta chỉ muốn giết từng kẻ một để báo thù cho thế giới của ta."
Ánh mắt Mạc Thắng Dân vẫn chưa bao giờ rời khỏi Từ Uyển: "La cục trưởng, ngươi hợp tác với ta mới là đúng đắn, không có sự trợ giúp của người biết chuyện này là ta, sớm muộn øì thì ngươi cũng sẽ bị họ ăn đến mức xương cũng không còn sót lại.