VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
VietWriter
Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn 200 chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Chương 332: Cháu làm sao lại khách khí với chú như vậy?
Chú ba nở nụ cười, "cháu làm sao lại khách khí với chú như vậy?"
Ông tán gẫu một hồi mới nói: "Vũ Hào, cháu làm tổng giám đốc lâu như vậy, đối với tập đoàn Hạ thị đã cống hiến rất nhiều, nhưng nhà chú lại chiếm phần lớn cổ tức, điều này làm cho chú thật ái ngại. "
“Chú, chú đừng cảm thấy ngại.” Hạ Vũ Hào nói: “Nếu thật sự ngại, chú có thể chia cho cháu một chút cổ tức của gia đình chú. Cháu sẽ nhờ trợ lý đặc biệt gửi số tài khoản ngân hàng của cháu cho chú.”( anh hết khách khí được luôn)
Nụ cười trên mặt chú ba đông cứng lại, "Vũ Hào, cháu không hiểu ý của chú, chú không có ý trả cổ tức cho cháu, là..."
“Tôi còn tưởng chú cảm thấy xấu hổ, nên muốn chia tiền cho tôi, hóa ra là tôi đã hiểu lầm.” Hạ Vũ Hào ngắt lời ông, “Nếu chú không định chia tiền cho tôi thì về sau đừng nói ý tứ này, có thể bị hiểu lầm. "
Những người họ Hạ ở bên cạnh nghe đối thoại của hai người, nhất thời lộ ra vẻ khinh thường cùng ánh mắt khinh bỉ.
Nhà chú ba được lợi nhất trong Hạ gia, nhưng nhà nãy cũng là keo kiệt nhất trong Hạ gia.
Nhìn việc lớn cái gì cũng không hiểu, lại thích nhúng tay vào khắp nơi, chuyện nhỏ so với ai khác cũng tính toán hơn cả, luôn cảm thấy mình ở chỗ nào cũng thua thiệt, muốn móc tiền từ trong miệng bọn họ ra, sợ là còn khó hơn nhổ sợi lông trên thân hổ.
Nhiều người nhìn như vậy, chú ba làm trưởng bối có chút không xuống đài được, "Chú cũng không nói sẽ không cho cháu tiền, sau đó cháu kêu trợ lý gửi cho chú số tài khoản ngân hàng, chú sẽ chia hoa hồng cho cháu. "
“Chú sẽ thưởng cho tôi bao nhiêu?” Hạ Vũ Hào hỏi.
Chú ba sắc mặt thay đổi, cuối cùng nói: "Mười vạn."
Hạ Vũ Hào cười một tiếng, những người khác cũng cười theo.
"Vậy hai mươi vạn? Hai mươi vạn thật sự là không ít. Nhiều hơn chú liền không có!" Chú ba đau lòng như bị ai đó cắt thịt.
Hạ Vũ Hào mỉm cười, "Cháu chỉ nói đùa với chú thôi, làm sao có thể đòi tiền của chú?"
Nghe đến đây, chú ba vội vàng nói: "Là tự cháu nói không muốn, cũng không phải là chú không cho cháu!"
Người chung quanh lại là một trận khinh bỉ, nhưng bên dưới khinh bỉ càng thêm ghen tị cùng không cam lòng, chú ba là như thế này, không biết Hạ lão gia tử đã yêu thích hắn cái gì, đem cả một nhà hắn nâng trong lòng bàn tay như bảo bối!
“Vũ Hào, thật ra chú đến tìm cháu là để nói chuyện với cháu.” Chú ba nói: “Cháu nhìn xem cháu với tư cách là chủ tịch, đóng góp nhiều như vậy cho công ty cũng không được bao nhiêu tiền, chú cảm thấy .. "
Ông ta tâm lý ám ảnh về những từ 'đáng tiếc', và thay đổi lời nói của mình: "chú cảm thấy có chút băn khoăn."
“Ừm?” Hạ Vũ Hào hơi nhướng mày.
Chú ba nuốt nước bọt nói: "Chàu nhìn xem, nếu không cháu để em họ cháu làm chủ tịch? Vậy thì cháu không phải lo quản lý công ty nhiều như vậy, hàng năm cũng có thể nhận được rất nhiều cổ tức."
"Chuyện này cháu không quyết định được", Hạ Vũ Hào nói: "Không bằng chú đi nói với ông nội một tiếng?"
Khi chú ba nghĩ đến việc mấy lần trước đã nói qua với Hạ lão gia chuyện này, nhớ tới dáng vẻ tức giân lôi đình của Hạ lão gia, vội vàng nói: "Chú chỉ hỏi cháu một chút, nếu cháu không quyết định được thì quên đi."
Nói xong liền vội vàng rời đi.
Lúc này, mẹ Lục cùng với một đám bác sĩ đi tới đây, sau khi nói mấy câu với những người có mặt, bà nói: "Hạ lão gia tử mắc bệnh ung thư phổi. Tôi vô cùng xin lỗi, nếu như mọi người muốn ban đêm ở lại chỗ này bồi ông ấy, bệnh viện của chúng tôi sẽ sắp xếp một vài phòng bệnh trống ... "
Kỳ thực một hai người ở lại đây là được, nhưng Hạ lão gia tử ung thư phổi giai đoạn cuối, thời gian cũng không còn nhiều, ai cũng hy vọng có thể an tọa trước mặt lão gia tử, để được chia nhiều gia sản.