Chương 112: Một mình ngươi?
Chương 112: Một mình ngươi?Chương 112: Một mình ngươi?
Hôm nay cô không mặc đồng phục cảnh sát mà mặc một chiếc váy ôm màu xanh đậm dài tới đầu gối, bên dưới thì là đôi tất màu xa và một đôi giày thể thao màu trắng.
Hàn Nhị còn uốn tóc để cho tóc uốn soăn một chút, mặt trang điểm nhẹ, môi tô son đỏ...
Hai mắt Vương Đào có hơi sáng lên.
Hàn Nhị trước kia là tư thế hiên ngang, hiện tại Hàn Nhị là mị hoặc mê người.
Sau khi nhìn thấy Hàn Nhị trong bộ đồng phục cảnh sát quá lâu, đột nhiên nhìn thấy thay đổi cách ăn mặc đẹp đẽ hơn, cảm giác đặc biệt hấp dẫn.
Hàn Nhị thoải mái phô bày một chút ở trước mặt Vương Đào, sau đó có chút mong đợi hỏi:
"Ủy viên Vương, ngươi cảm thấy cách ăn mặc ngày hôm nay của ta như thế nào?"
"Rất đẹp, rất có mùi vị nữ nhân (nữ tính)!"
Vương Đào mở miệng nói mà không nghĩ ngợi chút nào. Sắc mặt Hàn Nhị có hơi hơi đỏ lên, cô vội vàng nói:
"... Khục, ý tứ của ta đó là, ta mặc như vậy đi tới trung tâm mua sắm, bọn họ chắc sẽ không hoài nghi ta chứ? Chiếc váy này ta thật vất vả mới tìm được... nếu như ta mặc đồng phục cảnh sát, bọn họ khả năng sẽ lập tức nổ súng..."
Hóa ra Hàn Nhị hỏi là chuyện chính, sau đó Vương Đào quan sát Hàn Nhị một lân nữa, khẽ gật đầu.
"Được, ngươi có thể đóng vai một người sống sót vừa ra khỏi nhà được ta cứu hoặc bị ta ép buộc, như vậy thì rất hợp lý."
Thật ra thì Vương Đào cảm thấy cũng không hợp lý, dù sao đã tận thế rồi, nào có người nào còn sẽ ăn mặc đẹp đẽ như vậy?
Nhưng bên ngoài trời vẫn đang mưa to, chờ hắn dẫn theo Hàn Nhị đi tới trung tâm mua sắm, Hàn Nhị chắc chắn sẽ bị ướt trong mưa, khi đó ăn mặc đẹp đẽ đến đâu đi nữa thì cũng không còn tác dụng gì nữa.
Cho nên ăn mặc thế nào cũng không thành vấn đề, đương nhiên cách ăn mặc hiện tại này tương đối đẹp, Vương Đào rất thích.
Hai người lên tâng trao đổi với đám người Vệ Chấn Quốc một chút, sau khi xác định không có vấn đề gì, mọi người lập tức hành động.
Lần này ngoài Vương Đào ra, Hướng Hồng Bân, Lư Cương và Phùng Minh An cũng đi, bọn họ là ở bên ngoài trợ giúp Vương Đào để phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Vệ Chấn Quốc còn đang ngồi trên xe lăn, tự nhiên không đi được, vài người khác lại không có sức chiến đấu, bọn họ ở căn cứ chờ tin là được.
Tổng cộng ba chiếc xe Jeep quân dụng cải tiến, cộng thêm của Vương Đào tổng cộng có mười hai người, đều được trang bị vũ trang đầy đủ.
Bên ngoài mưa càng lúc càng lớn, nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều đến xe quân sự, sau khi né tránh zombie trên đường, cuối cùng ở sau hai giờ đã nhìn tháy được trung tâm mua sắm cũ.
Mấy người Vương Đào không đi thẳng tới trung tâm mua sắm cũ, mà là đi tới chỗ cột điện treo đầu của Tống Cảnh Hồng, nhìn vào cái đầu bị treo lên thật cao, nước mắt Hàn Nhị lập tức đảo quanh trong hốc mắt.
Những người khác đều là một mặt tức giận, tuy nhiên tất cả mọi người đều rất lý trí, dù sao bên dưới cột điện còn có mười mấy con zombie bị cái đầu thu hút, một mực không muốn rời đi.
"Các ngươi đợi ở trong xe, ta đi giải quyết zombie."
Vì tiết kiệm thời gian, Vương Đào lập tức mở miệng nói.
"Một mình ngươi?"
Hướng Hồng Bân trừng mắt.
"Một mình ta là đủ."
Ngoài việc tiết kiệm thời gian ra, Vương Đào cũng muốn nhân cơ hội này thử thực lực của mình bây giờ một chút, dù sao hắn cũng đã dung hợp được ba viên tỉnh hạch zombie, hắn cũng không biết mình bây giờ đã mạnh tới cỡ nào.
"Được!"
Hành động lần này là lấy Vương Đào làm chủ, tất cả mọi người cần phối hợp với hắn, cho nên mọi người đều không có ai phản đối.
Bọn họ cũng nhân cơ hội này xem xem Dị Năng giả rốt cuộc mạnh tới cỡ nào.
Ngoài Hàn Nhị ra, những người khác còn chưa được nhìn thấy Dị Năng giả xuất thủ, Hàn Nhị cũng có chút mong đợi nhìn vào Vương Đào, cô cảm thấy lân trước mình nhìn thấy Vương Đào xuất thủ đó còn chưa phải là thực lực chân chính của Vương Đào, Vương Đào chắc chắn sẽ còn mạnh hơn!
Vương Đào cầm rìu chữa cháy xuống xe, nghênh ngang đi về phía đám zombie, những người còn lại đã lắp xong súng, để phòng ngừa tình huống ngoài ý muốn.
Thẳng đến cách một con zombie trong đó khoảng một mét, con zombie đó mới mơ mơ màng màng phát hiện Vương Đào.
"Ôi ôi..."
Zombie xoay người đánh về phía Vương Đào.
Vương Đào không nói hai lời giơ rìu chữa cháy lên, bổ thẳng về phía đầu của con zombie này, đồng thời hắn âm thầm sử dụng siêu năng lực sóng xung kích.
Phốc phốc! [-500]
Đâu tiên là một búa dễ dàng miểu sát zombie, sau đó sóng xung kích lấy con zombie này làm trung tâm, lan tràn ra xung quanh.
Âm!
[-500]
[-500]
[-500]...
Mười mấy con zombie gần như cùng lúc bị nổ đầu, chậm rãi ngã xuống đất, chỉ có một mình Vương Đào là đứng.
"A2? Uy lực quả nhiên lớn rất nhiêu! Phạm vi của Sóng Xung Kích cũng lớn hơn!"
Vương Đào có chút vui mừng, tăng lên này còn muốn lớn hơn so với trong tưởng tượng của hắn, hắn hơi chuyển động ý nghĩ một chút thu sạch vật phẩm tuôn ra từ trên người zombie, sau đó chặt đứt một sợi dây trên cột điện.
Xoát ——
Đâu lập tức rơi xuống, Vương Đào dùng cái túi sớm đã chuẩn bị từ trước, sau đó đi về phía đội xe. Trong xe, tất cả mọi người đều có chút mộng bức.
Bọn họ thậm chí còn chưa kịp phản ứng, trong mắt bọn họ, chính là Vương Đào xuống xe, đi tới bổ một rìu vào đầu một con zombie, sau đó tất cả zombie đều bị nổ đầu ngã xuống đất ... có người thấy được sóng xung kích, có người căn bản không nhìn thấy rõ.
Đây chính là Dị Năng giả sao?
Này cũng quá mạnh đi!
Nếu như bọn họ tới giết những con zombie này, một băng đạn cũng chưa chắc có thể giết hết, nhưng Vương Đào chỉ cần một rìu đã khiến toàn bộ nổ đầu!
Mấy tên lính kia giờ mới hiểu được, tại sao Vương Đào trở thành Ủy viên, thực lực này của hắn trở thành Ủy viên quả thực hợp lý!
"Đi thôi."
Vương Đào lên xe, đưa cái đầu đã được sắp xếp gọn gàng cho một tên lính trong đó.
Xe khởi động, nhưng mấy người Hướng Hồng Bân thật lâu không nói gì, thẳng tới đi đến khu vực gân với trung tâm mua sắm hơn, Hướng Hồng Ban mới hung hăng nen vào chỗ ngồi một cái.
"Mẹ nó! Ta cũng phải trở thành Dị Năng giả!"
“Ta cũng vậy!"
Những người khác cũng đều lập tức tỏ thái độ theo.
Hàn Nhị rất muốn nói, cũng không phải tất cả Dị Năng giả đều lợi hại như vậy, cô ta chính là một cái ví dụ mặt trái...
"Ừm, các ngươi cố lên!"
Sau khi Vương Đào cười nói, hắn nghiêm mặt nói:
"Hành động đi."
"Rõ!"
Vương Đào xuống xe, Hàn Nhị vội vàng đuổi theo, những người còn lại lập tức tiến lên tìm chỗ nấp.
Vương Đào trang bị đầy đủ, cũng không Sợ trời mưa, mà Hàn Nhị thì đúng như những gì Vương Đào dự liệu, lập tức bị ướt sũng trong mưa.
Tuy nhiên đừng nói, trông Hàn Nhị như vậy còn có một loại vẻ đẹp đặc biệt, đặc biệt là bộ váy của Hàn Nhị dính chặt vào cơ thể cô, tuy không nhìn thấu được nhưng sự gợi cảm như có như không này lại càng chết người hơn.