Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 113 - Chương 113: Ừm? Bị Khóa Lại ...

Chương 113: Ừm? Bị khóa lại ... Chương 113: Ừm? Bị khóa lại ...Chương 113: Ừm? Bị khóa lại ...

Đương nhiên, Vương Đào là người đứng đắn, cũng chỉ là sau khi nhìn thoáng qua một chút, rồi lại thoáng qua một chút nữa rồi lại liếc vài lân nữa mà thôi, lúc này mới cùng Hàn Nhị tiến vào trung tâm mua sắm.

Hàn Nhị nhìn vào tâng một bị tàn phá của trung tâm mua sắm, lập tức có chút líu lưỡi, này cần phải có zombie mạnh cỡ nào mới có thể tạo thành lực phá hoại lớn đến như vậy al Trách không được Vương Đào mạnh như vậy mà cũng còn phải cẩn thận như thế!

"Ngươi có thể cảm nhận được người không?"

Vương Đào nhỏ giọng hỏi.

"Có người ở lối vào cầu thang, cách chúng ta không xa, ở nơi khác ta tạm thời không cảm nhận được..."

"Ừm."

Vương Đào gật đầu, sau đó trực tiếp đi về phía bậc thang, Hàn Nhị theo sát sau lưng.

Người đàn ông ẩn nấp trong bóng tối không hề trốn tránh, sau khi Vương Đào đi tới thì bước ra ngoài, sau đó nhìn thấy Hàn Nhị, trong đáy mắt hiện lên một tia tham lam.

"Trần ca, ngươi đây là..."

Vương Đào hơi sửng sốt một chút, sau đó lúc này mới phản ứng lại, lúc trước hắn đến chính là dùng cái tên Trân Tráng này, lời nói Trân ca này là đang gọi hắn a.

"Một ngày không có đồ ăn, đi ngang qua chỗ các ngươi, mượn ít đồ ăn cũng không quá phận phải không?”

Vương Đào nhàn nhạt mở miệng nói.

'.. chuyện này, ta đây không làm chủ được, phải hỏi lão đại của chúng ta."

Tiểu đệ một mặt khó xử.

"Được, vậy thì đi lên tìm lão đại của các ngươi."

Vương Đào trực tiếp nắm lấy tay Hàn Nhị muốn đi lên tâng, Hàn Nhị cúi đầu, dáng vẻ giống như rất sợ hãi, nhưng thật ra là đang âm thầm dùng siêu năng lực của mình đi cảm nhận xung quanh.

Tiểu đệ ngăn cản bọn họ cũng chỉ là tượng trưng một chút, hắn cảm thấy Vương Đào này đi ra ngoài còn mang theo một cô nàng xinh đẹp như vậy, chắc là thật đến đòi hỏi cái gì, nếu như Vương Đào muốn gây bất lợi cho bọn họ thì sao còn mang theo một cô nàng đi theo cho vướng víu làm cái gì?

Tiểu đệ đi theo sau lưng Vương Đào, nhìn vào Hàn Nhị, hắn liếm liếm đầu lưỡi nói:

"Trần ca, cô gái xinh đẹp này là..."

"Nhặt được trên đường, chuẩn bị mang về nhà làm vợ."

Vương Đào cũng không quay đầu lại mà mở miệng nói.

"Nhặt?"

Tiểu đệ sửng sốt một chút, sau đó chẳng mấy chốc đã phản ứng lại, lập tức một bộ vẻ mặt ta hiểu a, giả bộ cái gì a, còn nhặt, chắc chắn là bắt người ta từ chỗ có người sống sót nào đó! Tuy nhiên cũng phải nói rằng, cô gái này đúng là có mùi vị a! So với những cô nàng của bọn họ ở trên tâng kia còn tốt hơn nhiều!

Lúc đi lên tới tâng hai, bước chân Hàn Nhị đột nhiên lảo đảo một cái.

"Ừm? Sao vậy?"

Vương Đào nhìn về phía Hàn Nhị, trong giọng nói lộ ra vẻ không kiên nhẫn. “Ta, ta thật đói, không còn SUc .…

Hàn Nhị giả bộ ra vẻ giống như hết sức yếu ớt, lập tức dựa vào trên người Vương Đào, giống như không đi nổi nữa.

Vương Đào thấy vậy thì ôm lấy eo Hàn Nhị, để Hàn Nhị dán vào trên người mình.

Hàn Nhị nhân cơ hội này kiêng mũi chân lên, mở miệng có chút khẩn trương nhỏ giọng nói ở bên tai Vương Đào:

"Trên tâng có rất nhiều người và zombiel"

"2 2 2"

Vương Đào nhướng mày.

Rất nhiều người? Mấy ngày không gặp, đội ngũ của bọn họ lớn mạnh lên? Tuy nhiên zombie là tình huống như thế nào? Người còn có thể ở cùng một chỗ với zombie sao?

Vương Đào cũng có chút khẩn trương, dù sao những thứ không biết là đáng sợ nhất.

Tuy nhiên đã đến nơi này rồi, không đi lên là không thể nào.

Vương Đào làm ra vẻ như không phát hiện ra cái gì, đỡ lấy eo Hàn Nhị, sải bước tiến lên.

Trên tầng, Tào Hâm và một tên tiểu đệ đang chờ hắn. Ke hoạch ban đầu của Vương Đào là khi nhìn thấy mấy người Tào Hâm, lập tức nhanh chóng bắt lại, nhưng Hàn Nhị nói nơi này có rất nhiều người, còn có zombie, vậy hắn cũng chỉ có thể tạm thời thay đổi kế hoạch.

Hơn nữa Vương Đào phát hiện, Tào Hâm béo hơn trước đó rất nhiều, bụng cũng đặc biệt nổi bật, nhưng đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là Tào Hâm có thanh năng lượng, trở thành Dị Năng giả! Nhưng HP của hắn không nhiều, chỉ có 220, có khả năng gánh không nổi một búa của chính mình.

Tào Hâm nhìn thấy Vương Đào, theo bản năng có chút sợ hãi, dù sao cảnh tượng Vương Đào chém giết zombie giống như chém dưa thái rau đã mang tới ấn tượng quá mức sâu sắc với hắn, tuy nhiên sau khi nghĩ đến mình bây giờ thế nhưng là có được siêu năng lực, hắn lập tức ưỡn thẳng sống lưng lên, sức người có mạnh hơn nữa thì cũng không bằng một cọng lông của siêu năng lực!

Đặc biệt là khi nhìn thấy Hàn Nhị vô cùng quyến rũ trong ngực Vương Đào, ánh mắt Tào Hâm lộ ra một chút tham lam, tuy rằng còn chưa nhìn thấy rõ mặt của Hàn Nhị, nhưng hắn biết, đây chắc chắn là một cô gái xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp được!

Cô gái này, hắn muốn!

Trên mặt Tào Hâm nở ra nụ cười xán lạn.

"Trần lão ca, ngươi đây là ..."

"Một ngày không có gì ăn, muốn tìm ngươi mượn chút lương thực.”

Nghe được điều này, trên mặt Tào Hâm lập tức lộ ra vẻ làm khó.

"Nhưng chúng ta cũng không còn đồ ăn gì a - lần này thật không có ... được rồi được rồi, ai bảo ta và ngươi kết giao bằng hữu đây! Ta đi lấy cho ngươi!"

Tào Hâm lập tức đi về phía đại sảnh bên kia, không biết, thật đúng còn tưởng rằng hắn là bằng hữu của Vương Đào đây.

Vương Đào ôm lấy eo của Hàn Nhị, vô tư ngồi trên sô pha.

Hắn phát hiện Dương Lão Thất mà hắn từng gặp đã không còn nữa, hiện tại trong đại sảnh chỉ có Tào Hâm cùng với hai tên tiểu đệ của hắn.

Hàn Nhị giống như rất sợ dựa vào ngực của Vương Đào, sau đó lặng lẽ nhỏ giọng nói: "Bên hông Tào Hâm có mang theo súng, những người khác và zombie đều ở bên trong cửa sắt bên trái, nhưng ta cảm giác những người đó cùng với zombie đều rất yếu, bọn họ giống như là ... bị khóa hay trói lại rôi? Đúng rồi, chắc là bị khóa lại, zombie đang hoạt động tại chỗ!"

"Ừm? Bị khóa lại...

Vương Đào chủ yếu là muốn xác định những người này có phải là đang trợ giúp Tào Hâm hay không, nếu như bị khóa lại, vậy hiển nhiên không phải trợ giúp Tào Hâm!

Như vậy ... chuyện đơn giản hơn al

"Đến! Trần ca, chỗ ta còn có một bao bánh mì cho ngươi phòng trường hợp khẩn cấp..."

Tào Hâm đi tới câm theo một bao bánh mì đã mở ra, đồng thời có thêm một số nguyên liệu bánh mì đi tới.

Vương Đào đứng lên nhận bánh mì, giữa hai người cách một cái bàn trà.

Đột nhiên, Vương Đào lập tức bắt lấy tay của Tào Hâm! Tào Hâm trong chớp nhoáng này còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy Vương Đào đột nhiên kéo một cái. Soat 一一

Tào Ham loang choạng ngã mạnh xuống bàn trà, bàn trà lập tức nứt ra, hắn đau đến nhe răng nhe lợi.

Hàn Nhị nhanh chóng đứng dậy, trong nháy mắt lấy đi súng dắt ở sau lưng Tào Hâm, đồng thời cô ta cũng rút ra một khẩu súng lục ở bên hông Vương Đào, họng súng hai khẩu súng nhắm ngay vào hai tên tiểu đệ.

"Hai tay ôm đầu, ngồi xuống!"
Bình Luận (0)
Comment