Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 123 - Chuong 123: Cung Ten Dau?

Chuong 123: Cung ten dau? Chuong 123: Cung ten dau?Chuong 123: Cung ten dau?

Vương Đào đang tập luyện ở nhà, không tham gia với bọn họ, tuy nhiên Vương Đào nói rằng nếu gặp phải những zombie đặc thù mà bọn họ không thể đối phó thì có thể liên hệ trực tiếp với hắn, dù sao loại zombie đặc thù có tinh hạch này không có gặp được dễ dàng như vậy.

Thời điểm Vương Đào đang tập luyện ném ru trong nhà, Tôn Ví Quang lại tới, Vương Đào có chút tò mò không biết hắn lại tới đây để làm gì, chẳng lẽ Hàn Nhị không có nói chuyện về video cho hắn biết?

Bên khoài khu Uỷ viên.

Tôn Vĩ Quang đứng ở chân tường tránh mưa, trong lòng hắn có chút lo lắng, sợ Vương Đào không nhìn thấy hắn.

Tuy nhiên còn may, ở sau khi chờ đợi hơn nửa canh giờ, cuối cùng có nhân viên canh gác tới nói với hắn rằng hắn có thể đi vào.

"Cảm ơn, cảm ơn!"

Tôn Vĩ Quang vội vàng nói cảm ơn.

Đến bên ngoài tòa nhà số 8, Tôn Vĩ Quang sửa sang lại quần áo một chút rồi mới đi tới gõ cửa.

Két -

Cánh cửa mở, khuôn mặt của một cô gái xinh đẹp hiện ra.

"Tôn Vĩ Quang phải không? Mời vào."

Đinh Vũ Cầm rất lịch sự tránh sang một bên.

"Cảm ơn!"

Tôn Vĩ Quang biết đây là nữ nhân của Uỷ viên Vương, hắn không dám nhìn nhiều, vội vàng cúi đầu bước nhanh vào.

Đinh Vũ Cầm dẫn Tôn Vĩ Quang vào rồi lên tâng trên, Vương Đào đang đợi hắn ở phòng khách.

"Chào buổi sáng Uỷ viên Vương!"

Tôn Vĩ Quang vội vàng chào hỏi một tiếng.

"Có chuyện gì không?”

Vương Đào nhàn nhạt hỏi.

"Khục, ngài đã cứu vợ ta, ta vẫn luôn chưa nghĩ ra cách nào hay để cảm ơn ... tuy nhiên hôm qua ta đột nhiên nghĩ tới một chuyện, ta có một người bạn, hắn là một người đam mê cung tên ... Trong nhà hắn còn có rất nhiều cung và tên, nghe nói còn có chiếc cung giá trị hơn vạn đồng..."

"Ừm? Cung tên?"

Nghe thấy cung tên, Vương Đào có chút hứng thú.

Ở trong một số trường hợp, cung tên tốt hơn súng rất nhiều, đương nhiên cung tên cũng khó sử dụng hơn ... Tôn Vĩ Quang này là muốn tới tặng cung tên sao?

"Đúng vậy, cung tên! Ta cảm thấy ngài chắc là sẽ cần! Cũng chỉ có ngài mới xứng dùng loại vũ khí này...

Tôn Vĩ Quang lập tức nịnh nọt hắn.

"Cung tên đâu?"

"A.... Cung tên trong nhà hắn..."

Nhìn thấy sắc mặt Vương Đào lập tức tối sâm lại, Tôn Vĩ Quang vội vàng nói:

"Khục, Uỷ viên Vương, ta biết địa chỉ nhà hắn! Bản thân ta không có bản lĩnh đi qua, nhưng với thực lực của ngài thì chắc chắn không có vấn đê!"

"Nếu ngươi không có việc gì khác thì có thể rời đi trước." Vương Đào hơi không kiên nhẫn xua tay nói.

Khá lắm, Tôn Vĩ Quang này cũng dám cho hắn miếng bánh vẽ? Trong xã hội hắn đã nhìn thấy quá nhiều chuyện như vậy, đã miễn nhiễm từ lâu rồi, không nói trước là có cung tên hay không, cho dù thật sự có ở đó, bản thân người ta không biết dùng? Sẽ còn để ở nhà chờ hắn tới lấy?

Tôn Vĩ Quang sợ Vương Đào đuổi mình ra ngoài, vội vàng lo lắng giải thích:

"Không phải, Uỷ viên Vương ngài có thể có hiểu lầm gì đó! Người ban kia của ta bị lây nhiễm! Ở lúc virus bùng phát, chúng ta thông qua điện thoại, khi đó hắn đã bị lây nhiễm, mà cung tên của hắn đều ở nhà, hắn nói với ta hắn sắp phải chết, bảo ta cầm lấy những thứ đó đi mà dùng! Nhưng ta không dám đi..."

Nghe được điều này, lông mày Vương Đào hơi giãn ra.

Nếu những gì Tôn Vĩ Quang nói đều là thật, vậy hắn ngược lại là có thể chờ mong.

"Địa chỉ ở đâu?"

"Ngay tại. . … Tôn Vĩ Quang không dám giấu giếm, vội vàng nói ra một cái địa chỉ cụ thể.

Sau khi Vương Đào âm thầm nhớ kỹ địa chỉ này thì mở miệng nói:

"Ừm, ta biết rồi, còn có chuyện gì khác không?”

Tuy rằng đây là lần thứ hai hắn hỏi Tôn Vĩ Quang còn có chuyện gì khác không, nhưng lân này vẻ mặt Vương Đào mặc dù không hề lộ ra nụ cười, nhưng hắn cũng không còn vẻ mặt nghiêm túc nữa.

Nhìn thấy thái độ của Vương Đào có chỗ chuyển biến, Tôn Vĩ Quang vội vàng dùng gậy đánh rắn.

"Khục, còn có một việc nhỏ nữa, muốn nhờ ngài giúp đỡ...'

"Nói."

"Chuyện này, ta muốn đổi một công việc khác, cá nhân ta cảm thấy ta không quá thích hợp với nghề trồng trọt..."

Tôn Vĩ Quang sắc mặt có chút cay đắng.

Ở căn cứ Thuỷ Trạch, ai cũng phải làm việc, mà công việc của hắn chính là đào đất, trông trọt. Cong viec nay con la Han Nhi tranh thu giúp hắn, mặc dù mệt một chút, nhưng công việc này rất an toàn, hơn nữa quan trọng nhất là công việc này mỗi ngày cho hắn hai ba tấm phiếu lương thực!

Rất nhiều công việc một ngày chỉ cho một phiếu lương thực, công việc này được hơn hai tấm phiếu lương thực trở lên tuyệt đối có thể nói là lương caol

Nhưng Tôn Vĩ Quang có chút không chịu được.

Hắn từ nhỏ đến lớn chưa từng trồng cây, thậm chí cũng chưa từng làm công việc nặng nhọc, bảo hắn đi trông cây đây không phải là đang làm khó hắn sao!

Nếu như là trước khi không đến căn cứ, hắn bằng lòng để hắn đi nhặt phân chứ đừng nói chỉ là trông trọt! Chỉ cần có thể bảo đàm an toàn cho hắn là được rồi.

Nhưng bây giờ đến căn cứ, sau khi hắn nhận được an toàn, hắn đã cảm thấy chính mình không thích hợp cho việc trồng trọt, hoặc là nói hắn không thích hợp với loại công việc tiêu tốn thể lực này, hắn thích làm công việc động não hơn!

Đáng tiếc là, Hàn Nhị một mực không chịu đổi việc cho hắn, lý do của Hàn Nhị là không có quyền lợi này, nhưng Tôn Vĩ Quang không tin, hắn cảm thấy đây chính là Hàn Nhị đang lấy cơ, Hàn Nhị chắc chắn đã phát hiện ra chuyện giữa hắn và Âu Doanh DoanhI

Đặc biệt là hai ngày qua, trạng thái tỉnh thân của Hàn Nhị có chút không đúng, có đôi khi còn ngẩn người, Tôn Vĩ Quang hỏi cô làm sao vậy, cô ta cũng không nói, nhưng vẻ mặt rất khó coi, đặc biệt là ánh mắt của cô ta khi nhìn vê phía hắn, đó là một loại ánh mắt vừa thất vọng vừa bi thương!

Tôn Vĩ Quang lúc này có thể khẳng định, Hàn Nhị trăm phần trăm đã phát hiện ra chuyện hắn và Âu Doanh Doanh cùng ở một chỗ, dù sao từ sau khi đến căn cứ, hắn bất cứ lúc nào có thời gian đều chạy tới chỗ Âu Doanh Doanh, chưa bao giờ chạm vào Hàn Nhị, Hàn Nhị phát hiện ra thì cũng không có gì lạ.

Mặc dù Tôn Vĩ Quang không biết vì sao Hàn Nhị không trực tiếp nói cho hắn biết, nhưng hắn biết mình đã không còn cách nào để nhờ cậy vào Hàn Nhị, hơn nữa lãnh đạo cũ của Hàn Nhị đã chết, quyền lực hiện tại của Hàn Nhị đoán chừng cũng không lớn bằng trước kia...

Mà Hàn Nhị lại có quan hệ không tệ lắm với Vương Đào, nhân lúc Hàn Nhị còn chưa có ngả bài với hắn, hắn phải nhanh chóng ôm chặt lấy đùi của Vương Đào! Không phải vậy nếu như Hàn Nhị ngả bài với hắn, thậm chí bỏ bê mặc kệ hắn, vậy hắn thực sự chẳng còn chỗ dựa nào!

Tôn Vĩ Quang cũng biết, Vương Đào là Ủy viên, không thiếu rất nhiều thứ, cho nên muốn trèo lên quan hệ với Vương Đào sẽ là chuyện rất khó khăn.

Hắn nghĩ nát óc, cuối cùng nhớ tới chuyện vê cung tên này.
Bình Luận (0)
Comment