Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 124 - Chương 124: Chờ Đã, Phụ Nữ Xinh Đẹp?

Chương 124: Chờ đã, phụ nữ xinh đẹp? Chương 124: Chờ đã, phụ nữ xinh đẹp?Chương 124: Chờ đã, phụ nữ xinh đẹp?

Sở dĩ hắn nghĩ tới là bởi vì trước đây hắn biết mình không có năng lực lấy được cung tên nên vô thức bỏ qua không để ý đến, mà trong mấy ngày nay hắn nghe nói binh lính ra ngoài cũng không dám nổ súng, nói bên ngoài có con zombie gì đó có tốc độ đặc biệt nhanh.

Hắn cảm thấy, Vương Đào chắc là cần những thứ như cung tên này, cho nên hôm nay hắn tới thử một lần để xem Vương Đào có hứng thú hay không.

Mà Vương Đào bảo hắn để lại địa chỉ, vậy nói rõ Vương Đào ít nhất là có hứng thú.

Lúc này Vương Đào lại hỏi hắn còn có chuyện gì khác hay không, hắn nhanh chóng nói tới chuyện đổi việc cho hắn, hiện tại da mặt không dày một chút thì sau này sẽ không có cơ hội!

"Chuyện đổi việc này không thuộc ta phụ trách, ta cũng muốn mà chẳng giúp được."

Vương Đào nhún vai.

Sắc mặt Tôn Vĩ Quang đột nhiên cứng đờ. Hắn biết chuyện này không thuộc Vương Đào phụ trách, đây là Ủy viên Nhâm Kiệt phụ trách, nhưng Vương Đào cũng là Ủy viên, chào hỏi một tiếng không được saol

Có vẻ như tin tức về cung tên này chưa đủ để hắn có thể thay đổi công việc al

Tôn Vĩ Quang rất thất vọng, Vương Đào mang đến cho hắn cảm giác, có chút giống với loại người hắn từng gặp trước tận thế, lấy tiên mà không làm gì cả, đương nhiên hắn cũng biết đây là tin tức vê cung tên của hắn không cách nào phán đoán là đúng hay sai nên không có giá trị gì ....

Trên mặt Tôn Vĩ Quang không dám lộ ra bất kỳ vẻ thất vọng nào, dù sao hắn vẫn còn có cơ hội, không thể khiến Vương Đào chán ghét hắn vào lúc này.

"Ngươi còn có chuyện gì khác không?”

Đây là lần thứ ba Vương Đào hỏi hắn.

Tôn Vĩ Quang vội vàng đứng lên.

"Ta không, vậy ta sẽ không quấy rầy Ủy viên Vương!"

"Ừm."

Vương Đào khẽ gật đầu một cái. Sau khi Tôn Vĩ Quang rời khỏi khu nhà của Ủy viên, trên đường đi còn đang tự hỏi, lần sau tặng Vương Đào cái gì mới tốt ... Ôm đùi cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy al

Ai nhat"

Tôn Vĩ Quang cúi đầu không chú ý tới chiếc ô của mình đụng phải một chiếc ô khác, toàn bộ nước trên ô đều bắn lên người đối phương.

"Các ngươi đi đường không - thật xin lỗi, xin lỗi!"

Tôn Vĩ Quang theo bản năng muốn mắng lên, tuy nhiên khi ngẩng đầu nhìn lên thì thấy đối phương là năm người, cũng đều là phụ nữ, mà hắn chỉ có một người, Hàn Nhị không ở bên cạnh hắn ... thế là Tôn Vĩ Quang lập tức sợ.

"Đúng là, đi đường không có mắt sao!"

Người mà hắn đụng phải là một người phụ nữ có thân hình vô cùng nóng bỏng, cô ấy đang nhìn Tôn Vĩ Quang với ánh mắt không mấy thiện cảm, người phụ nữ này đang khoác tay với một người phụ nữ khác có ngoại hình đẹp hơn.

Tôn Vĩ Quang không biết người phụ nữ này, nhưng hắn có an tượng với người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh, giống như là một ngôi sao nhỏ, gọi là ... Hoắc Tử Di?

Nếu như ở vào thời bình, Tôn Vĩ Quang làm sao cũng sẽ nói mấy câu, nhưng bây giờ là tận thế, không nói đến hắn có thể bị đánh hay không, chỉ nói Hàn Nhị là quản loại chuyện mâu thuẫn này, nếu như Hàn Nhị đến đây, chẳng phải hắn sẽ rất xấu hổ sao.

"Lỗi của ta, lỗi của tai"

Đàn ông tốt không đấu với phụ nữ, Tôn Vĩ Quang vội vàng nói xin lỗi lần nữa.

"Thôi được rồi, chúng ta đi nhanh lên đi!"

Hoắc Tử Di giật giật người bạn đi cùng của mình.

"HP

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Sau khi người bạn đi cùng kia hu một tiếng, thật cũng không tiếp tục dây dưa nữa, lập tức kéo Hoắc Tử Di rời đi.

Tôn Vĩ Quang lúc đầu cũng không quá để ý, nhưng lời nói lúc rời đi của bọn họ để Tôn Vĩ Quang đột nhiên sửng sốt một chút.

"Tử Di muội muội, ngươi phải mạnh dạn lên một chút! Nào có nam nhân nào không thích người đẹp đâu? Trừ khi là thái giám, mà Ủy viên Vương hiển nhiên không phải, hắn quả thực quá nam tính!"

"Nếu như ngươi trang điểm một chút, chủ động đưa tới cửa, ngươi cảm thấy Ủy viên Vương sẽ từ chối sao? Chắc chắn sẽ không! Đến lúc đó chẳng phải ngươi đã ôm vào đùi Ủy viên rồi sao! Chúng ta còn chờ đi theo ngươi ăn ngon uống sướng đây!"

"Nếu như ngươi cảm thấy xấu hổ... vậy ta đây đi cùng với ngươi! Cam đoan có thể để cho ngươi mê hoặc Ủy viên Vương đến thần hồn điên đảo ..."

Nghe lời nói của đối phương càng đi càng xa, Tôn Vĩ Quang có chút khinh bỉ.

"A, một đám tiện nhân, thật không biết xấu hổ!"

Tuy nhiên chẳng mấy chốc hắn lại lắc đầu.

"Đây chính là ưu thế của phụ nữ al Đặc biệt là phụ nữ xinh đẹp ... đáng tiếc, ta không phải phụ nữ - chờ đã, phụ nữ xinh đẹp?"

Cũng không biết Tôn Vĩ Quang nghĩ đến điều gì, sắc mặt của hắn đột nhiên thay đổi. "Ủy viên Vương, Hàn Nhị tới xin gặp ngài."

Nghe giọng nói trong bộ đàm, Vương Đào không biết nói gì, Tôn Vĩ Quang vừa rời đi thì Hàn Nhị lại đến, hai vợ chồng là đang thương lượng với nhau sao?

Tuy nhiên Hàn Nhị khả năng không giống với Tôn Vĩ Quang, Tôn Vĩ Quang ở trong mắt hắn chính là một tên vô dụng, nhưng Hàn Nhị là một Dị Năng giả có một cái siêu năng lực rất hay, Vương Đào cũng muốn làm bạn với Hàn Nhị.

"Cho cô ấy đi vào đi."

Không bao lâu sau, Hàn Nhị che ô đi vào.

Đã hai ngày không gặp, sắc mặt Hàn Nhị so với trước kia xấu đi rất nhiều, hai mắt đỏ hoe và có vài quầng thâm mờ nhạt.

Sau khi Hàn Nhị khách khí nói mấy câu, thì lo lắng hỏi:

"Vương Đào, chuyện kia ... ngươi có tra ra được ngày đó là ai đi tới phòng làm việc của ta không...

"Chuyện này ... ta ngược lại thật ra thì tra ra được, thậm chí ta đã tìm đối phương..."

"Là ai?" Trên mặt Hàn Nhị lộ ra vẻ mong chờ.

Bất kể nói thế nào, Tôn Vĩ Quang cũng là chồng của cô, cô thật sự không muốn Tôn Vĩ Quang bị đuổi ra ngoài al

"Nhưng đối phương yêu cầu ta không được nói cho ngươi biết hắn là ai, hắn nói, trừ khi ngươi nói cho ta biết là chuyện gì xảy ra ... hai bên đều là người quen, ta cũng rất khó xử lý a … với cả, chuyện của ngươi rốt cuộc là như thế nào? Có cái gì mà không thể nói ra?"

Trên mặt Vương Đào lộ ra một chút xấu hổ, lại lộ ra một chút tò mò.

"A?" Nghe được lời này của Vương Đào, Hàn Nhị có chút mộng, sau đó lắc đầu liên tục "Không thể nói, ta không thể nói!"

Nếu như cô nói ra vậy Tôn Vĩ Quang xong rồi!

"Vậy ta không còn cách nào, đều là bằng hữu, ta cũng không thể vì ngươi lại đi bán người khác phải không?”

Vương Đào mở miệng nói có chút bất đắc di.

Hắn thừa nhận hắn có chút ác ý, nhưng phải nói, trêu chọc người khác cũng khá thú vị.

Trên mặt Hàn Nhị lập tức lộ ra vẻ do dự, cô cúi đầu xuống, ánh mắt chớp chớp một lát roi lại ngẩng đầu lên, như thể vừa làm ra một quyết định lớn lao nào đó.

"Vậy ta nói cho ngươi, hy vọng ngươi - ai, được rồi."
Bình Luận (0)
Comment