Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 130 - Chuong 130: Mua Axit An Mon

Chuong 130: Mua axit an mon Chuong 130: Mua axit an monChuong 130: Mua axit an mon

Hàn Nhị bước ra ngoài mà không hề nhìn Tôn Vĩ Quang.

Chờ sau khi Hàn Nhị xuống dưới, lúc này Vương Đào mới đi, tuy nhiên hắn nhìn Tôn Vĩ Quang một cái rồi nói:

"Sở thích của ngươi khá đặc biệt..."

Chờ sau khi cả hai người đều rời đi, lúc này Tôn Vĩ Quang mới nhanh chóng đi vào, ngửi ngửi mùi trong phòng.

"Thực sự không làm gì cả?"

Tôn Vĩ Quang cảm thấy bản thân mình không hiểu làm sao lại có chút thất vọng.......

Sau khi Vương Đào cùng Hàn Nhị đều lên xe thì nói với cô:

"Ta muốn ngươi cảm nhận một chút những thực vật biến lớn kia..."

"Thực vật biến lớn?"

Hàn Nhị hơi nghi hoặc một chút, cô thật đúng là không để ý tới loại thực vật nào đã biến lớn, tuy nhiên khi Vương Đào cố tình lái chiếc xe đến bên cạnh một loại thực vật biến lớn, Hàn Nhị mở to hai mắt mà nhìn.

"Cái này ... lớn như vậy!"

Nhìn vào những bụi cây rõ ràng đã lớn lên rất nhiều, Hàn Duệ lên tiếng kinh hô.

"Ngươi dùng dị năng cảm nhận một chút xem những thực vật này có gì đặc biệt."

Hàn Nhị nhắm mắt lại, sau khi cảm nhận cẩn thận một chút, cô lắc đầu.

"Không có gì, ta không cảm nhận được gì cả..."

Nghe thấy Hàn Nhị nói cô không cảm nhận được gì, Vương Đào thở phào nhẹ nhõm.

Hắn chỉ sợ những thực vật này sẽ biến dị thành những loại thực vật ăn thịt người như trong phim ảnh kia, hiện tại xem ra còn may, chỉ cần Hàn Nhị không cảm nhận được vậy thì không có nguy hiểm gì, tối thiểu tạm thời chưa có.

Xe đến khu vực bị đọng nước nghiêm trọng, Vương Đào ngồi trong xe lặng lẽ quan sát những người sống sót mặc áo mưa trong tay cầm thuổng sắt dọn dẹp đường ống. Hắn tới đây quan sát, một là để ngăn chặn những người sống sót gặp nguy hiểm, hai là để xem cơn mưa làm mất máu này đến cùng là như thế nào.

Áo mưa không thể che toàn bộ cơ thể của những người sống sót, đặc biệt là trong lúc bọn họ còn đang làm việc, chẳng mấy chốc, chẳng bao lâu sau, dòng chữ [-1] bắt đầu xuất hiện trên đầu những người sống sót này.

Vương Đào quan sát một chút, không khác so với hắn lắm, đều là khoảng một phút thì bắt đầu mất máu, tuy nhiên, chỉ những người còn đầy đủ máu mới mất máu, còn những người thanh máu không đầy thì không.

Hàn Nhị nhìn những người sống sót đang làm việc dưới mưa, cô theo bản năng muốn mở cửa đi ra ngoài, nhưng Vương Đào đã khóa cửa xe lại.

"Ngươi định làm gì?"

Vương Đào có chút tò mò mà hỏi.

"Ta đi hỗ trợ..."

Hàn Nhị vội vàng nói.

Nghe được điều này, Vương Đào có chút im lặng, hắn trừng mắt nhìn Hàn Nhị.

"Ngồi xuống."

Sắc mặt Hàn Nhị đột nhiên cứng ngắc, cô cảm thấy Vương Đào có chút lạnh lùng.

Vương Đào lại đột nhiên nói:

"Mưa này có độc."

"." Hàn Nhị sửng sốt một chút, hóa ra Vương Đào là đang quan tâm cô? Tuy nhiên chẳng mấy chốc cô lại một mặt lo lắng "Vậy bọn họ..."

"Yên tâm, có ta quan sát, sẽ không có chuyện gì xảy ra."

Sau khi Hàn Nhị xoắn xuýt một lát, vẫn là muốn xuống dưới.

"Nhìn thấy bọn họ làm việc dưới mưa, ta không thể ở chỗ này nhìn mà không làm...

Công việc trước đây của Hàn Nhị khiến cô hình thành thói quen xung phong đi đầu, Vương Đào nói mưa có độc, còn nói không có nguy hiểm quá lớn, cô cảm thấy mình vẫn phải giúp đỡ.

Lần này Vương Đào không ngăn cản, để cho Hàn Nhị đi xuống, chính hắn thì không làm được loại chuyện này, nhưng hắn cũng thật bội phục loại người này, hơn nữa hắn cũng thuận tiện có thể quan sát tình huống của Dị Năng giả trong mưa.

Lượng máu của người sống sót phổ biến ở chừng một trăm, người đi ra ngoài làm việc cũng đều là đây máu, lúc mới bắt đầu tự nhiên không có nguy hiểm gì.

Mà đợi tới khoảng mười phút sau, Vương Đào thấy dưới thanh máu của những người này xuất hiện một cái trạng thái mặt trái.

[Mưa axit ăn mòn: Thân thể bị ăn mòn rất nhỏ, nghỉ ngơi trong thời gian nhất định là có thể khôi phục bình thường]

Không cần biết người sống sót là đầy máu hay thiếu máu, lúc này về cơ bản đều xuất hiện loại trạng thái này, những người tạm thời chưa xuất hiện đều là những người cơ thể được che chắn tương đối kỹ càng.

Lúc chờ được hai mươi phút thì những người đang làm việc kia biểu thị có chút khó chịu, muốn nghỉ ngơi một lát, Vương Đào tự nhiên là cho phép.

Tuy nhiên vẫn có một số người đang kiên trì, dù sao đây cũng là nhiệm vụ ngoài định mức, càng làm việc nhiều thì nhận được càng nhiều phiếu thực phẩm.

Lúc đợi đến ba mươi phút, lại có một số người muốn nghỉ ngơi.

Lúc đợi được bốn mươi phút, phần lớn người đều biểu thị muốn nghỉ ngơi, thân thể có hơi không được thoải mái.

Lúc đợi được năm mươi phút, người ở chỗ này ngoại trừ Hàn Nhị ra, những người khác đều biểu thị muốn nghỉ ngơi, bọn họ nói rằng mình cảm thấy hơi hoang mang và khó thở, rất khó chịu.

Đúng lúc này, khi lượng máu của họ giảm xuống một nửa, tình trạng mặt trái trên đầu họ cũng thay đổi.

[Mưa axit ăn mòn: Cơ thể bị ăn mòn mức độ trung bình, nghỉ ngơi trong một thời gian dài sẽ phục hồi bình thường. ]

Vương Đào ra lệnh cho nhóm người này về nhà nghỉ ngơi và sau đó đổi nhóm khác thay thế.

Hắn cảm thấy rằng đối với người bình thường, họ đã đạt đến giới hạn của họ, nếu chờ đến khi bị ăn mòn mức độ nặng... thì có thể là khó phục hồi hoặc thậm chí là chết.

Hàn Nhị và họ không giống nhau, Hàn Nhị cũng xuất hiện tình trạng bị ăn mòn trên đầu, nhưng cô có 240 máu, nên sau khi trừ 50 máu, còn lại 190, hiện vẫn ở trạng thái "ăn mòn nhẹ".

Vương Đào đoán rằng có thể khi lượng máu giảm 10% tổng lượng máu do Mưa axit ăn mòn thì sẽ không có vấn đề gì, chỉ đơn giản là mất một ít máu.

Khi mất 10% tổng máu, trạng thái ăn mòn nhẹ sẽ xuất hiện, cơ thể bắt đầu cảm thấy không thoải mái.

Khi máu giảm xuống 50% tổng máu, trạng thái ăn mòn trung bình sẽ xảy ra, cơ thể cảm thấy rất khó chịu, không thể làm việc.

Về việc máu mất đến mức nào là trạng thái ăn mòn nặng, Vương Đào vẫn chưa rõ. Dù sao, hắn cũng không thể lấy tính mạng của người sống sót trong căn cứ ra để mà thử nghiệm.

Nhưng hiện tại, hắn đã đại khái hiểu được, bị ăn mòn mất 50% máu là một đường ranh giới cảnh báo. Lúc này không thể ở ngoài mưa nữa, nếu không có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Về nguyên lý của "mưa axit ăn mòn" này, Vương Đào đoán, có thể sau khi mưa axit ăn mòn rơi vào cơ thể, nó sẽ tích tu trong cơ thể, khi tích tụ đạt đến một mức độ nhất định sẽ gây mất máu, tích tụ càng nhiều, trạng thái mặt trái càng rõ rệt. Khi tích tụ vượt quá giới hạn cơ thể, có thể dẫn đến tử vong.

Vì vậy, đây cũng là lý do tại sao khi tiếp xúc ban đầu với mưa axit ăn mòn, chỉ có người day máu mới mất máu, còn người đã bị mất máu thì không —— việc mất máu này dựa trên giới hạn máu, chứ không phải dựa trên lượng máu hiện tại. Cảm giác giống như việc tạp chất trong cơ thể sau khi dung hợp tinh hạch zombie ...

"Hàn Nhị, đến đây!"

Sau khi bên ngoai thay đổi một nhóm người khác, Vương Đào gọi Hàn Nhị lên.

Hàn Nhị ngoan ngoãn lên xe.

"Cảm thấy thế nào?"

Vương Đào hỏi:

"Cảm thấy hơi khó chịu, cảm giác nhịp tim hơi không bình thường, nhưng có thể chịu đựng được..."

Hàn Nhị đưa tay chạm ngực, khuôn mặt có vẻ không được ổn.
Bình Luận (0)
Comment