Chương 135: Khá lắm! Đặt mồi câu đây!
Chương 135: Khá lắm! Đặt mồi câu đây!Chương 135: Khá lắm! Đặt mồi câu đây!
Ong ong -
Sau khi Vương Đào nhìn thấy Hàn Nhị lái chiếc xe tiến vê tòa nhà nhỏ, hắn lập tức lấy rìu chữa cháy được dắt bên hông ra, sau đó trực tiếp nhảy xuống bên dưới!
Trong quá trình nhảy xuống, hắn giơ cao rìu chữa cháy trong tay, đồng thời âm thầm sử dụng siêu năng lực sóng xung kích.
Âm!
Vương Đào rơi vào trong đám zombie, đồng thời một làn sóng xung kích màu trắng lấy hắn làm trung tâm lan tràn ra xung quanh!
Phốc phốc!
[1000]
[-1000]
[1000]
[1000]
[..]
Một tia sát thương sáng chói xuất hiện, hơn mười mấy con zombie kia tất cả đều ngã xuống đất ngay lập tức.
Sau ba giây đồng hồ, Hàn Nhị lái chiếc xe tới trước mặt Vương Đào, cũng mở cửa tay lái phụ ra, Vương Đào lập tức lao vào trong xe.
"Điểm hòm tiếp tế tiếp theo."
"Được!"
Hàn Nhị cũng là một người lái xe có kinh nghiệm, kỹ thuật lái xe còn tốt hơn so với Vương Đào một chút, cô đã lái xe chở Vương Đào rời khỏi nơi này.
Vương Đào mở bộ đàm ra, nói cho những người khác trong căn cứ, hòm tiếp tế chỗ này đã được hắn cầm đi, trước khi đi mọi người đã thống nhất trước rằng mỗi lần lấy được hòm tiếp tế thì sẽ báo cáo trên kênh dùng chung một chút, tránh cho những người khác phải đi một chuyến tay không.
Trên đường, Hàn Nhị thi thoảng nhìn về phía Vương Đào, thần sắc cô hơi có chút kích động.
Vừa rồi Vương Đào từ trên cao rơi xuống, trong nháy mắt giết chết hơn chục con zombie, dáng vẻ quả thực rất ngaul Nhưng Vương Đào lại có vẻ mặt rất bình tĩnh, không giống như là trang bức, điều này khiến Hàn Nhị hơi có chút nhụt chí, cô ta so sánh với Vương Đào, khoảng cách giữa cô và Vương Đào dường như càng ngày càng lớn...
Vương Đào quả thực rất bình tĩnh, mặc dù những con zombie này có lượng máu tăng gấp đôi so với trước, nhưng hắn vẫn có thể miểu sát, chuyện này không có gì đáng ngạc nhiên.
Hàn Nhị tiếp tục lái xe, Vương Đào lấy hết thuốc ức chế ra.
Tổng cộng có năm hộp thuốc ức chế, trong mỗi hộp có hai mươi ống, nói cách khác tổng cộng có một trăm ống thuốc ức chết
Thu hoạch lớn al
"Đây là...
Hàn Nhị tò mò nhìn vào những cái ống nhỏ kia.
"Thuốc ức chế."
Vương Đào nhìn nàng một cái rồi nói.
"A? Đây chính là thuốc ức chế? Thứ này ... nhiều như vậy!" Hàn Nhị sửng sốt.
Cô ta tự nhiên cũng biết về thuốc ức chế, nhưng cô chưa từng nhìn thấy, dù sao căn cứ cũng không thể trưng bày chất ức chế ở đó, chỉ có người tích lũy tới mười vạn điểm cống hiến mới có thể trao đổi thuốc ức chế, nhưng cho đến hiện tại, còn chưa có người nào có thể có điểm cống hiến cao tới như vậy, cho nên không chỉ cô mà còn rất nhiều người khác trong căn cứ chỉ biết đến tên thuốc ức chế chứ không nhìn thấy hình dạng của nó.
Theo hiểu biết của cô, nếu một ống thuốc ức chế cần 10 vạn điểm cống hiến để đổi lấy, thì thuốc ức chế này tuyệt đối quý giá, toàn bộ căn cứ có thể không có nhiều.
Nhưng thứ mà Vương Đào đang cầm trong tay hiện tại, một hộp có 20 ống, 5 hộp này đây chẳng phải là 100 ống sao? Chuyển đổi thành điểm cống hiến... đó chính là 1000 vạn điểm cống hiến al
Nhưng nếu số lượng lớn thì yêu cầu về điểm cống hiến cũng sẽ giảm đi, đúng không? Hơn nữa đối với Vương Đào, hắn đã là Ủy viên Ủy ban, cần nhiều điểm cống hiến như vậy thì cũng vô dụng... Hàn Nhị len lén liếc mắt nhìn Vương Đào, cô không rõ Vương Đào chuẩn bị xử trí đống thuốc ức chế này như thế nào.
Vương Đào giống như đã biết suy nghĩ của Hàn Nhị, hắn cười nói.
"Bản thân ta giữ lại một phần cho riêng mình, phần còn lại đặt ở trong căn cứ."
Nếu đã là một thành viên trong căn cứ, còn là một trong những người có địa vị cao nhất, làm một chút cống hiến đối với căn cứ cũng là chuyện nên làm, bản thân hắn cầm nhiều thuốc ức chế như vậy tạm thời cũng vô dụng.
Khóe miệng Hàn Nhị giật giật một cái, thật ra thì cô cũng muốn một ống thuốc ức chế, dù sao nó cũng là thứ đồ tốt có thể cứu mạng trong thời khắc quan trọng, tuy nhiên đây đều là những thứ Vương Đào chịu mạo hiểm cầm về, cô không có ý định nói thêm gì.
Trên đường lại gặp mấy con zombie, đều được Vương Đào giải quyết dễ dàng, khoảng nửa giờ sau, cả hai người nhìn thấy được hòm tiếp tế thứ hai.
Hòm tiếp tế này rơi xuống giữa một con đường lớn, nhưng hòm tiếp tế này đã bị mở ra, xung quanh có mấy con zombie bị vỡ đầu, một số hộp nhỏ chứa thuốc ức chế nằm rải rác trên mặt đất, hộp đã được mở ra và bên trong không còn gì cả, nhìn ve hướng nó rơi, dẫn đến một ngôi nhà màu đỏ có cửa mở.
"Bị người nhanh chân đến trước ... chắc chắn ở đây cũng có thuốc ức chế, đã biến mất hất rồi."
Vương Đào thả ống nhòm xuống.
Trên đường đi, mọi người trong căn cứ Thủy Trạch khi lấy được hòm tiếp tế thì sẽ thông báo ở bên trong bộ đàm, mà hòm tiếp tế trên con phố này lại không có người báo cáo, nói theo một cách khác, đây không phải người trong căn cứ Thủy Trạch bọn họ lấy được, còn có người sống sót khác!
Hàn Nhị lập tức rút súng lục ra, cảnh giác, có khi người sống sót còn đáng sợ hơn cả so với zombie.
Nhưng cô cũng rất đau lòng, nếu số lượng thuốc ức chế trong này giống với số lượng mà Vương Đào nhặt được ở bên trong hòm tiếp tế trước đó, vậy đó chính là 100 ống thuốc ức chế al Thế mà lại tiện nghi cho người khác, thật đau lòng! Vương Đào đang định đi tới kiểm tra một chút, tuy nhiên hắn đột nhiên nói với Hàn Nhị:
"Ngươi cảm nhận một chút, gần đây có zombie hoặc người sống sót nào hay không."
Có Hàn Nhị, rađa hình người này ở đây, vẫn cần phải sử dụng nhiều hơn.
"Ừm? Có người! Ngay ở trong ngôi nhà màu đỏ đói!" Sau khi Hàn Nhị nhắm mắt lại, đột nhiên biến sắc "Có năm người! Trong đó có hai người mang tới cho ta cảm giác rất cường đại, giống như là Dị Năng giả..."
"Khá lắm! Đặt mồi câu đây!"
Vương Đào nhìn vào những chiếc hộp rỗng rơi xuống đường ở nơi xa, hắn cau mày lại.
Trước đó, hắn còn cho rằng người sống sót nhặt được đồ trong hòm tiếp tế này khả năng làm việc tương đối cẩu thả, thậm chí không cần hộp giảm xóc chứa thuốc ức chế mà chỉ cầm thuốc ức chế và chạy đi, không sợ rơi vỡ vì ngoài ý muốn.
Nhưng không nghĩ tới bọn họ ngay ở trong nhà, vậy có thể nói một cách hợp lý - bọn họ là cố tình làm ra loại tình huống này, đặt mồi câu cái
Nếu ai đó vì tò mò mà đi theo đường rơi của hộp và bước vào căn nhà đỏ kia, người đó sẽ phải đối diện với hai tên Dị Năng giả và ba người sống sót!
Tất nhiên, cũng có khả năng không phải là câu cá, có thể họ đang nghỉ ngơi bên trong, tất cả đều là sự trùng hợp, nhưng bây giờ là tận thế, Vương Đào không ngần ngại phỏng đoán người khác là kẻ xấu!
Vương Đào đột nhiên nghĩ tới lão đại Thiệu Dũng kia của Tào Hâm, nghe nói hắn là một Dị Năng giả rất mạnh, hơn nữa còn đang gây dựng thế lực, mà huyện Thủy Trạch rộng lớn như vậy, ngoài căn cứ Thủy Trạch ra, dường như cũng chỉ có dưới tay Thiệu Dũng này mới có lực lượng nhất định.