Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 138 - Chương 138: Ngươi Nói Xem, Trong Này Có Người May Mắn Còn Sống Sót Không?

Chương 138: Ngươi nói xem, trong này có người may mắn còn sống sót không? Chương 138: Ngươi nói xem, trong này có người may mắn còn sống sót không?Chương 138: Ngươi nói xem, trong này có người may mắn còn sống sót không?

Vương Đào nhấn vào bộ đàm.

"Ngươi có thể lên rồi, thuận tiện đóng cổng lại."

"Được!

Sau khi đóng cổng lại, Hàn Nhị vội vàng chạy vào, cô cảm thấy có chút ngạc nhiên.

Mặc dù cô không thể nhìn thấy Vương Đào đến cùng là giết chết con zombie này như thế nào, nhưng cô thông qua cảm nhận, có thể thấy được sau khi Vương Đào xông vào phòng, trong nháy mắt đã giết chết con zombie này, đối phương căn bản không có cơ hội đánh trải

Cô thực sự muốn có được sức mạnh như vậy!

Sau khi Hàn Nhị lên tầng thì thấy Vương Đào đang lục soát trong phòng.

"Hả? Cung tên đâu?"

Hàn Nhị thấy trên người zombie rỗng tuếch, mà trong tay Vương Đào cũng không có cầm cung tên ... nhưng có một cây cung treo trên tường, Vương Đào treo cung tên trong tay zombie lên lại sao?

Hàn Nhị cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không hỏi nhiều.

Căn biệt thự nhỏ này còn khá lớn, Vương Đào và Hàn Nhị lục soát một lúc lâu.

"Tổng cộng có ba chiếc cung một chiếc nỏ, 55 mũi tên nỏ và 150 mũi tên, đồ ăn không nhiều, phần nhiều đều đã hỏng, có thể ăn được là mấy bao gạo ... còn có một số sản phẩm điện tử chắc là có thể sử dụng được..."

Sau khi Hàn Nhị thống kê lại đồ vật một chút, mở miệng nói với Vương Đào, ánh mắt cô thỉnh thoảng nhìn về phía chiếc nỏ cầm tay có ống ngắm, nói cho đúng thì hẳn là Thư Kích nỏ.

"Làm sao? Muốn?"

Vương Đào nhíu mày lại.

"Ừm..."

Hàn Nhị thành thành thật thật mà gật đầu.

Cô ấy rất muốn chiếc nỏ này, thực ra tài thiện xạ của cô ấy khá tốt, nhưng đáng tiếc hiện tại không có cơ hội thể hiện, nhưng nếu có một chiếc nỏ, hiệu quả chiến đấu của cô ấy chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều!

Đây là một loại nỏ hiện đại với thân màu đen mờ, nhưng dây cung là màu đỏ, đi kèm một ống ngắm quang học và có thể chứa tới bốn mũi tên dự phòng... Vương Đào không rõ về cung và nỏ lắm, nhưng hắn cũng có thể nhận ra ngay rằng cây nỏ này rất đắt tiền.

Nhưng vấn đề không phải ở việc đắt hay không, mà là cây nỏ này rất hiếm, không thể mua được ở trong nước từ kênh phân phối chính thống.

Việc sở hữu một cây cung là hợp pháp, nhưng việc sở hữu một chiếc nỏ là bất hợp pháp, chiếc no này chắc chắn có lai lịch bất chính.

Đối với phần lớn người mà nói, lực sát thương của nỏ muốn lớn hơn nhiều so với cung, dù sao bắn tên cần phải luyện, vừa cần kỹ thuật bắn còn cần lực lượng, nhưng nỏ thì không giống, sát thương của nó phụ thuộc vào nỏ chứ không phải vào con người, một đứa bé cầm nó cũng tạo ra lực sát thương to lớn!

Cho nên nói theo một cách khác, giá trị của chiếc no này cao hơn rất nhiều so với ba chiếc cung này.

Vương Đào cẩn thận ngắm nghía một hồi, trực tiếp đưa nỏ cho Hàn Nhị.

"Cho ngươi mượn dùng."

"A2"

Hàn Nhị vô thức nhận lấy nhưng cô có chút không dám tin.

Cô tin tưởng Vương Đào chắc chắn đã biết được giá trị của chiếc nỏ này, nhưng lại cho cô mượn?

"Chẳng lẽ ngươi không biết cách dùng sao?"

Vương Đào nhíu mày.

"Biết!"

Hàn Nhị vội vàng hôm chặt lấy chiếc nỏ.

Thư Kích nỏ cô ta thế nhưng là quá biết, dù sao cục cảnh sát là có nỏ, ở vào thời điểm cô thi hành một số nhiệm vụ nào đó cũng sẽ sử dụng nỏ, nỏ cũng là một trong những hạng mục cô cần khảo hạch, ở dưới tình huống không cân nhắc tốc độ bắn, cô ta dùng nỏ không thể kém hơn so với việc cô dùng súng. "Biết là được."

Vương Đào cũng không nói thêm gì nữa.

Chiếc nỏ này đúng là một thứ tốt, nhưng vừa rồi hắn đạt được thứ tốt hơn!

Cho nên đưa nỏ cho Hàn Nhị cũng rất thích hợp.

Dù sao sau này hai người nhất định sẽ dành nhiều thời gian cùng nhau tìm kiếm vật tư, Vương Đào sẽ dễ dàng hơn rất nhiều nếu có một đồng đội có thể hỗ trợ từ xa.

Sau khi Hàn Nhị câm nỏ lên, cô nhanh chóng thao tác một lát, tìm một chút cảm giác.

Hưu-

Phòng khách có bia ngắm, Hàn Nhị thử một chút, trong khoảng cách này cô bắn trên cơ bản là bách phát bách trúng.

Vương Đào nhìn ba chiếc cung này, đều là những chiếc cung kiểu hiện đại, nhìn trông cũng không tệ lắm, nhưng giá cả chắc chắn không đắt bằng nỏ, hơn nữa sử dụng có độ khó rất cao, không thuận tiện bằng nỏ.

Vương Đào hơi thử một chút, khoảng cách gần thì cũng tạm được, hơi xa một chút lại không được, đây là bởi vì hắn từng học bắn cung - hắn từng mơ ước trở thành nhân vật chính trong các bộ phim và chương trình truyền hình, hắn đã theo học lướt qua những thứ như bắn cung và cưỡi ngựa... Trước không nói về kỹ năng của hắn như thế nào, dù sao hắn là cũng biết dùng, lúc quay phim, hắn có thể quay cảnh cưỡi ngựa, bắn tên thật.

Sau khi lục soát vơ vét hầu hết mọi thứ trong biệt thự nhỏ này, Vương Đào chuẩn bị đi lấy hòm tiếp tế, lấy hòm tiếp tế xong thuận tiện còn lục lọi vơ vét mấy ngôi biệt thự khác ở gần đó.

Diện tích của tiểu khu này không nhỏ, có thể chia ra làm ba khu vực, một là khu biệt thự, một là khu nhà ở thương mại, nữa là khu hồ nhân tạo.

Vương Đào cảm giác nơi này có thể chế tạo thành một căn cứ người sống sót, tuy nhiên chuyện này cần rất nhiều nhân lực đến cải tạo, hơn nữa còn phải dọn dẹp sạch zombie ở bên khu nhà ở thương mại, đây cũng không phải là một nhiệm vụ đơn giản.

Nơi này tổng cộng mười mấy tòa nhà, mỗi tòa nhà có mười mấy hai mươi tầng, mỗi tầng có hai căn hộ ... trong này đến cùng có bao nhiêu zombie, Vương Đào cũng không rõ, nhưng đây không phải là chuyện có thể dọn dẹp trong thời gian ngắn, hơn nữa còn rất nguy hiểm.

Vị trí hòm tiếp tế rơi xuống nằm ở quảng trường phía trước một số tòa nhà cao tầng.

"Ngươi nói xem, trong này có người may mắn còn sống sót không?"

Hàn Nhị nhìn vào tòa nhà cao tang kia, đột nhiên hỏi.

"Có lẽ là còn đi."

Vương Đào nhìn thoáng qua tòa nhà cao tầng, cho dù có người sống sót thì bọn họ cũng không có cách nào cứu được.

Bởi vì không có ai biết trong những tòa nhà này đến cùng có bao nhiêu zombie, cho dù lấy lực lượng của Vương Đào thì cũng không dám cam đoan sự an toàn của mình.

Từ khi chính bọn họ có thể nghĩ được biện pháp đi ra, hoặc là nói cho Vương Đào biết tình huống cụ thể bên trong, sau đó sắp xếp chiến thuật hợp lý.

"Ai...

Hàn Nhị lắc đầu, cũng không nghĩ nhiều nữa. Cô tự nhiên hy vọng có thể cứu giúp được người sống sót, nhưng cô cũng biết, nhiệm vụ hàng đầu của bọn họ là cam đoan cho sự an toàn của mình, điều kiện tiên quyết là bản thân mình phải được an toàn thì mới có thể đi cứu người được...

Hai người mang hết đồ vật vơ vét được trong những căn biệt thự ở đây để vào trong xe, sau đó lúc này mới từ cổng chính đi vào tiểu khu.

Vương Đào dắt rìu chữa cháy vào bên hông, câm một chiếc Phục Hợp cung (Cung ghép), trong tay Hàn Nhị cam một chiếc Phục Hợp nỏ (Nỏ ghép), hai người đều muốn thử dùng vũ khí mới một lần.

Ở vào lúc còn cách cổng mấy chục mét, Hàn Nhị đã giơ nỏ lên.
Bình Luận (0)
Comment