Chuong 142: Tinh Chuan Xa Kich
Chuong 142: Tinh Chuan Xa KichChuong 142: Tinh Chuan Xa Kich
Hàn Nhị có chút ngoài ý muốn, Vương Đào mang theo đồ ăn lúc nào rồi? Tuy nhiên có đồ ăn là được, nếu để đói bụng thì sẽ đánh mất sức chiến đấu.
Sau khi Lê Thu Du thấy hai người Vương Đào ngay cả đồ ăn cũng từ chối, lập tức có chút giật mình, giống như là hiểu hai người đang ôm lòng cảnh giác đối với cô người xa lạ này.
"Được, vậy ta sẽ ăn một chút đồ ăn trước, ta mới dậy chưa được bao lâu, còn chưa ăn cơm trưa...
Lê Thu Du nói xong cái thì đi vào phòng bếp, nấu một bát mì sợi nhỏ, cho vài củ hành lá xắt nhỏ vào bát rôi để vào trên bàn kiểu quầy ba bắt đầu ăn.
Sau khi Hàn Nhị nhìn một cái, theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt.
Lúc đầu cô không cảm thấy đói, nhưng bây giờ cô lại cảm thấy đói.
Lúc này, Vương Đào đột nhiên đưa cho cô một cái ống nhựa trong suốt.
"Ăn đi." "Đây là cái gì?"
Hàn Nhị có chút tò mò.
"Dung dịch dinh dưỡng."
"Vương Đào vừa nói vừa lấy một lọ từ trong ngực ra, sau khi mở ra lập tức rót vào trong miệng."
Lọ này có hương vị táo, khá ngon.
Hàn Nhị mở lọ theo cách của Vương Đào, sau đó thì ngửi thấy mùi cơm trắng nhàn nhạt.
“Thơm quát"
Hai mắt Hàn Nhị sáng lên, cô đã sắp quên mùi vị của cơm trắng như thế nào rồi!
Cô học theo Vương Đào, đổ hết lọ dung dịch dinh dưỡng vào trong miệng, một lát sau trong dạ dày đã cảm nhận được sự ấm áp, cảm giác ấm áp này chẳng mấy chốc đã lan tràn ra toàn thân, cô chẳng những cảm thấy mình không đói bụng, còn cảm thấy mình tràn đầy năng lượng!
"Dung dịch dinh dưỡng này thật lợi hại al
Hàn Nhị hơi ngạc nhiên một chút.
Vương Đào không trả lời, hắn lại lấy ra một lọ dung dịch dinh dưỡng nữa, giống như uống nước vậy, trực tiếp rót vào trong bụng.
Lần này là có hương vị mì, không ngon bằng vị táo trước đó.
Hàn Nhị lại nuốt nước miếng một cái, miệng của cô còn muốn ăn thêm, nhưng dạ dày của cô nói với cô rằng cô đã ăn no rồi.
Sau khi ăn xong một bữa ăn đơn giản, Lê Thu Du lại đến trò chuyện với Hàn Nhị, có lẽ đã lâu không gặp ai nên cô ấy nói rất nhiều.
"Các ngươi là người của căn cứ sống sót sao?"
Sau khi nghe Hàn Nhị nói vê bản thân mình, Lê Thu Du có hơi ngạc nhiên.
Cô không nghĩ tới ở huyện Thủy Trạch cũng có một cái căn cứ người sống sót, cô chỉ biết là ở huyện Hồng Thạch mới có căn cứ người sống sót, này dù sao cũng là thông báo cuối cùng của chính quền trên sóng rộng vào thời điểm ban đầu.
"Chờ zombie bên ngoài rời đi, chúng ta sẽ trở về, ngươi có muốn đi cùng với chúng ta không? Ta sẽ cố gắng cam đoan sự an toàn của ngươi."
Hàn Nhị hỏi.
Nhưng Lê Thu Du lại lắc đầu. "Ta ... ta không thể đi."
"Tại sao?"
Hàn Nhị có chút kỳ quái.
Một chút lo lắng hiện lên trên khuôn mặt của Lê Thu Du.
"Ta phải chờ tiểu Tuyết của ta trở về, đó là con gái của ta."
"Con gái của ngươi? Cô ta ở nơi nào? Nếu như ngươi trở về căn cứ cùng chúng ta, chúng ta cũng sẽ để ý tới tin tức của con gái ngươi giúp ngươi, này chắc chắn sẽ tốt hơn nhiều so với việc ngươi ở lại đây một mình."
Hàn Nhị tiếp tục khuyên giải.
Một mình cô ta, còn là một cô gái yếu đuối, một mình ở lại nơi này vậy thì quá nguy hiểm.
"Tiểu Tuyết là sinh viên trường Đại học Thuỷ Trạch, nếu như ta đi, nó sẽ không tìm thấy ta, ở trước khi liên lạc bị cắt đứt, nó đã gọi điện cho ta và bảo ta ở nhà đợi nó ...'
"A2? Sinh viên đại học Thuỷ Trạch?"
Hàn Nhị hơi ngạc nhiên, Vương Đào đưa mắt nhìn Lê Thu Du.
"Căn cứ của chúng ta ở ngay đại học Thuỷ Trạch, nhưng đại học Thuỷ Trạch lại không có một người học sinh nào, lúc cô ta nói chuyện với ngươi thì đang ở đâu?"
"A, căn cứ các ngươi ở ngay tại đại học Thuỷ Trạch?" Lê Thu Du hơi ngạc nhiên, sau đó lại cau mày nói "Lúc đó nó nói với ta rằng một số khu vực trong trường của nó đang được cải tạo, và vì mùi sau sửa chữa vẫn chưa bay đi hết nên đều cho học sinh nghỉ vài ngày, nó lúc đó tham gia hoạt động khám phá dân gian do nhà trường tổ chức ngay ở trên núi Thuỷ Trạch..."
Phía sau đại học Thuỷ Trạch có một con sông, cách sông không xa có một ngọn núi tên là Thuỷ Trạch sơn, Thuỷ Trạch sơn không cao nhưng phong cảnh cũng không tệ lắm, Vương Đào từng tới mấy lần, hắn cũng từng nhìn thấy rất nhiều học sinh đi khám phá dân gian trên núi, vẽ tranh chẳng hạn.
Hàng năm, Thuỷ Trạch sơn đều sẽ tiếp đãi lượng lớn sinh viên đại học Thuỷ Trạch, bên trong có rất nhiều địa điểm dừng chân, Vương Đào lúc đó cảm thấy khu du lịch Thuỷ Trạch sơn có thỏa thuận bẩn thỉu nào đó với trường học không, cách trường học gần như vậy mà còn phải ngủ lại trên núi? Một đêm hình như mất tới mấy trăm đồng đây. Nếu như con gái của Lê Thu Du này ở Thuỷ Trạch sơn, đoán chừng càng lành ít dữ nhiều, không chỉ bởi vì trên Thuỷ Trạch sơn có nhiều người, vậy zombie cũng sẽ nhiều, càng quan trọng hơn là ở nơi hoang dã, nơi hoang dã thì có loại quái vật vạn máu không biết tên kial
"Hy vọng tiểu Tuyết con gái của ngươi có thể bình yên trở về..."
Hàn Nhị thở dài, nhưng cô cũng không nói lời gì buôn bã, nói không chừng sở dĩ nguyên nhân Lê Thu Du có thể kiên trì tới tận bây giờ cũng có thể là bởi vì con gái của cô, nếu như cô nói con gái của đối phương có khả năng đã chết rồi vậy sẽ không được tốt cho lắm.
"Ta để lại cho ngươi một cái bộ đàm, nếu như sau này ngươi cần, có thể liên hệ với căn cứ Thuỷ Trạch chúng ta."
Hàn Nhị đưa cho cô ta một cái bộ đàm.
"Vậy thì rất cảm ơn các ngươi!"
Lê Thu Du vội vàng nhận lấy, sau đó hai người lại nói chuyện, zombie bên ngoài còn chưa đi, chỉ có thể dựa vào việc nói chuyện phiếm tới giết thời gian.
Vương Đào rõ ràng có thể cảm nhận được quan he cua hai nguoi cang ngay cang gan gũi, tuy nhiên trên cơ bản đều là Lê Thu Du nói, Hàn Nhị nghe.
Vương Đào không có tham gia vào chủ đề của phụ nữ, đang nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đương nhiên, hắn không phải nghỉ ngơi thật mà là đang quan sát không gian ba lô của mình.
Sau khi giết chết con zombie cung thủ kia, lúc đó thời gian rất quý giá, Vương Đào chỉ có thể nhìn chiến lợi phẩm một chút chứ chưa có nhìn kỹ, hiện tại nhân lúc này có thời gian rảnh, vừa đúng có thể nghiên cứu cẩn thận một chút.
Đâu tiên là tinh hạch zombie, đây là một viên tinh hạch màu đỏ, bên trong có một cái bia ngắm hình tròn mini.
[Tinh hạch cấp 1 - Tinh Chuẩn Xạ Kích]
[Phẩm chất: Trác tuyệt (80%)]
[Độ tỉnh khiết: 50% (Tác dụng phụ: Một mắt bị mù)]
[Tinh Chuẩn Xạ Kích: Trong thời gian duy trì kéo dài, độ chính xác khi bắn của bản thân được tăng cường đáng kể]
Đây là một loại tinh hạch có năng lực duy trì tương tự Mình Đồng Da Sắt, mà thuộc tính của nó khiến Vương Đào chảy nước miếng.
Vương Đào bây giờ chỉ thiếu đi loại năng lực công kích từ xa này, mà muốn luyện tập cung tên cũng không phải chuyện một sớm một chiều là có thể thành công, cần phải có thời gian tập luyện thực chiến.
Nếu như hắn dung hợp viên tinh hạch này, lập tức sẽ tránh đi rất nhiều đường vòng quanh col
Nhưng tác dụng phụ của viên tinh hạch này thì có hơi dọa người, lập tức mù một con mắt...
Còn may chính là, Vương Đào có thể hợp thành tinh hạch, còn phải xem khi nào hắn mới có thể lấy được thêm viên tinh hạch giống vậy nữa, tạm thời chắc chắn không có cách nào dung hợp.
Vương Đào lại nhìn vê phía mấy chiến lợi phẩm khác.
[Bản vẽ chế tạo nỏ cầm tay tinh chuẩn x1]
[Bản vẽ chế tạo tên nỏ x1]
[Hợp Kim Phản Khúc cung x1]
[Bạo đựng tên x1] [Mũi tên x30]