Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 153 - Chương 153: Không, Ta Chống Lại.

Chương 153: Không, ta chống lại. Chương 153: Không, ta chống lại.Chương 153: Không, ta chống lại.

"Quả nhiên, ta biết ngay, với năng lực của ngươi nhất định có thể đi tới đó!"

Ngô Phi rất vui, cảm thấy vui mừng khi Vương Đào có thể thuận lợi đi đến căn cứ người sống sót.

Hai người thật ra thì cũng không phải rất quen, gặp mặt nhau một lần ở ngay nhà máy nước, nhưng Vương Đào là ân nhân cứu mạng của Ngô Phi, hắn chắc chắn hy vọng Vương Đào có một cuộc sống tốt đẹp.

"Đại ca, hay là ngươi tiến vào ngồi một chút? Nhìn thấy ngươi còn sống ta thật vui mừng!"

Vẻ mặt của Ngô Phi là không thể giả tạo được, hắn thực sự vui mừng.

"Không được, đồng đội của ta còn đang chờ ta, ta vừa đúng nhìn thấy ngươi, có chút không quá xác định có phải là ngươi hay không, cho nên ta đi theo tới xem.”

Sắc mặt Vương Đào bỗng nhiên có vẻ kỳ quái, người đồng đội chờ hắn ở bên ngoài kia cũng đã từng là đồng đội của Ngô Phi a... "Vừa rồi? Ta vừa rồi chỉ là đang tranh giành một hòm tiếp tế! Đáng chết ..."

Nói đến đây, sắc mặt Ngô Phi đột nhiên có chút khó coi, hắn không giấu giếm, kể lại chuyện vừa mới xảy ra -

Tổng cộng có ba cái thế lực người sống sót nhỏ nhìn trúng cái hòm tiếp tế đó, tất cả mọi người đều không muốn từ bỏ, thế là quyết định dựa theo phép tắc của tận thế, dùng vũ lực đến phân thắng bại.

Kết quả đánh qua đánh lại, đột nhiên có một con zombie tỉnh anh biết nhảy, nó nhảy thẳng lên tòa nhà và giết chết hai người sống sót!

Mọi người chỉ có thể lập tức giải tán, thậm chí còn không kịp lấy hộp thuốc ức chế cuối cùng.

Con zombie kia ở sau khi giết chết người sống sót thì không có đuổi theo mọi người mà là kéo thi thể đi thưởng thức đồ ăn, không phải vậy Ngô Phi khả năng không về được.

"Zombie nhảy rất cao..."

Lại là một loại sản phẩm mới, Vương Đào âm thầm ghi nhớ lại. "Đáng tiếc hộp thuốc ức chế cuối cùng ... ai”

Sắc mặt Ngô Phi có hơi khó coi.

Vương Đào cũng không có nói hộp thuốc ức chế kia đã được hắn lấy được, hắn nhìn về phía Ngô Phi, nói cho đúng là nhìn vào thanh máu của Ngô Phi, sau đó tò mò mà hỏi:

"Sau khi rời khỏi nhà máy nước, ngươi có cái gì ... đúng, biến hóa đặc thù gì?"

Sở dĩ Vương Đào xuống xe đi tìm Ngô Phi, ngoại trừ là một người quen cũ ra, còn có một nguyên nhân quan trọng khác, đó chính là số liệu của Ngô Phi không giống với người khác.

[220/260]

[100/100]

[Tạp chất trong cơ thể: 28%]

Thanh máu của Ngô Phi tăng lên là chuyện rất bình thường, dù sao hắn có thể sống lâu như vậy trong tận thế, không có khả năng không giết zombie.

Nhưng thanh năng lượng lại có hơi vượt quá dự liệu của Vương Đào, Ngô Phi lại là Dị Năng giải Đương nhiên, Di Năng giả cũng không có gì ly kỳ, nếu như may mắn, với một viên tinh hạch zombie bình thường cũng có thể thành công.

Vương Đào càng tò mò hơn là, tạp chất trong cơ thể Ngô Phi vậy mà đạt tới 28%I

Trước đó hắn từng gặp người trong cơ thể có tạp chất, đều là 0%, đây cũng là làm tròn số lẻ, nói rõ có rất ít tạp chất.

Mà tạp chất trong cơ thể của Ngô Phi lại quá dọa người!

Này cần phải dung hợp bao nhiêu tỉnh hạch zombie?

Ngô Phi giàu như vậy? Trông cũng không giống a, bởi vì thanh năng lượng của hắn chỉ có 100, luôn không có khả năng bởi vì may mắn quá kém, dung hợp tinh hạch một mực thất bại phải không?

Vương Đào phải làm rõ hắn đến cùng vì sao trong cơ thể lại có nhiều tạp chất như vậy, dù sao tạp chất nhiều là sẽ biến thành zombiel

"Biến hóa đặc thù ... ta hình như không có biến hóa đặc thù gì al

Ngô Phi nhíu mày. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

"Tuy nhiên virus zombie trong cơ thể ta phát tác mấy lần ..."

Nói đến virus zombie, trong mắt Ngô Phi có chút sợ hãi.

"Ừm? Khi đó ngươi lấy được thuốc ức chế?"

Vương Đào hơi ngạc nhiên.

Nhưng Ngô Phi lại lắc đầu.

"Không, ta chống lại."

Khá lắm, virus phát tác mà cũng có thể chống lại?

Nhìn thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt Vương Đào, Ngô Phi có hơi ngượng ngùng gãi đầu một cái.

"Ta cũng không biết nên nói như thế nào, dù sao chính là sau khi ta sử dụng thuốc ức chế mà ngươi cho ta, ta cũng cảm nhận được ta có thể chống đỡ được virus zombie phát tác ... hơn nữa ngươi khoan hãy nói, sau mỗi lần ta vượt qua, ta cảm giác như mình mạnh mẽ hơn!"

Ngô Phi cố tình khoe bắp tay nhưng hắn rất gây và trên cánh tay cũng không có cơ bắp gì.

"Ngươi nói là, sau mỗi lân ngươi chống đỡ qua, thực lực của ngươi sẽ trở nên mạnh mẽ hơn?”

"Đúng vậy, loại cảm giác này không khác mấy so với việc giết zombie mà mạnh lên! Thậm chí ta còn muốn chống đỡ thêm mấy lần để tăng cường một chút thực lực..."

Nói đến đây, Ngô Phi lại lắc đầu, trên mặt xuất hiện dáng vẻ nghĩ mà sợ.

"Nhưng ... loại cảm giác đó quả thực quá đau đớn! Còn muốn đau đớn hơn gấp mười lần so với việc sử dụng thuốc ức chết Mỗi một lần, ta đều cảm giác như mình phải chết ... nếu như không phải ta còn có lý do không thể chết, ta ta cảm giác thật có thể sẽ biến thành zombie! Sau khi ta đi tới nhà trẻ Dương Quang, phát hiện nơi này có thuốc ức chế, đồng thời hiệu trưởng ở đây rất tốt bụng cho ta mấy ống, thế là ta không có cứng rắn chống đỡ như vậy nữa..."

Vương Đào nhìn vào Ngô Phi, trong mắt có chút thương hại.

Nếu như Vương Đào đoán không sai, sở dĩ Ngô Phi cảm thấy lực lượng mạnh lên là bởi vì hắn đã tiến gân hơn một bước tới việc biến thành zombiel

Lực lượng zombie có thể mạnh tới mức nào!

Virus đáng sợ như vậy chắc chắn không có khả năng mạnh mẽ chống đỡ mà vượt qua, xem như có thể vượt qua vậy cũng phải trả cái giá tương ứng, cái giá lớn mà Ngô Phi trả ra khả năng chính là thân thể dan dần hóa thành zombiel

Mặc dù chỉ nhìn bê ngoài, tạm thời còn chưa cảm nhận được Ngô Phi có thay đổi gì, hắn bên trong hắn khả năng đã bắt đầu biến hóa, dù sao thuộc tính tạp chất trong cơ thể này là không giả được.

"Ngươi có biết, tại sao ngươi trở nên mạnh mẽ hơn sau khi vượt qua virus zombie phát tác hay không?”

Vương Đào đột nhiên hỏi.

Hắn cho rằng Ngô Phi không nghĩ tới vấn đề này, nhưng không nghĩ tới Ngô Phi lại gật đầu, một mặt không có vấn đề gì nói:

"Ta biết a, ta đang tiến gần hơn một bước tới việc trở thành zombie..." "Thật ra thì, ta sợ hãi chính là quá trình biến thành zombie kia - bởi vì thời điểm virus phát tác thực sự quá đau đớn, nhưng ta cũng không sợ cái kết biến thành zombie này, chỉ là... ai, ta còn có chút tâm nguyện chưa hoàn thành, ta không muốn cứ thế mà biến thành zombie al

Ngô Phi nhìn vào nhà trẻ Dương Quang bên dưới, sắc mặt có chút thăng trâm.

Sau khi Vương Đào im lặng một lúc nói:

"Tâm nguyện của ngươi là ... báo thù?"

Ngô Phi gật đầu.

"Đúng vậy, báo thù, là Âu Daonh Doanh làm hại ta trở thành như vậy, uống ta trước đó đối tốt với cô ta như vậy ... thù này, ta nhất định phải trải"

Trong mắt hắn tràn đầy thù hận.

"Có lẽ ta có thể giúp được ngươi."

Vương Đào lại nói.
Bình Luận (0)
Comment