Chương 156: Trở ve căn cứ
Chương 156: Trở ve căn cứChương 156: Trở ve căn cứ
"A2"
Vương Đào sửng sốt một lát, hắn mới đầu còn không hiểu Hàn Nhị đang nói cảm ơn hắn chuyện gì, suy nghĩ vài giây hắn mới nhận ra Hàn Nhị đang nói đến chắc là tình huống sau khi gặp phải Zombie Tự Bạo, hắn bảo vệ cô ta trong vòng tay mình.
Vương Đào lập tức nhếch khóe miệng lên:
"Loại tình huống này ngươi không nên nói loại lời cái gì mà 'Tiểu nữ tử không có gì để báo đáp chỉ có thể lấy thân báo đáp' sao? Chỉ nói một câu 'Cảm ơn thì quá thiếu chân thành!"
"... Không để ý tới ngươi!"
Hàn Nhị dựa lưng vào ghế ngồi, đầu hơi hướng ra bên ngoài cửa sổ, nhắm mắt lại.
Vương Đào lắc đầu, cảm thấy có chút buồn cười.
Ở vào lúc Zombie Tự Bạo nổ, hắn ngay lập tức mở ra siêu năng lực Mình Đồng Da Sắt của mình, lực phòng ngự toàn thân tăng nhiều, đồng thời trên người hắn còn mặc áo giáp cứng chắc, giúp tăng cường khả năng phong thu cua han.
Dưới loại tình huống này, hắn một chiến sĩ, bảo vệ một xạ thủ, đây không phải là chuyện rất hợp lý sao?
Đương nhiên, vẻ ngoài ưa nhìn của Hàn Nhị cũng là một nguyên nhân, Vương Đào thừa nhận, hắn chính là thèm thân thể Hàn Nhi.
Nếu như đổi là một người khác, chẳng hạn như Vệ Chấn Quốc, Trần Tráng ... , vậy thì hãy tự bảo vệ mình đi.
Ở trước khi mặt trời lặn, cuối cùng cũng thấy được cổng của căn cứ Thủy Trạch.
Vương Đào nhìn về phía Hàn Nhị, phát hiện cô ta đã ngủ thiếp đi.
"Dậy đi, chúng ta về rồi."
Vương Đào võ nhẹ vào trên mặt của Hàn Nhị.
"Ngô —_— 中
Hàn Nhị mơ mơ màng màng tỉnh lại, cô ta còn có chút chưa hiểu rõ tình hình, vô thức lẩm bẩm một tiếng:
"... Chồng?"
"Ừm!" Vương Đào sửng sốt một chút, sau đó quả quyết đồng ý.
Nghe được giọng nói quen thuộc này, Hàn Nhị lập tức tỉnh táo lại, khuôn mặt lập tức đỏ bừng lên.
Vương Đào cảm thấy thú vị, tuy nhiên xe còn phải đi qua kiểm tra, Vương Đào cũng không có đùa với cô.
Sau khi hai người xuống xe, sau khi kiểm tra đơn giản một chút, Vương Đào để cho người ta đi rửa xe hắn một chút, hiện tại phần đầu xe đều là máu thịt của zombie, trông rất buồn nôn.
"Mệt mỏi một ngày, trở về nghỉ ngơi thật tốt, chiến lợi phẩm trong cả hai ngày này, ngươi yên tâm, ta không phải người ăn một mình, sau khi kiểm kê qua ta sẽ chia cho ngươi một chút."
Vương Đào quay người nói với Hàn Nhị ở phía sau.
"Nha..."
Hàn Nhị cúi đầu, nhanh chóng rời đi.
Vương Đào có chút kỳ quái, làm sao cảm giác như Hàn Nhị có chút kỳ quái, mặt cô vẫn đỏ bừng. Sau khi Hàn Nhị bước vào phòng làm việc bên trong tòa nhà hành chính, lập tức dựa vào trên tường, sờ lấy khuôn mặt nóng bừng của mình, trong đôi mắt của cô ta tràn đầy vẻ xấu hổ.
"Vừa rồi khi cô ta tỉnh lại, theo bản năng gọi một tiếng chồng, đây không phải nguyên nhân khiến cô ta xấu hổ, cô ta xấu hổ chính là ở dưới loại tình huống mơ mơ màng màng này, nàng mở miệng kêu chồng, nhưng trong đầu người xuất hiện lại là bóng dáng của Vương Đào ..."...
"Vương Đào, cuối cùng thì ngươi cũng đã trở về rồi!"
Đinh Vũ Cầm nhìn thấy Vương Đào an toàn trở về, cô nhanh chóng muốn lao tới và ôm lấy Vương Đào, nhưng lại bị một tay của Vương Đào giữ trán lại.
Dù sao trên người hắn tương đối bẩn, cần phải tắm rửa một phát mới được.
Đinh Vũ Cầm trợn mắt nhìn Vương Đào, tuy nhiên cô ta cuối cùng cũng yên tâm.
Ban đầu Vương Đào hẳn là sẽ trở về vào ngày hôm qua, nhưng ngày hôm qua mọi người đều trở vê mà chỉ có Vương Đào là chưa trở về. Mặc dù Vương Đào dùng bộ đàm liên lạc với căn cứ, nói hắn không có nguy hiểm gì, nhưng ở qua đêm bên ngoài nguy hiểm vẫn là quá lớn.
Đinh Vũ Cầm ban đêm ngủ không ngon, cô cảm giác như cả thể xác lẫn tinh thần hiện tại của cô đều không thể rời bỏ Vương Đào...
Sau khi tắm rửa xong thay đổi một bộ quần áo, Vương Đào đi ra đã nhìn thấy Đinh Vũ Cầm làm vài món ăn và chờ lấy hắn ở bàn ăn.
Sau khi nhìn thấy Vương Đào đi ra, cô lập tức đứng dậy đi xới cơm cho Vương Đào.
Vương Đào có chút kinh ngạc nói:
"A? Những món này ở nhà không có phải không?”
"Là hôm nay ta đi tới phòng tài nguyên dùng điểm cống hiến tới đổi ..."
Đinh Vũ Cầm giải thích đơn giản một chút.
Hai ngày qua, người rời khỏi căn cứ cơ bản có được thu hoạch rất lớn, có người tìm được một ít rau và thịt, bản thân không nỡ ăn nên đổi lấy điểm cống hiến, điểm cống hiến này đổi được này có thể dùng để mua hàng sắm số lượng càng nhiều phiếu lương thực hơn, chỉ nói ăn no, vẫn là dùng phiếu lương thực tới đổi đồ ăn mới có lời hơn.
Vương Đào đã liên lạc với Đinh Vũ Cầm ở trước khi trở về, Đinh Vũ Cầm đã đi mua những đồ ăn này và nấu một bữa tối thịnh soạn.
"Chị dâu phí tâm." Vương Đào cười nói, sau đó lại hỏi: "Chị dâu, ngươi còn bao nhiêu điểm cống hiến?"
"Khục, không còn..."
Đinh Vũ Cầm mở miệng nói có chút ngượng ngùng.
"Vậy sau này nếu muốn đổi lấy thứ gì, cứ dùng điểm cống hiến của ta."
"A? Như vậy cũng được sao? Điểm cống hiến không phải là không thể giao dịch sao...
"Chuyện này thì có cái gì, ta nói là đổi giúp ta, không ai dám nói cái gì, bản thân ta cũng có thể đổi, chỉ là ta lười đổi lắm."
Vương Đào cười lắc đầu, vốn là người trong nhà của Ủy viên, còn không thể có chút đặc quyên này sao? Hắn có rất nhiều điểm cống hiến, đều chẳng có chỗ để tiêu.
"Anha...
Trên mặt Đinh Vũ Cầm lộ ra vẻ vui mừng.
Không phải cô muốn lợi dụng điểm cống hiến của Vương Đào, chủ yếu là hành động này của Vương Đào để trong nội tâm cô cảm thấy rất an toàn, cô ta rất sợ bản thân mình không còn sức hút với Vương Đào nữa, tuy nhiên bây giờ xem ra, Vương Đào vẫn còn thích cô.
Sau bữa tối thịnh soạn, Đinh Vũ Cầm ngôồi vào trên đùi Vương Đào, ôm lấy cổ Vương Đào, sắc mặt ung đỏ, triu mến nhìn chằm chằm vào Vương Đào.
"Vương Đào - "
Vừa nhìn thấy ánh mắt của cô, Vương Đào lập tức biết cô muốn làm gì.
Vương Đào cũng nghĩ, hôm nay vào thời điểm hắn gặp phải Tự Bạo giả, bị thương nhẹ, mất đi mấy giọt máu, đêm nay nhất định phải tìm Đinh Vũ Cầm để bổ sung máu.
Tuy nhiên ở trước khi bổ sung máu, Vương Đào còn có một việc quan trọng hơn phải làm, đó chính là kiểm kê một số chiến lợi phẩm mà mình có được trong lần đi ra nay.
Lần này Vương Đào ra ngoài hai ngày, tổng cộng tìm được năm cái hòm tiếp tế, tất cả đều là những hòm tiếp tế có dù.
Trong đó, đồ vật bên trong hòm thứ nhất, hòm thứ ba, hòm thứ tư, tất cả đều được Vương Đào cầm đi, hòm thứ hai là trống không, còn có người chờ câu cá ở cách đó không xa, Vương Đào không có đi tới đó, hòm tiếp tế thứ năm là hòm mà đám người Ngô Phi tranh nhau, chỉ còn lại một hộp thuốc ức chế.
Cho nên lần này Vương Đào kiếm được tổng cộng 16 hộp thuốc ức chế, mỗi hộp đều là 20 ống, tổng cộng chính là 320 ống.
Nếu như lại thêm 19 ống thuốc ức chế mà hắn kiếm được trước đây, vậy trong tay hắn tổng cộng có 339 ống thuốc ức chết
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ