Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 188 - Chuong 188: Nguoi Khong Sao

Chuong 188: Nguoi khong sao Chuong 188: Nguoi khong saoChuong 188: Nguoi khong sao

chứ?

Cao Hoa cũng cảm thấy thân thể có chút khó chịu, nhưng hắn cũng đang quan sát mọi người, nhìn thấy trong mắt Hàn Nhị giống như hơi có vẻ nghi hoặc, hắn vội vàng nói lời giải thích:

"Trừ khi đầu bị tổn thương nặng nề, không phải vậy ngay cả người chết bị nhiễm virus cũng sẽ biến thành zombie..."

Hắn nói láo, nhưng quả thực có loại chuyện như vậy xảy ra, lúc trước hắn từng chứng kiến - có một người sống sót nhảy lầu, nhưng không nghĩ tới nhảy rơi trúng vào một con zombie, hắn và zombie đều chết, nhưng chỉ vẻn vẹn sau một phút, hắn lại biến thành một con zombie và bò lên.

"Hóa ra là như vậy...

Hàn Nhị không hề nghi ngờ.

Sau khi Vương Đào nghe được điều này thì liếc mắt nhìn Cao Hoa.

Nhìn thấy ánh mắt khẳng định của Cao Hoa, trong lòng hắn như có chút suy nghĩ, hắn chưa từng gặp loại tình huống này, nhưng Cao Hoa chắc chắn sẽ không cân phải lừa hắn, sau này phải để ý một chút.

Ngoài bốn con nữ zombie này ra, Vệ Chấn Quốc lại cho người đi giết những người phụ nữ đáng thương đã biến thành zombie khác.

"Ngoại trừ một ít nô lệ và đám người Thiệu Dũng ở bên ngoài ra, căn cứ này không còn người sống..."

Vệ Chấn Quốc đưa mắt nhìn vào Cao Hoa.

Là kẻ hung hãn, một người đã tự mình phá hủy một căn cứ sống sót!

"Thu dọn tất cả vật tư và nhanh chóng rời khỏi đây!"

Vệ Chấn Quốc lập tức kêu gọi mọi người.

Mặc dù trận chiến vừa rồi diễn ra dưới lòng đất, nhưng hắn không thể đảm bảo rằng nó sẽ không thu hút những con zombie khác, vì vậy tốt hơn hết là rời đi càng sớm càng tốt.

"RõI"

Mọi người hành động ngay lập tức.

Mặc dù người của căn cứ này rất đáng ghét, nhưng vật tư là vô tội, không thể lãng phí.

Nhưng mọi người đều có chút không vui.

Một là nhìn thấy được cảnh tàn khốc này, một là không thể tự tay báo thù.

Khi mọi người đến, những người này đã biến thành zombie, mặc dù thân thể vẫn như cũ nhưng đã không còn là người như trước nữa, kiểu trả thù này chắc chắn sẽ không thoải mái chút nào.

"Xem như bọn hắn may mắn, nếu như bọn hắn có thể kiên trì thêm một lúc, ta cam đoan sẽ để cho bọn hắn sống không bằng chết!"

Hướng Hồng Bân hung hăng đấm mạnh vào tường một cái.

Hắn rất khó chịu, chỉ dựa vào chuyện mà những người này đã làm ra, chết một vạn lần cũng không đủ, để cho bọn hắn biến thành zombie cũng đã có lợi cho bọn hắn rồi.

Nhưng hắn khó chịu thì cũng không thể làm gì khác được, hắn không thể chạy đến bệnh viện tìm Thiệu Dũng để báo thù a...

"Thôi được rồi, đi thôi."

Vệ Chấn Quốc võ vào bả vai của hắn, sau đó mọi người bắt đầu rút lui theo thứ tự. Vương Đào trở lại trên xe, nhìn thấy vẻ mặt còn có hơi tái mét của Hàn Nhị, nắm lấy tay cô và nói:

"Ngươi không sao chứ?”

Hàn Nhị theo bản năng nắm chặt lấy tay của Vương Đào.

"Không sao đâu, chỉ là những hình ảnh đó còn đọng lại trong tâm trí mà thôi ... chẳng mấy chốc là ta có thể điều tiết được, không cần phải lo lắng cho ta."

"Ừm.

Vương Đào liếc nhìn thanh máu đã không mất thêm máu của Hàn Nhị, không nói thêm gì nữa.

Tình huống ở tâng âm thứ ba vừa rồi, chỉ cần người nào nhìn thấy cảnh tượng đó, đều sẽ mất máu ở mức độ khác nhau, dù là Cao Hoa đã từng nhìn trước một lần, cũng rơi mất không ít máu.

Những cảnh tượng đó quả thực chính là công kích tinh thần!

Đoán chừng tối nay khả năng sẽ có không ít người gặp ác mộng.

Tuy nhiên Vương Đào phát hiện, không biết có phải tinh thân của chính mình cường đại hay không, hắn là người mất ít máu nhất, mỗi lần mất 1 điểm, tổng cộng cũng chỉ mất khoảng mười giọt máu, người mất máu nhiều nhất là Hàn Nhị, đã rơi mất 100 máu.

Quả nhiên, sức chịu đựng tâm lý của phụ nữ vẫn yếu hơn một chút, đương nhiên cũng có thể là do những nạn nhân này đều là phụ nữ, để cho Hàn Nhị có chút thương cảm.

Vương Đào để Hàn Nhị nắm lấy tay mình mà không rút lại, sau đó nói với Cao Hoa ở ghế lái:

"Đi thôi."

"Rõ!"

Cao Hoa nhanh chóng khởi động xe, rời đi theo đám người Vệ Chấn Quốc.

Đường về không mấy suôn sẻ, gặp phải nhiêu nhóm zombie lớn, còn gặp cả Zombie tỉnh anh.

Tuy nhiên, căn cứ Thủy Trạch hiện tại gần như đã được huy động toàn bộ, chỉ là Dị Năng giả đã có tới sáu người chứ đừng nhắc tới những người lính, cảnh sát và nhân viên chiến đấu khác nữa.

Đối mặt với những con Zombie tinh anh này, Phùng Minh An len lén tiến lên trước, phun một cái dính chặt Zombie tỉnh anh lại, sau đó do đám người Vương Đào bổ đao.

Mấy con Zombie tinh anh gặp phải này đều là loại mọi người đã từng nhìn thấy, biết được cách chiến đấu của chúng, cho nên cũng không có nguy hiểm gì.

Ở sau khi giết mấy con Zombie tinh anh này, mặt trời đã hoàn toàn xuống núi, đội xe cuối cùng cũng bình yên trở về tới căn cứ.

"Hô - cuối cùng cũng an toàn mà trở về!"

Lần này bọn họ ra ngoài là để báo thù, cũng là nhấc lên nguy hiểm tính mạng, không chỉ có nguy hiểm trong trung tâm mua sắm dưới lòng đất mà qua lại trên đường cũng có rất nhiêu nguy hiểm.

Nhưng còn tốt, lần này may mắn, hơn nữa trước khi đến đó, Vệ Chấn Quốc đã hoạch định lộ trình, cố ý tránh đi một số nơi tương đối nguy hiểm hơn, cho nên lúc trở về mặc dù gặp chút khó khăn trắc trở, nhưng cũng không xẩy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

"Mọi người hãy nghỉ ngơi thật tốt vài ngày và mấy ngày nay cũng đừng ra ngoài nữa...

Vệ Chấn Quốc mở miệng nói với mọi người. Hành động lần này mặc du tính là suôn sẻ, nhưng mọi người đều rất mệt mỏi, cả về thể chất lẫn tinh thân và cần được nghỉ ngơi đầy đủ.

"Rõ!"

Mọi người gật đầu rồi giải tán.

"Hai ngươi đi về trước đi, ta đi lên một chuyến, phần thưởng sau cuộc chiến gì gì đó, ngày mai lại tính."

Vương Đào nói với hai người Hàn Nhị và Cao Hoa.

"Vâng! Đại ca ngươi có cần gì có thể nói bất cứ lúc nào, ta đi về trước."

"Ừm"

Sau khi Vương Đào gật đầu thì Cao Hoa lập tức rời đi.

Hàn Nhị có chút muốn nói lại thôi.

"Sao vậy?"

"Không, không có việc gì...'

Hàn Nhị cúi đầu rời đi.

Vương Đào nhìn thấy bóng dáng Hàn Nhị rời đi hơi nghi hoặc một chút, nhưng cũng không hỏi thêm gì nữa, hắn đi tới tầng trên, ngoài mấy Ủy viên ra, còn có mấy nô lệ của khu mua sắm dưới lòng đất.

Tổng cộng có 12 người, 8 nam 4 nữ.

"Nói cho ta biết tình huống lúc đó của các ngươi, yên tâm, các ngươi đã an toàn rồi."

Một người phụ nữ trang điểm nhẹ nhàng, nói giọng nhẹ nhàng với mấy người này.

Những nô lệ này từng bị tra tấn, có người còn bị rối loạn tinh thân, mà mấy người như Vương Đào, Vệ Chấn Quốc các lão gia này trông cũng không thân thiết, cho nên cố ý tìm một người phụ nữ tới nói chuyện với những người này.

Có mấy người rúc vào trong góc, không dám dùng mắt nhìn thẳng vào mọi người, có mấy người ngơ ngác, giống như kẻ ngốc.
Bình Luận (0)
Comment