Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 317 - Chương 317: Cố Thủ Bản Tâm

Chương 317: Cố Thủ Bản Tâm Chương 317: Cố Thủ Bản TâmChương 317: Cố Thủ Bản Tâm

Đây cũng là lý do tại sao Vương Đào lại xuất hiện ở trước mặt mấy người, đồng thời còn muốn đi theo Từ Tiểu Quân đi tới doanh trại của bọn họ, hắn muốn biết tình huống xung quanh một chút, nhìn xem có Zombie cấp 2 hay không, sau đó hỏi một chút xem mình bây giờ đang ở đâu, thuận tiện xem có bản đồ nào hay không...

Vương Đào cũng không hiểu Giang Thi Tuyết hiện tại đến cùng là rơi vào tình huống như thế nào, có hơi giống với nửa người nửa zombie? Giang Thi Tuyết bây giờ sẽ bị zombie tấn công nhưng cô lại không sợ virus zombiel

Tuy nhiên Vương Đào cũng không phải là nhà khoa học, hắn sẽ từ bỏ những gì mình không hiểu, dù sao chỉ cần người sống, không có nguy hiểm tính mạng là được rồi.

Vương Đào định sau này rảnh rỗi thì phải dạy cho Giang Thi Tuyết biết một số sinh hoạt hàng ngày, đạo lý đối nhân xử thế trên đời, dạy cô trở thành một cô gái thùy mị nết na thực sự, cố gắng không để cô chiến đấu, nếu như để cô ta giết tới đỏ cả mắt, với chút thực lực này của Vương Đào căn bản không ngăn cản được...

"Vương, Vương ca, hai ba phút nữa chúng ta sẽ đến..."

Từ Tiểu Quân đột nhiên quay đầu nói với Vương Đào.

"Được."

Vương Đào gật đầu đáp.

Con đường mà Từ Tiểu Quân chọn khá an toàn, dọc đường xuất hiện vài con Zombie bình thường, đều bị Từ Tiểu Quân đánh cho nát đầu.

Ba người Dư Vĩ hiển nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm, bọn họ đều bị thương không nhẹ, cho dù ở bên cạnh có Từ Tiểu Quân, bọn họ vẫn cảm thấy bất an, chỉ khi tiến vào doanh trại thì mới hoàn toàn yên tâm.

Vương Đào cảm thấy mấy người này cũng thật thú vị.

Ba người Dư Vĩ, Điền Bằng và Lý Nghĩa đều không phải là Dị Năng giả, trong cơ thể cũng không có tạp chất, nói rõ chưa từng dung hợp tinh hạch, nhưng bọn họ đều là 1000 máu, giết không ít Zombie bình thường, thuộc về đỉnh cao của người bình thường. Nhung cho du la dinh cao cua nguoi binh thuong vay van nam trong pham vi cua người bình thường, đối mặt với Zombie tỉnh anh nhiều máu vẫn là rất khó khăn.

Nhưng ba người này rõ ràng là thiếu khuyết tự biết mình biết người, bọn họ vậy mà lại dám đi chiến đấu với con Zombie Trùng Phong giả 3000 máu kia ... chỉ có thể nói rằng lòng dũng cảm của họ thật đáng khen ngợi.

Nếu không phải Vương Đào bảo Giang Thi Tuyết ném một khối đá qua thì ba người sớm đã toang rồi ...

Sau đó chính là Từ Tiểu Quân.

Từ Tiểu Quân cao lớn vạm cỡ, chiều cao hai mét, có hơi mập mạp, đương nhiên cũng có thể nói là cường tráng.

Hắn khác với Vương Đào, mặc dù Vương Đào cũng có thân hình cao lớn, nhưng cơ thể của Vương Đào phần lớn là cơ bắp, dáng người rất cân đối, có loại vẻ đẹp đặc biệt.

Mà Từ Tiểu Quân thì ngược lại, trên người thịt mỡ chiếm đa số, cái bụng phệ lớn, trông giống như một tên mập mạp.

Nhưng Vương Đào biết, bình thường người càng như vậy thì sức lực càng lớn, phòng ngự cũng càng cao, nếu Vương Đào có thực lực giống như hắn, nếu như hai người đánh nhau, ai thắng ai thua vậy còn khó nói...

Thanh máu của Từ Tiểu Quân là 1995. thiếu một chút là có thể đạt tới 2000 máu, hắn đã giết ít nhất hơn chục con Zombie tinh anh nên thực lực của hắn cũng không tệ lắm.

Đồng thời hắn còn có một thuộc tính ẩn.

[Cố Thủ Bản Tâm: Không dễ vì chuyện bên ngoài mà làm bản tâm bị mê hoặc điên đảo]

Thuộc tính ẩn này nhìn khá ấn tượng nhưng không biết tác dụng cụ thể là gì.

Từ Tiểu Quân này nói chuyện có hơi lắp bắp, giống như một người sợ giao tiếp, hắn mang tới cho Vương Đào loại cảm giác có chút ngây thơ và thiếu mạnh mẽ.

Tuy nhiên hắn làm người rất tốt, không chỉ giúp đỡ đồng đội ngăn cản một kích trí mạng, mà sau khi Vương Đào giết chết Zombie tinh anh hắn còn tự mình đưa tinh hạch tới. Phải biết, đây là tinh hạch là thứ có thể để cho người bình thường trở thành Dị Năng giải

Hơn nữa đừng nói đến người bình thường mà ngay cả Từ Tiểu Quân cũng có thể dùng được, hắn chắc là chưa học được nhiều siêu năng lực, nhưng hắn vẫn trả tinh hạch lại cho Vương Đao mà không do dự chút nào.

Cho nên ấn tượng đầu tiên của Vương Đào dành cho hắn là rất tốt.

"Đến rồi, đây, đây chính là doanh trại của chúng tal"

Lúc này, Từ Tiểu Quân quay đầu, nở một nụ cười khá thành thật với Vương Đào.

Vị trí của doanh trại người sống sót này không phải ở trung tâm thị trấn mà ở một nơi được gọi là “Trang trại Ngư Loan”.

Trang trại nằm bên một cái hồ lớn, ba mặt đều có nước bao bọc, ra vào chỉ có một con đường, chỉ cần con đường này được phòng thủ tốt thì không cần lo lắng về zombie.

Không thể không nói, nơi này rất tốt, phong cảnh tuyệt vời, nhiều nước và rất an toàn.

Chỉ không biết ở dưới nước có cá hay không, có thể câu cá hay không?

Khi Vương Đào đi dọc theo sông Thủy Trạch, thỉnh thoảng hắn bắt được một vài con cá, những con cá đó chắc chắn đã phát sinh biến dị, chúng đều rất lớn, với sức ăn của hắn, thậm chí còn không ăn hết trong một bữa ... đương nhiên, trước khi ăn, Vương Đào đều thực hiện một số thí nghiệm để xem nó có độc không.

Trong khi Vương Đào đang suy nghĩ, mấy người đã đi tới bên ngoài Trang trại Ngư Loan.

Bởi vì chỉ có một con đường ra vào doanh trại này, cho nên bọn họ đã bỏ ra rất nhiều công sức để vượt qua đủ các loại chướng ngại vật trên con đường này, cho dù có con zombie nào muốn xông vào vậy muốn đi qua được những chướng ngại vật này thì cũng phải mất rất nhiều thời gian.

Đến ngã tư, có hai người cầm trường mâu tự chế, trên người mặc áo giáp tự chế đang làm nhiệm vụ phòng thủ bên trong chòi canh, sau khi bọn họ nhìn thấy mấy người Từ Tiểu Quân, lập tức mở cửa ra, sau đó quan sát đôi mắt của bọn họ một chút xem có vấn đề gì hay không. Điều này cũng giống như việc kiểm tra mọi người trước khi vào căn cứ Thủy Trạch trước đó, người bị nhiễm virus zombie con mắt có chút khác biệt, vẫn tương đối dễ nhận ra.

Tuy nhiên điều chỉ là những người bị zombie cắn bị thương hoặc là thông qua việc tiếp xúc máu mà lây nhiễm virus, nếu như là loại người trong cơ thể có quá nhiều tạp chất, vậy không thể trực tiếp nhìn thấy mà cần phải sử dụng thiết bị kiểm tra.

Thời điểm khi hai người đó nhìn về phía Vương Đào và Giang Thi Tuyết, cả hai đều hết sức ngạc nhiên, một người đàn ông to lớn cầm ô nắm tay một cô gái xinh đẹp trông như học sinh... Họ chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này bao giờ, nhưng lại cảm thấy rất hài hòa...

Đặc biệt khi cô gái chớp đôi mắt to tròn tò mò nhìn họ, hai người bọn họ ngay lập tức có loại cảm giác "A, ta chết".

"Xin hỏi ngài là..."

Một người trong đó vội vàng đi tới gân Vương Đào và hỏi.

Hắn thoạt nhìn cảm thấy Vương Đào không hề đơn giản, xem như không có mạnh bằng mập map thì cũng sẽ không quá yếu, cho nên hắn rất khách khí.

"Vương Đào."

Vương Đào khẽ gật đầu trả lời.
Bình Luận (0)
Comment