Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 319 - Chương 319: Nhận Thức Nguy Hiểm

Chương 319: Nhận thức nguy hiểm Chương 319: Nhận thức nguy hiểmChương 319: Nhận thức nguy hiểm

Khi nhìn thấy Từ Tiểu Quân, nhiều người có hơi ngơ ngác.

Không phải mập mạp không thích đến những nơi như thế này sao, sao hôm nay lại đến? Thay đổi tính tình rồi sao?

Sau khi nhìn thấy Vương Đào, ánh mắt mọi người đều sáng lên.

Trong đầu bọn họ lập tức hiện lên mấy chữ: Người mới đến, dễ lừal

Và cuối cùng, sau khi nhìn thấy cô gái xinh đẹp từ phía sau Vương Đào bước ra với vẻ mặt tò mò, gân như tất cả mọi người đều há to miệng!

"Vãi nôi! Một cô gái thật xinh đẹp và sạch sết

"Đây là mang tới bán sao? Đẳng cấp tốt như vậy, này phải đắt tới cỡ nào al Sợ là mua không nổi a..."

"Đừng tranh giành với ta, mẹ nó ta muốn nhận cô ta làm con gái nuôi!"

"Thôi đi, nếu như làm cô vợ trẻ của ta, ta còn có thể cam đoan cô ta không chết đói, nhưng nếu làm con gái của ngươi có thể sống thêm được nửa tháng cũng tính là may mắn!"

Rất nhiều người đều nhìn Giang Thi Tuyết và bình luận từ đâu đến chân, giống như đang thưởng thức một món hàng vậy.

Nghe được những lời này, Vương Đào cau mày.

Hắn không quan tâm người khác nói gì, hắn chỉ sợ Giang Thi Tuyết không vui, sinh vật trước đó khiến Giang Thi Tuyết không vui, hiện tại tất cả mộ phần trong thị trấn nhỏ trước đó cỏ xanh đều đã cao lên vài thước.

Tuy nhiên còn may, trên mặt Giang Thi Tuyết không có vẻ bực tức hay không vui, cô chỉ tò mò, đối với những thứ cô chưa từng thấy, cô rất tò mò.

Tuy nhiên ngay vào thời điểm Vương Đào nhìn về phía Giang Thi Tuyết, Giang Thi Tuyết đột nhiên ngẩng đầu mắt đối mắt với Vương Đào, đôi môi đỏ mọng hơi hé ra.

"Ca ca không thích bọn họ sao? Vậy để ta cho bọn họ ngậm miệng lại?"

"Không cần!" Vương Đào vội vàng kéo tay Giang Thi Tuyết lại.

Cô ta nói ngậm miệng, đó là thực sự ngậm miệng.

"A."

Giang Thi Tuyết không nói thêm gì nữa, tiếp tục quan sát tình hình bên trong.

"Vị tiên sinh này, hoan nghênh đi tới Doanh trại Ngư Loan! Ta là Lữ Te chủ của Trang trại Ngư Loan chúng ta, hiện tại tất cả mọi người đều đã quen gọi ta là Lữ lão đại."

Một người đàn ông trung niên bụng phệ, hói đầu đi về phía Vương Đào, lời nói của hắn có chút kiêu ngạo, dù sao doanh trại này là do chính tay hắn xây dựng, hắn quản lý nhiều người như vậy, có chút kiêu ngạo cũng là chuyện bình thường.

Tuy nhiên thực lực của hắn không tính là mạnh, mặc dù là Dị Năng giả nhưng vẫn chưa tới 2000 máu, thực lực tổng hợp khả năng còn không bằng Từ Tiểu Quân.

Nhưng Lữ lão đại này lại có một cái thuộc tính ẩn.

[Thuộc tính ẩn: Nguy Hiểm Cảm Tri (Nhận thức nguy hiểm)] [Nguy Hiểm Cảm Tri: Có một số cảnh báo sớm về những nguy hiểm sắp xảy ra]

Thuộc tính ẩn này không tệ a, là trợ thủ đắc lực để sinh tôn trong ngày tận thế!

Khi Lữ lão đại đi tới bên cạnh Vương Đào, sắc mặt đột nhiên nghiêm túc.

Vừa rồi lúc hắn ở phía xa, hắn còn không có cảm giác gì với Vương Đào, hiện tại khi đi tới bên cạnh Vương Đào, hắn cảm nhận được một cỗ áp lực cực lớn!

Loại áp lực này muốn lớn hơn nhiều so với khi hắn cảm nhận trên người Từ Tiểu Quân

Người đàn ông này ... thật mạnh!

Hắn cảm nhận được nếu mình trêu chọc đối phương vậy chắc chắn phải chết!

Lữ lão đại sống được cho đến bây giờ thì không thể bỏ qua được công lao giác quan thứ sáu của hắn, cho nên Lữ lão đại lập tức thu hồi sự kiêu ngạo, thân thể cũng đứng thẳng hơn nhiều.

"Ta tên Vương Đào, muốn nghe một chút vị trí cụ thể của nơi này, tình huống xung quanh như thế nào, nếu như có thể có bản đồ vậy là tốt nhất." Vương Đào lập tức đi thẳng vào vấn đề.

Thời điểm chạy trốn trước đó, những thứ hắn mang theo trên người đều bị phá hủy, đừng nói bản đồ gì gì đó ngay cả đồng phục an ninh của hắn cũng bị phá hủy, may mắn còn có một bộ quần áo mang thuộc tính, nếu không cách ăn mặc của hắn cũng sẽ giống như những người sống sót này, Giang Thi Tuyết mặc cũng là một bộ quân áo mang thuộc tính, loại quân áo này không có tác dụng gì khác, ngoại trừ độ bền.

"Không thành vấn đề! Tới, mời vào trong! Tiểu Quân cũng cũng đi cùng đi!"

Lữ lão đại lập tức nhiệt tình dẫn theo Vương Đào, Từ Tiểu Quân đi vào bên trong, còn Giang Thi Tuyết bên cạnh Vương Đào, hắn không có hỏi, thậm chí nhìn cũng không nhìn.

"Được."

Vương Đào di theo, Lữ lão đại này xem ra là một người thông minh, vậy hắn có thể tiết kiệm được rất nhiều lời.

Những người khác nhìn thấy Lữ lão đại đột nhiên khách khí như vậy thì lập tức sửng sốt một chút. Có thể để cho Lữ lão đại khách khí như vậy thì chỉ có một loại người - chắc chắn là cường giải

Trong khoảnh khắc, giọng nói của một số người đang giao tiếp trở nên nhỏ hơn rất nhiều.

Bọn họ cũng không ngốc, nếu thực sự là một cường giả, vậy vẫn là không nên đắc tội mới tốt, dù là bằng lời nói.

Lữ lão đại dẫn Vương Đào đến một văn phòng được trang hoàng lộng lẫy nhưng trông rất quê mùa.

Sau khi mời Vương Đào ngồi xuống, hắn bưng trà ra pha cho Vương Đào, điều này làm cho Vương Đào có hơi nhíu mày.

Thuộc tính ẩn của Lữ lão đại này, cảm nhận được chính mình nguy hiểm? Không phải vậy sẽ không khách khí đến mức như vậy phải không?

Tuy nhiên không cần biết có khách khí hay không khách khí, Vương Đào sẽ không uống nước của người lạ cũng không ăn đồ ăn của người lạ.

Cho nên Vương Đào từ chối khéo léo.

Lữ lão đại thấy vậy thì không có bất kỳ vẻ không vui nào, vẻ mặt ngược lại càng nghiêm túc hơn.

Cẩn thận như vậy, quả nhiên là một cường giả có rất nhiêu kinh nghiệm sinh tôn trong tận thết

Lữ lão đại rót cho mình và Từ Tiểu Quân một chén trà nóng, sau đó bắt đầu nói lời giải thích:

"Sở dĩ chúng ta gọi nơi này là Trang trại Ngư Loan chính là bởi vì nơi này của chúng ta gọi là Ngư Loan, Ngư Loan ở bên dưới huyện Kim Bích..."

Nghe thấy là huyện Kim Bích, lúc này Vương Đào mới hiểu.

Hắn biết huyện Kim Bích, đây là huyện nằm phía tây của thành phố Hoàng Phong, đi vê hướng tây sẽ đến thành phố Tử Kinh bên cạnh, đi xa hơn về phía tây từ thành phố Tử Kinh sẽ đến thành phố Vũ Dương, thủ phủ của tỉnh Vũ Dương.

Khi đó, Vệ Chấn Quốc và những người khác đang di về phía đông, quái vật khói đen thì đuổi theo Vương Đào, Vương Đào sợ dẫn quái vật khói đen tới gân đám người Vệ Chấn Quốc, cho nên cố ý chạy về hướng ngược lại. "Ve phần bản đồ..."

Trên mặt Lữ lão đại lộ ra vẻ mặt khó khăn.

"Vương tiên sinh ngươi cũng biết, hiện tại không cách nào in ấn, bản đồ bằng giấy rất hiếm, đặc biệt là bản đồ tương đối chỉ tiết, chúng ta không có nhiều bản đồ trong tay..."

Lữ lão đại biểu thị rất khó xử lý.

Khó xử lý, vậy đã nói rõ là có thể xử lý, phải xem lợi ích có đủ hay không.

"Ngươi cho ta một mức giá đi.'

Vương Đào lập tức mở miệng.

"Chuyện này... Lữ lão đại làm ra một bộ dáng vẻ chau mày suy nghĩ, sau đó lúc này mới hỏi câu mang tính thăm dò "Ta thấy thực lực của Vương tiên sinh rất mạnh phải không?”

"Tạm được."

Vương Đào gật gật đầu.
Bình Luận (0)
Comment