Chương 339: Vậy thì đi với ta
Chương 339: Vậy thì đi với taChương 339: Vậy thì đi với ta
Theo bình thường để mà nói, không phải sẽ là khen ngợi một chút cái gì mà Từ Tiểu Quân vì mọi người mà chủ động hi sinh, là anh hùng của doanh trại bọn họ, để tinh thần đáng khen ngợi của Từ Tiểu Quân làn truyền trong doanh trại sao?
Chẳng lẽ những người này biết Từ Tiểu Quân không chết? Cho nên sớm đã chuẩn bị kỹ càng? Nhưng có vẻ không phải vậy, dù sao bọn họ cũng không tính toán được hướng đi của Vương Đào ...
Nghĩ tới nghĩ lui, Vương Đào cảm thấy có lẽ bởi vì bọn họ cần đẩy một người ra để chịu trách nhiệm, chịu trách nhiệm cho chuyện lần này.
Loại chuyện toàn quân gần như bị diệt này thế nhưng là một lỗi lớn, không phải tất cả mọi người có thể chịu trách nhiệm được.
Nếu như Lữ lão đại còn sống, vậy cái trách nhiệm này chắc chắn rơi vào trên đầu của Lư lão đại, sau đó uy tín của Lữ lão đại sẽ giảm xuống rất nhiều, nhưng Lữ lão đại lại chết rồi. Đương nhiên, xem như Lữ lão đại chết cũng có thể gánh, nhưng như vậy, thanh danh của Lữ lão đại hoàn toàn không tác dụng.
Nếu như có một số người muốn làm một số chuyện mà chuyện này cần thanh danh của Lữ lão đại đến gánh trách nhiệm, vậy trách nhiệm này không thể để cho Lữ lão đại gánh.
Ví dụ như... Nó giống như một di chúc của Lữ lão đại bổ nhiệm một người nào đó làm lão đại mới trước khi chết
Nếu như Lữ lão đại không thể gánh tránh nhiệm này, vậy Từ Tiểu Quân chính là người được chọn tốt nhất, dù sao thực lực của hắn mạnh, hắn là thân hộ mệnh trong doanh trại, hắn có tư cách để gánh trách nhiệm này.
Đương nhiên, có lẽ cũng có một chút ân oán cá nhân ở trong đó, ví dụ như ghen ghét với thực lực mạnh của Từ Tiểu Quân, hoặc là ngứa mắt với Từ Tiểu Quân.
Từ Tiểu Quân là người hiền lành ở bên trong căn cứ, nhưng người hiền lành cũng chưa chắc tất cả mọi người đều thích, không chừng có người ở đằng sau mắng hắn đây.
Theo một mức độ nào đó để mà nói, độ khó làm cho tất cả mọi người đều thích Từ Tiểu Quân, so với việc làm cho tất cả mọi người đều sợ hãi Từ Tiểu Quân có độ khó cao hơn nhiều!
Nếu như hắn có lực uy hiếp để tất cả mọi người phải sợ hắn, vậy thì sao có thể xuất hiện loại chuyện này.
Về phần Từ Tiểu Quân còn sống trở về này, chắc hẳn là nằm ngoài dự kiến của rất nhiều người, nói không chừng khi bọn họ nhìn thấy Từ Tiểu Quân cũng bị dọa cho phát sợ, một mực đang đề phòng Từ Tiểu Quân sẽ tấn công bọn họ.
Nhưng nhìn vào dáng vẻ này của Từ Tiểu Quân, chắc là không có động thủ.
Vương Đào nói suy nghĩ của mình cho Từ Tiểu Quân.
Sau khi Từ Tiểu Quân nghe xong, thần sắc trong nháy mắt trở nên đờ đẫn, sau đó có vẻ thống khổ.
"Hóa ra ... bọn họ đều không thích ta..."
Vương Đào không nói thêm gì nữa, hắn vỗ vào bả vai Từ Tiểu Quân.
"Ta chuẩn bị tìm một chỗ để nghỉ ngơi qua đêm, ngươi dự định thế nào?" "Ta không biết..."
Từ Tiểu Quân ngơ ngác lắc đầu.
"Vậy thì đi với ta, ta sẽ ở lại trong thị trấn vài ngày, nói không chừng ngươi có thể giúp ta chuyện gì đó.
Vương Đào nói lời mời.
".. Được."
Từ Tiểu Quân đã không có chỗ nào để đi.
Hắn đi theo Vương Đào đi tới chỗ một ngôi nhà nhỏ ba tầng.
Đây là nơi Vương Đào cố tình chọn, bởi vì từ nơi này có thể nhìn thấy được kho lương thực.
Vương Đào đã dọn đi những mảnh tạp vật trong kho lương thực dưới mặt đất do Từ Tiểu Quân làm ra, để để lộ lối vào, hắn muốn xem một chút xem những con zombie màu máu đó có trở vê hay không, dù sao nơi này chính là hang 6 của bọn chúng. ....
Màn đêm buông xuống.
Từ Tiểu Quân nhìn vào Vương Đào.
"Vương ca, ta đi cùng với ngươi đi, thương thế của ta đã ổn rồi!"
"Không được, ngươi quá yếu." Vuong Dao lac dau.
Từ Tiểu Quân có hơi xấu hổ.
Thật ra thì cũng không phải là Từ Tiểu Quân quá yếu, chủ yếu là hắn không có cách nào nhìn ban đêm, theo không kịp bước chân của Vương Đào và Giang Thi Tuyết, không phải vậy để hắn vác một cái bao cũng được.
Vương Đào bảo Từ Tiểu Quân nghỉ ngơi ở chỗ này, hắn và Giang Thi Tuyết cùng nhau đi tới mái mái nhà.
Hôm nay khoảng thời gian từ lúc trời gần tối cho đến ban đêm, khu vực gần kho lương thực không có biến hóa gì.
Vương Đào cảm thấy, những con Zombie màu máu kia chắc là chỉ có thể thực sự xuất hiện vào ban đêm.
Ban đêm gió mát rất sảng khoái, Vương Đào và Giang Thi Tuyết lang lặng chờ đợi ở trên nóc nhà.
Tại một thời điểm nào đó, những đám mây đen che phủ một vài ngôi sao và màn đêm trở nên tối hơn.
Giang Thi Tuyết giật giật áo Vương Đào. "Xuất hiện!"
Vương Đào theo tiếng nhìn lại, nhìn thấy một bóng người màu đỏ chậm rãi xuất hiện từ trong đêm tối, bóng dáng quen thuộc đó chính là con Zombie cấp 3 từng thấy trước đói
Zombie màu máu cũng không có phát hiện được Vương Đào và Giang Thi Tuyết ở trên mái, nó đi vòng quanh xung quanh kho lương thực, giống như đang tìm kiếm thứ gì.
Chẳng mấy chốc, Zombie màu máu đã tìm được cửa hang kia.
Nhìn thấy cửa hang, cảm giác nó giống như có chút vui mừng, nhưng nó không có đi vào mà đi về phía một nơi khác.
Nó đúng là đi, giống như Zombie bình thường vậy, lắc lư ở bên ngoài, nếu như không để ý tới thật khả năng cho rằng nó là Zombie bình thường.
"Làm sao mà cảm giác nó giống như là đang câu cá..."
Vương Đào có chút than thở.
Nếu có người không để ý mà kinh động đến nó, vậy nó chắc chắn sẽ lập tức bộc phát ra loại tốc độ kinh người, đẩy ngã mục tiêu xuống!
Hai người Vương Đào lại đợi một lúc lâu, chỉ thấy con Zombie màu máu kia còn đang lắc lư gần đó, ngoài nó ra, những con Zombie màu máu còn lại cũng không thấy xuất hiện.
"Chúng ta đi tới nơi khác xem một chút đi."
Vương Đào khẽ nói với Giang Thi Tuyết bên cạnh.
"Được-"
Đêm nay Vương Đào ra ngoài không chỉ để xem loại Zombie cấp 3 đó có ở gần đây hay không, mà còn đi tìm kiếm loại Zombie mụn mủ màu xanh kia.
Dù sao ban đêm lực phòng ngự của Zombie mụn mủ rất thấp, nó lại không có khả năng công kích đáng nói nào, nếu như có thể gặp được, vậy chắc chắn sẽ là một gói kinh nghiệm tốt cho Vương Đào.
Mặc dù khi tấn công Zombie mụn mủ rất có thể sẽ gặp phải Zombie màu máu cấp 3, nhưng chỉ cần không bị vây công, Vương Đào và Giang Thi Tuyết chắc chắn có thể chạy. Trong ban ngày hôm nay, Vương Đào da thử đôi giày chiến của mình, hắn chỉ có thể nói là rất mạnh!
Trước đó tốc độ của hắn không bằng Giang Thi Tuyết, nhưng bây giờ sau khi đeo đôi giày này vào thì tốc độ của Vương Đào có thể nói là ngang hàng với Giang Thi Tuyết.
Hiện tại hắn ngay cả một vạn máu cũng chưa đến, mà Giang Thi Tuyết lại có gần hai vạn máu, đủ để có thể thấy được sự lợi hại của đôi giày chiến này.
Có loại trang bị bảo vệ tính mạng này, Vương Đào mặc dù vẫn không có cách nào chống lại Zombie cấp 3, nhưng chạy trốn thì không còn là vấn đề lớn.
Hai người thận trọng tìm kiếm một lượt, cũng không nhìn thấy con Zombie mụn mủ nào, nhưng lại thấy được một con Zombie cấp 2.