Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 338 - Chương 338: Bọn Họ Nói, Là Ta Hại Chết Những Người Khác ...

Chương 338: Bọn họ nói, là ta hại chết những người khác ... Chương 338: Bọn họ nói, là ta hại chết những người khác ...Chương 338: Bọn họ nói, là ta hại chết những người khác ...

Thật ra thì còn có một số người không quá tin tưởng Từ Tiểu Quân sẽ làm ra loại chuyện này, dù sao thì đây chính là thân hộ mệnh của bọn họ, cũng là một người hiền lành, mọi người có khó khăn đều gọi Từ Tiểu Quân, không có đồ ăn thì tìm Từ Tiểu Quân mượn, Từ Tiểu Quân xưa nay không biết từ chối, một người tốt như vậy làm sao sẽ làm ra loại chuyện này?

Nhưng nhìn thấy kiểu Từ Tiểu Quân 'Ngầm thừa nhận đó, mọi người lập tức cảm thấy mình sai rồi!

"Biết người biết mặt không biết lòng al"

"Từ Tiểu Quân trước kia đều làm ra vẻ! Thật ra thì trong lòng hắn rất đen tối! Bình thường cho mọi người một chút ơn huệ nhỏ, mọi người thấy là một người hiền lành, nhưng ở vào thời khắc quan trọng thì bán đồng đội!"

"Tất cả mọi người thiếu chút nữa thì bị Từ Tiểu Quân lừa!" Trong lúc nhất thời, các loại lời chửi rủa thậm tệ vang bên tai không dứt.

Từ Tiểu Quân ngẩng đầu, nhìn vào những người quen thuộc càng ngày càng trở nên xa lạ, cuối cùng hắn tổ chức ngôn ngữ xong.

"Xin các ngươi tin tưởng ta, ta không có hại chết mọi người, là ta bọc hậu cho mọi người, nếu như không phải ta, các ngươi những người còn lại này đều không sống nổi..."

Lời này vừa thốt ra khiến mấy người Dư Vĩ và Điền Bằng lập tức giật mình.

Mập mạp này bây giờ nói chuyện làm sao lại đột nhiên trở nên rõ ràng rành mạch như vậy rồi?

Mấy người vội vàng suy nghĩ, nên phản bác Từ Tiểu Quân như thế nào.

Mà lúc này, có một người sống sót bình thường đột nhiên mở miệng:

"Ha ha, còn nói không phải ngươi! Ngươi xem ngươi bây giờ ngay cả nói chuyện cũng không còn lắp bắp nữa! Nói rõ trước kia ngươi lắp bắp chỉ là giả vời Ngay cả loại chuyện nói lắp này mà cũng làm ra vẻ được thì những chuyện khác càng không cần phải nói! Loại người có tâm cơ thâm trâm như ngươi thì cút ra khỏi doanh trại của chúng tai"

Sau khi những người khác nghe được điều này đều cảm thấy có đạo lý, thế là, tất cả mọi người đều hô to:

"Cút ra khỏi doanh trại của chúng tai"

"Cút ra khỏi doanh trại của chúng tai"

"Ta không có, các ngươi nghe ta giải thích..."

"Chớ có giải thích! Cút ra khỏi doanh trại của chúng tai"

Từ Tiểu Quân vốn còn muốn tiếp tục giải thích, nhưng nhìn thấy những người mà hắn đã từng giúp đỡ đều đang một mặt căm hận nói mình cút ... Từ Tiểu Quân lập tức mất đi ý định giải thích.

"Ôi ôi..."

Đột nhiên, tiếng gào thét của mấy con zombie truyền đến.

Đám người ầm ï lập tức ngậm miệng lại.

"Có Zombiel"

Mấy con Zombie bình thường dường như đã nghe thấy tiếng động và đi lang thang về phía lối vào Doanh trại Ngư Loan.

Giữa những người này và Từ Tiểu Quân đều có rất nhiều chướng ngại vật, nếu như không mở cửa, zombie không vào được, nhưng vẫn có không ít người bị dọa đến lui về sau.

Từ Tiểu Quân thấy những người kia không muốn cho mình cơ hội giải thích, lại bị tiếng gào thét của mấy con Zombie bình thường dọa sợ tới im lặng ... hắn đột nhiên cảm thấy bị châm chọc.

Từ Tiểu Quân quay đầu, lập tức cầm rìu chữa cháy, một rìu một con, giải quyết toàn bộ mấy con zombie này, sau đó hắn lại quay đầu nhìn mọi người một cái, không nói gì, có chút cô đơn mà rời đi.

Nhìn vào bóng lưng Từ Tiểu Quân rời đi, không ít người đều thở phào nhẹ nhõm.

"Hô - cuối cùng cũng đi, ta còn sợ hắn muốn cá chết lưới rách với chúng ta đây!"

"Hừ, chớ có nhìn hắn to con trông rất dọa người, nhưng hắn cũng sợ hãi chúng ta nhiều người như vậy, nếu hắn dám động thủ, chúng ta chỉ cần mất vài phút để đánh chết hắn!" "Loại cặn bã này đi là tốt nhất, nhìn mà cảm thấy xúi quấy."

Mọi người hùng hùng hổ hổ.

"Ai, trở về đi, sau này chúng ta còn phải dựa vào Dư Vĩ lão đại nhiêu hơn!"

Nghe được điều này, Dư Vĩ lập tức mỉm cười mở miệng nói:

"Mọi người yên tâm, ta đã trở thành lão đại mới của doanh trại chúng ta, vậy ta sẽ thực hiện nghĩa vụ của mình với tư cách là một lão đại, ta chắc chắn sẽ lãnh đạo mọi người sống trong tận thết Tất cả mọi người chở về đi, đừng phá hỏng tâm trạng của mọi người chỉ vì một con chuột nhất..."

Trong đám người, Lý Nghĩa là người mới đến doanh trại được không bao lâu, thần sắc có hơi phức tạp, nhưng cuối cùng vẫn thở dài bất đắc dĩ mà đi theo mọi người cùng nhau trở vê. ...

Vương Đào và Giang Thi Tuyết tìm ở gần kho lương thực cho tới trời gân tối, không nhìn thấy bất kỳ cái bóng của một con Zombie màu máu nào.

Tuy nhiên Vương Đào cũng không thất vọng, bởi vì càng như vậy càng chứng minh một vấn đề - Loại zombie này rất sợ ánh sáng!

Nếu như có thể lợi dụng được nhược điểm này, Vương Đào cảm thấy hai người hắn và Giang Thi Tuyết chắc chắn có cơ hội săn giết được một con Zombie cấp 3!

"Có lẽ chúng sẽ ra ngoài vào ban đêm...'

Vương Đào sờ lên cằm suy nghĩ.

Hắn đang nghĩ, nếu như zombie này thực sự xuất hiện vào ban đêm, hắn có thể theo dõi chúng để xem hang ổ mới của chúng ở đâu hay không ... và sau đó giết chúng vào ban ngày!

"Ca ca ngươi nhìn!"

Giang Thi Tuyết đột nhiên giật giật áo của Vương Đào.

Vương Đào theo nơi Giang Thi Tuyết chỉ mà nhìn lại, chỉ thấy một bóng người khôi ngô ngồi chem hỗm ở trong một đống đổ nát.

Dáng người hắn rất cao lớn nhưng lại cuộn mình lại, dưới ánh mặt trời lặn chiếu vào trên người hắn, cảm thấy cô độc không thể giải thích được.

"Hả? Từ Tiểu Quân? Làm sao mà hắn còn ở chỗ này?"

Vương Đào sửng sốt một lát, sau đó thì nắm tay Giang Thi Tuyết đi tới.

"Ngươi làm gì ở chỗ này?"

Vương Đào đột nhiên nói chuyện, dọa cho Từ Tiểu Quân giật nảy cả mình.

Hắn vội vàng quay đầu lại thì thấy là Vương Đào và Giang Thi Tuyết, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó thần sắc có chút mênh mông mit mù nói:

"Ta, ta cũng không biết, ta chỉ là đang ngồi ở đây thôi...

Vương Đào vừa nhìn thì biết, hắn chắc là đã về Doanh trại Ngư Loan sau đó thì xảy ra một chút chuyện gì đó.

Vương Đào ngồi ở bên cạnh hắn, có chút tò mò mà hỏi thăm:

"Có thể nói một chút không?”

Từ Tiểu Quân do dự một chút, chuyện này cũng không có gì không thể nói, thế là hắn mở miệng nói:

"Bọn họ nói, là ta hại chết những người khác..."

Nghe Từ Tiểu Quân kể lại chuyện đã xảy ra, trên mặt Vương Đào cũng không có quá nhiều vẻ bất ngờ.

Bởi vì Vương Đào hiểu rất rõ, sau khi những người kia khóa cửa lại, bỏ mặc Từ Tiểu Quân lại kho lương thực dưới mặt đất để thu hút sự chú ý của zombie, giữa bọn họ đã không còn có bất kỳ quan hệ nào.

Đối với bọn họ mà nói, Từ Tiểu Quân chết đi mới là tốt nhất.

Tuy nhiên để Vương Đào không nghĩ tới chính là, sau khi bọn họ trở ve căn cứ vậy mà lại nói xấu là Từ Tiểu Quân đã hại chết những người kia.
Bình Luận (0)
Comment