Chương 361: Gia nhập đội ngũ
Chương 361: Gia nhập đội ngũChương 361: Gia nhập đội ngũ
"Hay là, chúng ta cùng đi với nhau?”
Lời này của Dương Trường Hồng vừa thốt ra, những tên thuộc hạ vốn còn có chút khó chịu kia của cô ta sửng sốt một chút thì lập tức thay đổi một cái vẻ mặt - biến thành một mặt chờ mong!
Nếu như ba người Vương Đào là người ngoài, vậy bọn họ chắc chắn cảm thấy rất khó chịu, dù sao Vương Đào đánh người của bọn họ còn cầm đồ của lão bản bọn họ.
Nhưng nếu như ba người Vương Đào là đồng đội, vậy thì không giống - đây là Dị Năng giả cấp 2 al
'A, tiện đường?”
Vương Đào nhìn vào Dương Trường Hồng và đám người sống sót này, cảm thấy bọn họ không giống như đang lừa mình, giống như thật đúng là tiện đường.
"Đúng vậy, chúng ta cũng muốn đi tới thành phố Tử Kinh, chúng ta đều là những người đang nỗ lực sinh tôn trong tận thế, nhiều người lực lượng lớn, đã tiện đường vậy sao lại không đi cùng nhau!” Dương Trường Hồng mở miệng nói chuyện rất nhiệt tình.
"Ta hiện tại chuẩn bị đi..."
Đã có xe, Vương Đào muốn nhanh chóng chạy tới thành phố Tử Kinh, dù sao nơi hoang dã có rất nhiêu quái vật bí ẩn, càng ở lâu sẽ càng gặp nhiều nguy hiểm.
Dương Trường Hồng lập tức nói:
"Đúng lúc, chúng ta cũng vậy!"
Vương Đào hơi nghi hoặc một chút.
"Các ngươi không thu dọn đồ đạc chút sao?"
Dương Trường Hồng chỉ vào đội xe của mình và nói:
"Chúng ta không có doanh trại, xe chính là doanh trại của chúng ta, chúng ta xem như là dân du mục trong tận thế”
Nghe được điều này, Vương Đào có hơi giật mình.
Chẳng trách trong xe bọn họ lại có nhiều đồ như vậy, trước đó Vương Đào còn cho rằng đây là đồ mà bọn họ đi ra ngoài vơ vét được trong ngày hôm nay, hắn còn cho rằng Dương Trường Hồng thật may mắn khi tìm được nhiều đồ ăn như vậy trong ngày - hóa ra bọn họ cũng không có chỗ ở cố định, mà là di chuyển không ngừng trong tận thế, giống như dân tộc du mục vậy.
Khoan hãy nói, như vậy quả thực có rất nhiều chỗ tốt, ví dụ như bọn họ không cần lo lắng căn cứ sẽ gặp phải lượng lớn zombie vây công, không cần cân nhắc tới việc phát triển của căn cứ, sẽ không bị hạn chế bởi vị trí địa lý ...
Đương nhiên, hình thức du mục như vậy cũng có một khuyết điểm lớn nhất, đó là đội ngũ không thể phát triển quá nhiều.
Dù sao nếu như người càng nhiều chắc chắn sẽ có rất nhiều người muốn định cư, hơn nữa nhiều người cũng không tiện cho việc hành động.
"Vương tiên sinh cảm thấy thế nào?"
Hai mắt Dương Trường Hồng sáng rực lên mà nhìn vào Vương Đào.
Nếu như có thể có một tên Dị Năng giả cấp 2 gia nhập vào, dù chỉ là gia nhập tạm thời thôi vậy hệ số an toàn của đội ngũ bọn họ tối thiểu muốn tăng lên gấp hai trở lên!
Về phần tính cách của ba người Vương Đào như thế nào thì thứ này khó mà nói, nhưng Dương Trường Hồng tin chắc rằng chỉ có mối quan hệ được duy trì bởi lợi ích mới ổn định nhất, cô tin rằng cô và Vương Đào hiện tại đang ở trong trạng thái cần nhau nhiều hơn, dưới tình huống như vậy không có người sẽ phạm ngốc.
Cho nên không cần biết là vì chính cô hay là vì thủ hạ của cô, cô cũng phải cố gắng hết sức để mời Vương Đào.
"Đi"
Sau khi hơi suy nghĩ một chút, Vương Đào gật đầu.
Đúng như Dương Trường Hồng nói, quả thực nhiều người lực lượng lớn, những người này có thể không mạnh, nhưng họ đều có con mắt tinh tường, nếu như có bất kỳ nguy hiểm nào, tối thiểu cũng có thể làm một cái máy báo động hình người cho hắn.
Hơn nữa Vương Đào cũng muốn biết tình huống ở những nơi khác một chút, thấy đám người Dương Trường Hồng rõ ràng là đã từng đi qua rất nhiều nơi, Vương Đào có lẽ có thể từ chỗ cô ta mà hỏi ra được một số tin tức.
"Hoan nghênh Vương tiên sinh gia nhập vào đội ngũ của chúng ta! Tin tưởng ngươi sẽ không thất vọng!"
Dương Trường Hồng cười lớn rồi bắt tay với Vương Đào, sau đó nhìn Từ Tiểu Quân và Giang Thi Tuyết hỏi:
"Không biết hai vị xưng hô như thế nào?"
"Từ Tiểu Quân."
Từ Tiểu Quân gãi đầu một cái nói.
Hai nhóm vốn đang gây chiến với nhau đột nhiên trở thành đồng đội, Từ Tiểu Quân còn có chút không quá quen cho lắm.
"Chào Từ tiên sinh."
Dương Trường Hồng vẫn rất khách khí.
Giang Thi Tuyết không nói gì, mà nhìn vê phía Vương Đào.
"Cô ta tên là Giang Thi Tuyết, là muội muội của ta, cô ấy không muốn tiếp xúc với người lạ, không thích nói chuyện."
Vương Đào mở miệng nói.
"Giang Thi Tuyết ... tên rất dễ nghe, người và tên đều xinh đẹp!"
Dương Trường Hồng nghĩ đến muội muội của mình, ánh mắt có chút hoài niệm. Nhưng cô nhanh chóng lấy lại tinh thần và nói với những người khác:
"Mọi người lên xe đi, xuất phát đi về phía thành phố Tử Kinh! À nhân tiện -"
Dương Trường Hồng lại nhìn về phía Vương Đào.
"Trong chiếc xe này có radio hay không, có vấn đề gì có thể trực tiếp liên hệ với chúng ta, các ngươi có bộ đàm riêng không?... vậy thì tốt rồi, chúng ta kết nối một chút..."
Chẳng mấy chốc, tám chiếc xe theo thứ tu trước sau rời khỏi thị trấn nhỏ, dọc theo quốc lộ một mực di chuyển về phía Tây.
Bên trong chiếc xe Jeep lớn nhất, Từ Tiểu Quân lái xe, Vương Đào và Giang Thi Tuyết đều ngồi ở hàng ghế sau.
Ba người đều không có quá nhiều đồ đạc, không gian trong xe rất rộng rãi, Vương Đào tựa lưng hàng ghế sau xuống ngả xuống nằm một lúc, Giang Thi Tuyết thì tương đối dính với Vương Đào, nằm cùng với Vương Đào.
Từ Tiểu Quân tự nhiên trở thành tài xế, tuy nhiên hắn rất vui bởi vì đây là chiếc xe sang trọng nhất mà hắn từng lái, nghe nói xe này có đâu hơn trăm vạn!
Lúc này, máy liên lạc trong xe đột nhiên vang lên.
"Vương tiên sinh, có đây không, ta là Dương Trường Hồng."
"Có chuyện gì không?”
Vương Đào nằm hỏi.
"Vương tiên sinh, ngươi có biết muốn sử dụng thiết bị hợp thành tinh hạch này cần nguồn năng lượng gì không?”
Dương Trường Hồng nói với giọng điêu không rõ vui buồn.
"Biết a, cần lượng lớn điện mới có thể vận hành được thiết bị hợp thành tinh hạch."
Vương Đào lập tức mở miệng trả lời.
Sau đó hắn giống như nghe được tiếng thở sâu.
Một bên khác, ở bên trong một chiếc xe Jeep càng sang trọng hơn, bộ ngực cao chót vót của Dương Trường Hồng phập phồng dữ dội.
Thứ mà một đội ngũ di chuyển liên tục như họ thiếu nhất là năng lượng, đặc biệt là nguồn điện, họ chỉ có một máy phát điện chạy bằng xăng và mấy tấm năng lượng mặt trời, lượng điện nhận được đều lưu trữ vào trong một vài cục pin, nhưng chút điện đó căn bản không vận hành được thiết bị hợp thành tinh hạch!
Cô dùng cái giá rất lớn mới đổi được thiết bị hợp thành tinh hạch này nhưng lại không dùng được . Dương Trường Hồng thiếu chút nữa thì tức giận đến ói máu.
Cô hít sâu một hơi, bình tĩnh lại cảm xúc của mình một chút, sau đó mới mở miệng nói:
"Nếu Vương tiên sinh đã biết, tại sao không nhắc nhở ta một chút đây!"
Dương Trường Hồng nói với giọng điệu có hơi u oán.