Chương 382: Có phải Dương lão
Chương 382: Có phải Dương lãoChương 382: Có phải Dương lão
bản đã hối hận rồi hay không?
"Tư tư ... Dương Trường Hồng, ta là Vương Đào... tư tư...
Lúc này, trong bộ đàm đột nhiên truyền đến giọng nói của Vương Đào.
Sau khi Dương Trường Hồng sửng sốt một lát, nhanh trong nhấn vào nút để nói chuyện.
"Ta là Dương Trường Hồng! Ta là Dương Trường Hồng! Chúng ta còn đang ở chỗ trước đó, các ngươi ở chỗ nào? Mọi người đều không sao chứ?"
Một lát sau, giọng nói của Vương Đao truyền tới lân nữa.
"Chúng ta không có chuyện gì, nhưng có một số chuyện muốn nhờ ngươi giúp một chút...
Giọng điệu của Vương Đào hơi có chút ngượng ngùng.
"Giúp cái gì, nói đi có thể giúp ta nhất định giúp!"
Dương Trường Hồng cũng không có đồng ý ngay, nhỡ đâu đám người Vương Đào bi zombie có thực lực rất mạnh bao vây, ngay cả bọn họ cũng không giải quyết được, bản thân đám người mình đi qua khả năng chính là tặng đồ ăn ...
"Khục, xe của ta đã hết xăng, mang giúp ta một bình xăng tới, giá cả như thế nào ngươi có thể nói."
Dương Trường Hồng há to miệng, cô không nghĩ tới vấn đề khó khăn mà Vương Đào gặp phải, không có nghĩ tới lại là xe hết xăng, nếu như cô nhớ không nhầm, chiếc xe đó chẳng những mới đổ xăng mà trên xe còn có một thùng xăng dự bị.
Tuy nhiên Dương Trường Hồng cũng không hỏi nhiều, cô nói thẳng:
"Được, nói địa điểm cụ thể cho ta, ta sẽ cho người mang dầu tới, chuyện khác chờ trở về lại nói."
"Được, chúng ta ở ..., cám ơn!"
"Không cần khách khí."
Một tiếng sau, hai chiếc xe trước sau đi tới bên ngoài khách sạn bỏ hoang.
Dương Trường Hồng người đang ngôi trên mui một chiếc xe, lập tức nhảy xuống ngay khi nhìn thấy hai chiếc xe đang chạy tới.
Một lát sau, ba người Vương Đào xuống Xe.
Nhìn thấy ba người hoàn hảo không tổn hại chút nào, trên mặt Dương Trường Hồng mới nở ra nụ cườ tươi, cô ta đưa tay đập tay với Vương Đào.
"Gặp lại các ngươi không có việc gì, ta cũng yên tâm.”
"Ha ha, ta nói rôi, không có chuyện ngoài ý muốn nào."
"Vậy chúng ta ăn trưa rồi khởi hành nhé?”
"Được!"
Không mất bao nhiêu lâu, tám chiếc xe đã xếp hàng rời khỏi khách sạn bỏ hoang, chạy về phía phương hướng của thành phố Tử Kinh.
Trên đường đi, Dương Trường Hồng mặc dù không muốn hỏi nhưng vẫn không nhịn được tò mò.
"Chẳng lẽ tin tức của ta có sai sao? Hay là nói các ngươi gặp phải tình huống đặc thù gì vậy mà dùng thời gian dài như vậy ...' "Tin tức của ngươi quả thực có sai, chỗ đó không phải có mấy con Zombie cấp 2 mà là mấy chục con."
Giọng nói của Vương Đào truyền tới từ trong bộ đàm.
"Hả? Mấy chục con Zombie cấp 2! Vậy làm sao các ngươi vượt qua được nguy hiểm?!"
Dương Trường Hồng giật nảy cả mình, lấy năng lực hiện tại của cô, gặp phải mấy con Zombie cấp 2 mặc dù không đánh nổi nhưng chỉ cần không phải Zombie cấp 2 đặc biệt lợi hại, cô sẽ không gặp vấn đề gì khi chạy trốn.
Nhưng nếu như là mấy chục con Zombie cấp 2, cô muốn chạy cũng không còn đường nào để mà chạy!
"Nguy hiểm thì ngược lại không có nhiều nguy hiểm, bởi vì những con Zombie đó đều ở trong bụi cỏ, ta đổ xăng dùng một môi lửa thiêu chết hết tất cả bọn chúng..."
Vương Đào kể lại tình huống lúc đó một lần, thu hoạch cụ thể tự nhiên là giấu đi.
Dương Trường Hồng nghe Vương Đào kể xong, lập tức hai mắt trợn tròn.
Thiêu chết ... mấy chục con Zombie cấp 2?
Như vậy thì kiếm được bao nhiêu viên tinh hạch cấp 2 al
Dương Trường Hồng luôn là người quyết đoán, không bao giờ hối hận về những việc mình làm, nhưng bây giờ, cô đột nhiên hối hận - không phải hối hận vì đã nói tin tức về Zombie cấp 2 cho Vương Đào mà hối hận vì đã không đi theo Vương Đào đến đói!
Khi đó Vương Đào hỏi cô có muốn đi cùng hắn không, cô lại cân nhắc tới sự an toàn của thủ hạ mình, tự nhiên không đi theo, dù sao chiến đấu giữa cấp 2 với nhau có thể sẽ ảnh hưởng đến bọn họ.
Nhưng ai có thể ngờ tới, Vương Đào châm một mồi lửa, thoải mái thiêu chết toàn bộ nhiều Zombie cấp 2 như vậy!
Nếu như lúc đó cô ấy đi theo đến đó, nói thế nào thì cũng có thể được chia tới mấy viên Tinh hạch cấp 2 đi...
Trong xe Jeep, Vương Đào thấy đối phương rơi vào im lặng, lập tức nhếch miệng cười nói: "Có phải Dương lão bản đã hối hận rồi hay không?”
Hắn cũng không phải là trào phúng cái gì chỉ là trêu chọc một chút.
Dương Trường Hồng cũng lưu manh, cô ta cười khổ nói:
".. Quả là có chút hối hận, hối hận vì không đi theo cùng ngươi đến đó, lần sau nếu như lại có loại cơ hội này, làm ơn đưa ta đi cùng với!"
"Ha ha, dễ nói."
Vương Đào cười to nói.
"Khục, vậy, ... chỗ ngươi có viên Tinh hạch cấp 2 nào không cần không, ta muốn mua một viên..."
Dương Trường Hồng có chút ngượng ngùng mở miệng hỏi.
"Có khá nhiều Tinh hạch cấp 2 không sử dụng, hơn nữa ta cảm giác cũng có không ít viên rất phù hợp với ngươi, nhưng ... ngươi muốn đưa ra giá bao nhiêu?"
Đối với người của mình, Tinh hạch trong tay Vương Đào tuyệt đối là miễn phí, nhưng đối với người ngoài, hắn không có khả năng cho đi miễn phí, dù là trong tay hắn hiện tại có rất nhiều tinh hạch.
Dương Trường Hồng nghe được lời này của Vương Đào, tạm thời thở phào nhẹ nhõm, cô chỉ sợ Vương Đào giữ lại những viên tỉnh hạch này mà không bán, dù sao đây đều là Tinh hạch cấp 2, hiện tại ngay cả Dị Năng giả cấp 2 cũng không tìm được mấy người, những tinh hạch này rất quý giá, chỉ cần Vương Đào chịu bán vậy thì cô sẽ có cơ hội.
Nhưng nghĩ tới đây chính là Tinh hạch cấp 2, trong tay cô giống như cũng không có thứ gì đáng với giá cáo để có thể trao đổi, Dương Trường Hồng cũng có hơi trâm mặc ... cô ta chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình lại nghèo đến như vậy!
"... Ta cân suy nghĩ cân nhắc thật kỹ trước đã."
Dương Trường Hồng mở miệng nhỏ giọng nói.
Vương Đào nghe được sự bất lực trong giọng nói của cô, thế là vừa cười vừa nói:
"Được, bên ta có thể giao dịch bất cứ lúc nào, tuy nhiên vì cảm ơn ngươi đã giới thiệu nơi đó cho ta, ta có thể miễn phí tặng ngươi một viên ... Tối nay chúng ta hãy nói chuyện đó."
Tuy rằng Dương Trường Hồng bây giờ vẫn là người ngoài, nhưng dù sao cô cũng đã nói cho Vương Đào biết về nơi đó, Vương Đào cảm ơn cô cũng là chuyện bình thường.
"Hả? Cảm ơn!"
Dương Trường Hồng vội vàng nói cảm ơn.
Cô ta thật ra thì rất muốn Tinh hạch Sóng Xung Kích, trước đó cô ta đều không gặp được Zombie Sóng Xung Kích, cũng chưa từng nhìn thấy loại siêu năng lực này, nhưng lần trước khi nhìn thấy Từ Tiểu Quân giết chết một nhóm zombie chỉ bằng một chiêu thức, cô ta rất muốn có được loại năng lực đó.
Nhưng dù sao đây chính là tỉnh hạch Vương Đào tặng cho cô, cô cũng không có lý do gì để mà đòi hỏi nên cũng không nói thêm lời nào.