Chương 383: Có thể dùng bộ đàm để liên lạc với máy bay không? Một bên khác, Vương Đào nhìn vào tinh
Chương 383: Có thể dùng bộ đàm để liên lạc với máy bay không? Một bên khác, Vương Đào nhìn vào tinhChương 383: Có thể dùng bộ đàm để liên lạc với máy bay không? Một bên khác, Vương Đào nhìn vào tinh
hạch bên trong ba lô không gian của chính mình, Tinh hạch cấp 2 của hắn quả thực đã rất nhiêu, nhưng không có khả năng tặng cho Dương Trường Hồng Tinh hạch Sóng Xung Kích, bởi vì viên tinh hạch này để cho bản thân hắn dùng cũng không đủ để mà dùng.
Về phần cụ thể sẽ tặng viên nào, hắn sẽ trao đổi với Dương Trường Hồng trong thời gian nghỉ vào buổi tối, dù sao hắn hiện tại còn chưa rõ Dương Trường Hồng có những loại siêu năng lực nào.
Đoàn xe di chuyển với tốc độ cũng không nhanh.
Dù sao di chuyển với tốc độ nhanh thì sẽ tạo ra động tĩnh lớn, dễ mang tới một số phiên phức không cần thiết.
Trên đường xem như suôn sẻ, chỉ gặp phải mấy con Zombie Tinh anh cấp 1, ba người Vương Đào đều không xuất thủ, đều để cho Dương Trường Hồng dẫn người đi giải quyết.
Zombie Tinh anh cấp 1 có thể tăng giới hạn trên thanh máu, còn có Tinh hạch, đối với bọn họ mà nói thì đây cũng là một lần thu hoạch không tệ, Vương Đào tự nhiên không cần phải tranh đoạt con muỗi này với bọn họ.
Lúc trời gần tối, đoàn xe dừng lại ở bên ngoài một chỗ bãi đỗ xe.
Dương Trường Hồng chuẩn bị nhân lúc mặt trời còn chưa xuống núi xây dựng cơ sở tạm thời ở chỗ này.
"Dựa theo tốc độ hiện nay của chúng ta, khả năng phải cần bốn năm ngày nữa mới có thể đi đến được thành phố Tử Kinh."
Dương Trường Hồng cầm một cái bánh nướng đi tới bên cạnh Vương Đào, vừa nhai vừa nói.
"Bốn năm ngày sao ... vậy cũng đã rất nhanh rồi."
Vương Đào gật đầu.
Có xe đúng là khác, trước đó lúc hai người hắn và Giang Thi Tuyết không có xe, từ một cái thị trấn đi tới một cái thị trấn khác đều mất rất nhiều thời gian. "Sau khi đến thành phố Tử Kinh thì ngươi có tính toán gì không?"
Dương Trường Hồng lại hỏi.
"Ta sao? Ta có thể sẽ đi tới căn cứ người sống sót của thành phố Tử Kinh xem một chút, nếu như có thể, sau đó ta định đi đến thành phố Vũ Dương."
Vương Đào trả lời.
"Hả? Thành phố Vũ Dương sao?"
Dương Trường Hồng có chút ngoài ý muốn, thành phố Vũ Dương mặc dù ngay kề bên thành phố Tử Dương, nhưng đây dù sao cũng còn có khoảng cách giữa hai cái thành phố, cũng không tính gần a.
Hơn nữa thành phố Tử Kinh và thành phố Vũ Dương đều là những thành phố lớn đông dân, đặc biệt là thành phố Vũ Dương, đây chính là thủ phủ của tỉnh Vũ Dương, có hơn một mười triệu nhân khẩu! Dân số thành thị gần 10 triệu người, có thể hình dung được một nơi như vậy sẽ thế nào! Sẽ có bao nhiêu zombiel
Dương Trường Hồng cảm thấy, Vương Đào này có năng lực hơn so với cô ... Dù nói đùa rằng cô là người sống du mục trong ngày tận thế nhưng cô vẫn hy vọng tìm được một nơi để định cư, nếu như có căn cứ người sống sót cỡ lớn ở thành phố Tử Kinh, vậy khả năng cô sẽ ở lại nơi đó ...
“Ta sẽ đi tới căn cứ quân sự xem trước."
Vương Đào cũng không có giấu hiếm, nói thẳng ra.
"Căn cứ quân sự! Ý ngươi là căn cứ quân sự nơi mà thả hòm tiếp tế sao? Thảo nào ..." Dương Trường Hồng lập tức giật mình.
Nếu như muốn đi căn cứ quân sự vậy thì hợp lý, suy cho cùng thì những kẻ ngốc cũng biết rằng căn cứ quân sự rất hùng mạnh và bên trong chắc chắn sẽ rất an toàn.
Mặc dù phải đi xe thêm một chút, nhưng nếu như có thể đến được căn cứ quân sự vậy vẫn đáng giá.
Thế là Dương Trường Hồng cũng không nói nhiều về vấn đề này nữa.
Lúc này, trên không trung truyền đến tiếng ông ông.
"Hòm tiếp tế!"
Vương Đào người đã quen với âm thanh của máy bay thả hòm tiếp tế từ lâu, lập tức ngẩng đầu lên.
Quả nhiên, một chấm đen nhỏ xuất hiện từ phía chân trời, đó là một chiếc máy bay vận tải quân sự.
Vương Đào tương đối bình tĩnh, những người khác đầu tiên là sửng sốt một chút, sau khi phản ứng lại thì lập tức một mặt kích động.
"Là thả hòm tiếp tết"
"Cuối cùng lại được nhìn thấy hòm tiếp tết"
"Lần này chúng ta phải để ý kỹ hơn một chút, đừng có lại không tìm thấy được hòm tiếp tế ở đâu!"
"Khả năng mỗi lần thả hòm tiếp tế đều là ngẫu nhiên, căn bản không có dấu vết mà tìm kiếm, trừ khi được thả bây giờ, hoặc chúng ta có thể theo kịp nó, nếu không..."
Dương Trường Hồng quan sát hướng bay của máy bay, cô lớn tiếng nói với Vương Đào ở ngoài xe:
"Vương Đào, ngươi nói xem như thế nào? Chúng ta cùng nhau đuổi theo hòm tiếp tế chứ? Ai lấy được thì của người đó, như thế nào?" "Vậy thì chúng ta cùng đi đi."
Vương Đào gật đầu.
Sau khi đạt được câu trả lời của Vương Đào, Dương Trường Hồng lập tức kêu gọi mọi người.
"Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta chuẩn bị đi theo máy bay! Hãy để ý một chút!"
"Vâng! Lão bản!"
Mọi người cũng rất hưng phấn, ngoài việc để lại một số người cảnh giới, những người khác đều nhìn chằm chằm lên bầu trời.
Một lát sau, Dương Trường Hồng mừng rỡ:
"Lần này may mắn! Máy bay đang bay cùng một con đường! Chúng ta chắc là có thể đi theo một lúc!"
Máy bay thả hòm tiếp tế lần trước, nó không bay cùng đường, cho nên đám người Dương Trường Hồng không thể theo kịp, kết quả không nhặt được một cái hòm tiếp tế nào - mặc dù thấy được một cái hòm tiếp tế, nhưng lại để Vương Đào đến trước.
Lần này, không thể phạm sai lầm nữa! Âm ầm 一一
Động cơ của mấy chiếc 6 tô gầm lên và tăng tốc thẳng về phía trước.
Mặc dù máy bay chưa bay qua nhưng lại bay trên tuyến đường này nên chỉ cần lái xe dọc theo tuyến đường này, tốc độ của máy bay quá nhanh, những chiếc xe này không thể đuổi kịp máy bay, chỉ có thể nói rằng trong quá trình rượt đuổi, nhìn xem máy bay có thẻ hòm tiếp tế hay không, nếu như thật không thả một hòm tiếp tế nào vậy chính là hơi đen ...
Vương Đào thấy dáng vẻ mọi người đang nỗ lực đuổi theo máy bay đón hòm tiếp tế, cảm thấy rất thú vị.
Từ Tiểu Quân lái xe, hắn cũng không kinh nghiệm đuổi theo máy bay nào, Vương Đào bảo hắn cứ theo sát đoàn xe là được.
Vương Đào thì lấy ra một chiếc bộ đàm quân dụng.
Cái bộ đàm này là một trong những cái nhặt được bên trong hòm tiếp tế mấy ngày trước, thiết bị có thể liên lạc với quân đội.
Đương nhiên, chỉ có thiết bị là không được, muốn liên hệ được với quân đội phải có tần số tương ứng, mật khẩu ...
Mà Vương Đào tình cờ biết được tất cả những điều này!
Lần đầu tiên hắn nhặt được hòm tiếp tế ở bên trong huyện Thủy Trạch, trong đó có ba to giấy, trong những tờ giấy đó có một tờ viết phương pháp liên hệ với căn cứ quân sự Vũ Dương như thế nào!
Mặc dù tờ giấy đó đã bị thất lạc vào thời điểm chạy trối chết, nhưng nội dung tên tờ giấy đó đã được Vương Đào ghi nhớ vào trong đầu.
Vương Đào đột nhiên nảy ra ý tưởng - có thể dùng bộ đàm để liên lạc với máy bay không?