Chương 412: Tại sao phải lừa ta?
Chương 412: Tại sao phải lừa ta?Chương 412: Tại sao phải lừa ta?
"Được! Chúng ta chờ ngươi, đại ca ngươi nhất định phải cẩn thận a, lấy an toàn của ngươi làm chủ! Chúng ta lại kiên trì thêm cũng không sao!"
Nhiếp Tư Nghiên nói với giọng điệu chân thành, nhưng thời khắc này vẻ mặt của cô lại là đang nghiến răng nghiến lợi.
"Ha ha, yên tâm, các ngươi cứ chờ đó là được rồi! Chờ chúng ta thêm hai giờ nữa!"
Nói xong, Vương Đào lập tức cắt đứt liên lạc.
"Cái tên ngu ngốc này, ta đợi ngươi thêm hai giời"
Nhiếp Tư Nghiên từ trên người lấy ra một điếu thuốc lá nhăn nhúm.
"Châm lửa... hít... hà..."
Hai giờ sau.
Nhìn vào hai chiếc bộ đàm vẫn như cũ không có động tĩnh gì, sắc mặt Nhiếp Tư Nghiêm rất kém cỏi.
Cô lại liên hệ với thủ hạ của mình một chút. Bên đó cũng không có chuyện gì xảy ra và bọn họ khá chắc chắn rằng không có ai đến cửa hàng tiện lợi hay cửa hàng trà sữa.
"Đợi thêm ngươi một giờ cuối cùng! Một tiếng nữa mà không đến, trực tiếp tắt bộ đàm đi ngủ!"
Nhiếp Tư Nghiên cay đắng tự nói.
Cô hiện tại rất buôn ngủ, nhưng vì con mồi này cô lại không thể nghỉ ngơi được.
Thế là, cô ta lại cố gắng chờ đợi thêm một giờ.
Vẫn là không có chuyện gì xảy ra.
Hiện tại đã là sau nửa đêm, nếu không đi ngủ thì trời cũng sắp sáng!
Nhiếp Tư Nghiên xoa xao hai mắt mệt mỏi, lập tức chuẩn bị tắt bộ đàm đi ngủ.
Đoán chừng những thủ hạ kia của cô cũng đã buồn ngủ không chịu được rồi, nhưng cô cũng không buồn hỏi.
"Tư tư...
Tuy nhiên đúng lúc này, bộ đàm lại đột nhiên vang lên!
"Tư tư ... Nhiếp nữ sĩ, ngươi có còn ở đó không! Ta đã tới... tư tư...' Hả? Đến rồi? I
Nhiếp Tư Nghiên lập tức vui mừng.
Cô ta lập tức dùng bộ đàm thứ hai bảo thủ hạ của mình chuẩn bị sắn sàng, nói người đang đến.
Sau đó cô lại giả vờ rất phấn khích và hỏi:
"Thật sao? Các ngươi bây giờ đang ở nơi nào?"
"Ở... đằng sau ngươi!"
Giọng nói này cũng không phải là truyền đến từ trong bộ đàm mà là truyền đến từ sau lưng côi
"Ị Ị |
Nhiếp Tư Nghiên lập tức kinh hãi, nhưng cô cũng không kịp quay người lại, đột nhiên cảm thấy gáy mình có hơi đau, sau đó thì hai mắt tối sâm lại, đã mất đi cảm giác, trong lúc mơ hồ, cô giống như nhìn thấy một vệt ánh sáng xanh lục.
Sau lưng, Vương Đào thu tay lại.
"Thực lực hơi yếu al Thiệt thòi làm ta cẩn thận như vậy..."
Vương Đào thật không biết nói gì hơn, nhưng cũng nhanh chóng cho Nhiếp Tư Nghiên vào bao tải.
Sau đó bế Nhiếp Tư Nghiên lên, câm lấy bộ đàm và ba lô của cô, sau khi xác định không bỏ sót gì thì nghênh ngang mà đi xuống tầng.
Dưới tầng, Giang Thi Tuyết đứng ở bên cạnh một tên nhân viên phòng thủ đã bị cô đánh cho bất tỉnh.
"Đi thôi."
Vương Đào thuận tiện cũng khiêng luôn người này theo.
Khách sạn Hào Thần chỉ còn có hai tên nhân viên phòng thủ, bọn họ ở hướng bên kia không nhìn thấy Vương Đào chỗ này, cho nên hai người rời khỏi khách sạn Hào Thần, không có bị bất kỳ kẻ nào phát hiện, một đường thuận lợi trở về cửa hàng.
Vương Đào trói cả hai người này lại.
Đặc biệt là cô gái này, Vương Đào dùng xích sắt trên xe trói chặt cô ta lại, đừng nói, dáng người cô gái này có hơi nóng bỏng, sau khi trói chặt lại bằng xích sắt, trông càng nóng bỏng hơn.
Người đàn ông là Dị Năng giả cấp 1 có 4000 máu, thực lực không đủ, cô gái thì là Dị Năng giả cấp 2 có hơn 10000 máu, thực lực xem như miễn cưỡng được.
Sau đó Vương Đào trói cô gái và người đàn ông này riêng vào hai phòng khác nhau.
"Ngươi đi thẩm vấn người đàn ông kia, ta tới thẩm vấn cô gái này."
Vương Đào nói với Từ Tiểu Quân.
"Được!"
Từ Tiểu Quân hung hăng gật đầu.
Mặc dù hắn là một người thành thật, nhưng không có nghĩa là hắn không biết tức giận.
Từ Tiểu Quân đi tới bên cạnh người đàn ông, đánh hắn một cách thô bạo.
"Ây... Đau..."
Một lát sau, người đàn ông mơ mơ màng màng mà mở mắt ra, nhưng trước mắt là một màu đen kịt, hai mắt hắn giống như bị bịt lại, hắn giống như lập tức hiểu ra cái gì, lập tức có chút vội vàng mở miệng nói:
"Đừng giết ta, ta nói, cái gì ta cũng nói!"...
Một bên khác, Vương Đào tát vào mặt của cô gái đang bất tỉnh mấy cái bạt tai.
Ba ba ba —— Sắp tát tới sưng mặt của cô lên, cuối cùng cô mới dần dần tỉnh lại, trước mặt cô cũng là một màu đen kịt.
"Ta hỏi cái gì ngươi trả lời cái đó, ta sớm đã hỏi qua đồng bọn của ngươi, nếu như ta phát hiện đáp án của các ngươi không giống nhau, vậy cả hai ngươi đều đi chết đi."
Vương Đào nói một cách lạnh lùng.
Tuy nhiên cô gái này muốn bình tĩnh hơn so với người đàn ông kia nhiều, thân thể cô giật giật, sau khi cảm thấy không thoát khỏi trói buộc, lập tức mở miệng:
"Ngươi, ngươi là ai! Ngươi muốn cái gì ta đều có thể cho ngươi, xin ngươi thả ta ra..."
Ba 一一
Cô còn chưa nói hết lời đã bị một bàn tay quất tới.
"Ta hỏi cái gì thì ngươi trả lời cái đó, ta còn chưa hỏi, hy vọng ngươi không có lần thứ hai."
Nhiếp Tư Nghiên rất tức giận, nhưng mạng nhỏ của mình đang nằm trong tay người khác, cô rất thức thời không dám nhiều lời nữa. "Họ và tên."
"... Nhiếp Tư Nghiên."
"Ừm?" Sau khi Vương Đào sửng sốt một chút lại một bạt tai đối với cô ta "Ta hỏi tên thật.
"... Ta thật tên Nhiếp Tư Nghiên..."
Nhiếp Tư Nghiên cố gắng kiềm chế sự tức giận, giọng điệu có chút uất ức.
Vương Đào lập tức không biết nói thêm gì, cô gái này dùng tên thật để đi lừa người?
"Tuổi."
"28...
"Giới tính."
Ba 一一
"Giới tính."
"Nữ!" Nhiếp Tư Nghiên nghiến răng nghiến lợi mở miệng trả lời.
Vương Đào đột nhiên hỏi:
"Tại sao phải lừa ta?"
“Ta không có -” Ba 一一
Nhiếp Tu Nghiên theo bản năng muốn cãi, nhưng lại chịu một bạt tai của Vương Đào.
Khóe miệng của cô đều đã tràn ra máu tươi, nhưng Vương Đào lại không có một chút thương hương tiếc ngọc nào.
"Ta, ta cần vật tư trên người các ngươi..."
Nhiếp Tư Nghiên không còn cách nào khác, miệng những thủ hạ kia của cô đều không cứng ... thấy dáng vẻ này của Vương Đào, cô ta không hoài nghi việc Vương Đào có thể giết cô một chút nào, thế là chỉ có thể mở miệng nói chỉ tiết.
“Còn gì nữa không?”
"Còn có ... còn có bản thân các ngươi, các ngươi những Dị Năng giả tới từ bên ngoài này có thể bán được giá tiền rất cao..."
Nghe được điều này, hai mắt Vương Đào hơi híp lại.
Thành phố Tử Kinh hiện tại đã có thể làm được việc mua bán Dị Năng giả rồi? Khá phát triển al
Một tiếng sau. Vương Đào đã nhận được thông tin mà mình muốn biết từ miệng của Nhiếp Tư Nghiên, người đã bị hắn đánh cho tơi tả.
Bao gôm cả việc cô ta thông qua thủ đoạn gì để mai phục Vương Đào và tình huống phân bố thế lực trong thành phố Tử Kinh...
Người sống sót ở thành phố Tử Kinh nhiều hơn nhiều so với những nơi khác, dù sao nơi này là một thành phố lớn tới triệu người.