Chương 415: Được, được ta dẫn
Chương 415: Được, được ta dẫnChương 415: Được, được ta dẫn
ngươi đi!
"Đại ca, ta, ta đều đã nói hết cho ngươi biết rồi, ngươi thả ta đi ... chúng ta đều là đồng bào đang nỗ lực sinh tồn trong tận thế, oan gia nên giải không nên kết..."
Nhiếp Tư Nghiên mở miệng nói ra lời nói không được rõ ràng cho lắm, bởi vì mặt cô đều bị Vương Đào đánh cho sưng lên.
"Ồ? Lúc này mới nghĩ tới đồng bào sao?"
Ba 一一
Vương Đào lại tát cho cô ta một cái.
Trên mặt Nhiếp Tư Nghiên lại xuất hiện một vết đỏ khác, cô thậm chí còn khóc.
Không cần biết cô có trả lời hay không, có ngụy biện hay không, Vương Đào đều sẽ cho cô một cái bạt tai, cô cũng không muốn nói, nhưng không nói lời nào thì chính là bị quyền đấm cước đá ... cô cảm thấy, Vương Đào chính là cố tình muốn đánh mình!
Trên thực tế quả thực là như vậy.
Vương Đào tự nhận bản thân mình cũng không tính là người tốt, nhưng chắc chắn hắn hy vọng trên thế giới này có nhiều người tốt, dù sao ai lại muốn sống trong một cái thế giới đầy rẫy những mưu mộ, lừa dối!
Nhưng có những loại người như Nhiếp Tư Nghiên ở đó, sau này không khả năng có người tốt, dù sao người tốt cũng không phải người ngu.
Nếu như sau này Nếu sau này không còn người sống sót giúp đỡ lẫn nhau, gặp nhau chính là tính toán ... vậy nhân loại sớm muộn gì cũng đi đến hồi kết.
"Ta đang hỏi ngươi cái gì."
Vương Đào võ nhẹ vào trên mặt của cô.
Nhiếp Tư Nghiên bị dọa đến khẽ run rẩy, cô ta vội vàng cúi đầu nói xin lỗi.
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi..."
Nói xong, cô đã làm xong chuẩn bị bị đánh, dù sao vừa rồi mỗi một câu nói của cô là sẽ bị đánh cho một cái bạt tai.
Nhưng lần này, bạt tai không có tới.
Điều này làm cho Nhiếp Tư Nghiên thở phào nhẹ nhõm, cô cảm thấy răng của mình giống như sắp bị đánh rụng rồi. Nhưng chẳng bao lâu sau, cô cảm thấy có gì đó không ổn——
Tuy bị bịt mắt nhưng cô vẫn có thể cảm nhận rõ ràng có một ánh mắt đang thăm dò trên người mình, đây chắc chắn không phải loại ánh mắt háo sắc mà là ánh mắt vô cùng lạnh lùng và lãnh đạm.
Người đàn ông này đang nghĩ gì ... giết cô?
Trên người Nhiếp Tư Nghiên lập tức nổi lên một lớp da gà, một cơn ớn lạnh chạy từ lòng bàn chân vọt thẳng đỉnh đầu!
Cô ta vội vàng quỳ xuống đất, dập đầu với Vương Đào.
"Đại ca đừng giết tal Ta, ta còn có tác dụng với ngươi, trong tay ta có một số vật tư ở bên ngoài, đây đều là của ngươi! Ta còn biết vật tư của Khô Lâu hội ở chỗ nào, cho dù ngươi bảo ta đi trộm vật tư của Khô Lâu hội cũng được! Ngươi muốn ta làm gì cũng được!"
Vương Đào lập tức nhíu mày lại.
Vừa rồi hắn đúng là nghĩ tới việc có nên giết cô ta hay không, bởi vì hắn cảm thấy cô gái này dường như không còn tác dụng gì với mình nữa, nhưng không nghĩ tới cảm nhận của cô gái này mạnh tới vậy, chẳng lẽ là cảm nhận được sát khí của mình rồi?
Vương Đào nhìn về phía cô một lần nữa.
[HP: 3380/11000]
[MP: 1000/2200]
[Đẳng cấp: Cấp 2]
[Tạp chất trong cơ thể: 23%]
Thuộc tính của Nhiếp Tư Nghiên theo Vương Đào thì rất bình thường, nhìn vào thanh năng lượng của cô, chắc là biết hai loại siêu năng lực, hơn nữa dung hợp tỉnh hạch chỉ có 21 viên thành công.
Cộng thêm những tin tức mà Vương Đào muốn biết đều đã biết được, hơn nữa cô ta không có ý tốt với Vương Đào, loại người này tự nhiên nên giết là tốt nhất.
Tuy nhiên cô gái này có vẻ như rất hiểu chuyện, có lẽ có thể sử dụng lại thứ không còn tác dụng này một chút? Dù sao Khô Lâu hội cũng là một thế lực cỡ trung có thực lực không tệ, chắc chắn sẽ có một số vật tư.
Mặc dù vật tư của bọn họ đều là dùng việc hãm hại lừa gạt mà có được, nhưng Vương Đào không mắc cái loại bệnh thích sạch sẽ gì đó, chỉ cần có thể cầm vậy sẽ cố gắng cầm theo.
Ba 一一
Vương Đào lại tát một cái nữa, trực tiếp tát ngã Nhiếp Tư Nghiên, thanh máu trên đầu Nhiếp Tư Nghiên lại giảm đi một đoạn.
Vương Đào đánh cô cũng không phải là hướng về ngược đãi gì đó, thuần túy là đánh cho cô ta mất máu khiến cô ta không thể phản kháng.
Mà sau khi Nhiếp Tư Nghiên chịu một bạt tai, ngược lại lại thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Vương Đào đánh cô vậy tạm thời cô sẽ không chết được ...
Vương Đào đi tới trong một gian phòng khác.
Trước đó hắn bảo Từ Tiểu Quân đi tra tấn ép hỏi người đàn ông cũng bị trói lại kia, hỏi cái gì Vương Đào cũng đại khái nói cho Từ Tiểu Quân một lần.
"Vương ca, hắn nói là..."
Hai người đối khẩu cung một chút, trên cơ bản không khác mấy.
"Xem ra, chắc là không nói dối." Vương Đào gật đầu, sau đó nói với Từ Tiểu Quân:
"Ngươi đi xử lý người đó đi"
'A? Ta, ta không được...'
Từ Tiểu Quân sửng sốt một chút, sau đó có chút bối rối.
Mặc dù hắn sống ở trong tận thế lâu như vậy, thực lực cũng rất mạnh, nhưng cho tới bây giờ hắn chưa từng giết người!
"Ngươi làm được, tin tưởng vào bản thân mình."
Vương Đào võ vào bả vai Từ Tiểu Quân nói lời động viên.
Từ Tiểu Quân cái gì cũng tốt, chính là quá lương thiện, đương nhiên, lương thiện cũng là chuyện tốt, nhưng thời điểm nên hung ác vẫn cần phải hung ác!
Vương Đào tự nhiên là đang cố ý bồi dưỡng hắn.
"Ta .... được!"
Từ Tiểu Quân cắn răng gật đầu, tự ép buộc mình.
Hắn cũng biết, tính cách cảu mình có thể sẽ cản chân Vương Đào ... dù sao những người này không biết đã hại chết bao nhiêu người, quả thực là đáng chết!
Từ Tiểu Quân đi tới bên cạnh người đàn ông kia.
"Ta đã nói ra hết rồi, câu ngươi thả ta ra, ta làm trâu làm ngựa cho ngươi ...'
Trong lúc người đàn ông còn đang nói chuyện thì Từ Tiểu Quân đã nắm lấy đầu hắn, đột nhiên vặn một cái.
Rắc -
Thanh máu của người đàn ông này lập tức về 0.
Từ Tiểu Quân không biết bất kỳ kỹ năng nào, toàn bộ đều dựa vào sức mạnh bản thân, hắn thiếu chút nữa vặn nát đầu của đối phương.
Vương Đào rất hài lòng với biểu hiện của Từ Tiểu Quân, hắn đang định an ủi vài câu, nhưng hắn phát hiện, Từ Tiểu Quân còn bình tĩnh hơn so với những gì mình tưởng tượng.
"Chỉ cân nghĩ tới người này đã từng làm chuyện ác, ta rất tức giận ... sau khi giết chết hắn, ta cảm giác giống như giết chết một con Zombie Cá vậy, không có cảm giác buồn nôn hay khó chịu nào... Từ Tiểu Quân gãi đầu một cái, có chút không hiểu mở miệng nói.
"Ồ? Vậy thì rất tốtt"
Vương Đào có chút ngoài ý muốn, đây là chuyện tốt, hắn sợ Từ Tiểu Quân có áp lực tâm lý, nhưng đây là chuyện Từ Tiểu Quân phải chấp nhận... hiện tại xem ra, hắn là quá lo lắng rồi, khả năng những người toàn cơ bắp này sinh ra có phương thức điều tiết của riêng mình.
Vương Đào lại đi tới nơi giam giữ Nhiếp Tư Nghiên một lần nữa, nói với cô gái đang quỳ trên mặt đất:
"Ngày mai mang ta tới căn cứ Khô Lâu hội của các ngươi."
"... A? Ngươi, ngươi muốn đi tới căn cứ của chúng ta?"
Nghe thấy lời nói của Vương Đào, Nhiếp Tư Nghiên đầu tiên là có chút vui mừng, dù sao chỉ cần Vương Đào có việc để cho cô đi làm, vậy cô ta còn có thể sống, nhưng sau khi nghe hiểu rõ nội dung trong lời nói của Vương Đào, cô ta sửng sốt một chút, đi tới căn cứ các cô, đây không phải là tự mình chui đầu vào rọ sao? Ba 一一
"Được, được ta dẫn ngươi đi!"
Nhiếp Tư Nghiên lại bị đánh cho một bạt tai, vội vàng quỳ trên mặt đất gật đầu nói.