Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 416 - Chương 416: Hôm Nay Câu Được Cá Lớn Sao?

Chương 416: Hôm nay câu được cá lớn sao? Chương 416: Hôm nay câu được cá lớn sao?Chương 416: Hôm nay câu được cá lớn sao?

Ngày hôm sau.

Người đàn ông đầu trọc được tiểu đệ đánh thức trong mơ mơ màng màng.

"A? Con mồi tới rồi?"

"Ca, trời đã sáng...

"." Đầu trọc nhanh chóng đứng lên "Đêm qua không có người nào tới sao?"

"Không, không có người nào, cửa hàng trà sữa đối diện cũng không có người nào ..."

"Vậy, Nhiếp tỷ có cho chỉ thị nào nữa không?”

Đâu trọc lại hỏi.

"Không, Nhiếp tỷ giống như là ngủ quên rồi..."

"Hô, vậy thì tốt rồi!"

Nghe được điều này, đầu trọc thở phào nhẹ nhõm.

Nhỡ đâu đêm qua Nhiếp tỷ lại chỉ thị cho hắn làm cái gì, hắn lại không nghe được vậy phiền phức thế nhưng là lớn lắm! "Với cả, tính tình Nhiếp tỷ đột nhiên thay đổi tốt hơn hay sao? Lâu như vậy mà không chỉ thị cho chúng ta..."

Tiểu đệ có chút tò mò mà nói.

"... Không rõ cho lắm, có thể là mấy ngày qua ngủ không được ngon, hiện tại buồn ngủ quá? Mà thôi bỏ đi! Dù sao bây giờ trời đã sáng rồi, không còn nguy hiểm nữa, chúng ta cứ ở chỗ này chờ đợi chỉ thị của Nhiếp tỷ là được rồi!"

Đầu trọc cười nói.

Nhiếp Tư Nghiên mặc dù là phụ nữ của lão đại, nhưng cô cũng có yêu cầu về công trạng, gân đây công trạng luôn không đạt tiêu chuẩn, cho nên tính tình không được tốt cho lắm, nếu như không cần thiết hắn cũng không muốn tiếp xúc với Nhiếp Tư Nghiên.

"Rõ

Tiểu đệ cũng có suy nghĩ không khác với hắn là mấy, mai phục ở chỗ này mặc dù nhàm chán nhưng dù sao còn tốt hơn so với việc đi qua bị mắng.

Tuy nhiên mấy người vừa mới nói về Nhiếp Tư Nghiên xong thì bộ đàm đột nhiên vang lên, chính là giọng của Nhiếp Tư Nghiên.

"Mọi người tập trung ở tang dưới trung tâm mua sắm đối diện khách sạn Hào Thần!"

"A? Được! Nhiếp tỷ chờ một lát! Sắp đến!"

Mọi người sửng sốt một chút, không rõ tại sao phải đến đó tập trung, nhưng đều tuân thủ mệnh lệnh vô điều kiện.

Một bên khác.

Nhiếp Tư Nghiên trên mặt còn có hơi sưng, một mặt lấy lòng đưa bộ đàm tới trước mặt cho người đàn ông này.

Dây xích quấn trên người cô đã được cởi, khăn bịt mắt đã được gỡ bỏ, nhưng cô không hề có ý định trốn thoát vào lúc này.

Bởi vì chân cô bị đánh gay vừa lúc chạy trốn.

"Đi thôi."

Vương Đào nắm lấy tay Giang Thi Tuyết dẫn đầu đi xuống tầng, Từ Tiểu Quân đưa mắt nhìn Nhiếp Tư Nghiên, đối phương lập tức khập khiễng mà đi theo.

Đi tới bên dưới, Vương Đào bảo Từ Tiểu Quân đi lái xe, hắn và Giang Thi Tuyết, Nhiếp Tư Nghiên đều ngồi ở hàng ghế sau.

Nhìn vào Vương Đào bên cạnh, Nhiếp Tư Nghiên cảm giác áp lực như núi.

Thực lực của người đàn ông này quá kinh khủng, cô căn bản không có bất kỳ sức phản kháng nào! Mạng nhỏ của cô ta hiện tại ở ngay trên tay của đối phương, có thể chết bất cứ lúc nào ...

Không bao lâu sau, những tiểu đệ này của Nhiếp Tư Nghiên đều tới.

Nhìn thấy đây có một chiếc xe, mọi người lập tức đều cảnh giác lên, bởi vì có kính che khuất nên không thể nhìn rõ tình huống cụ thể trong xe là như thế nào.

Lúc này, cửa sổ phía sau hạ xuống một nửa, lộ ra khuôn mặt của Nhiếp Tư nghiên, sau khi mọi người thấy thì đều có hơi choáng, không rõ tình huống này là như thế nào.

"Ta gặp phải một người bạn, hiện tại đưa bạn ta trở ve gặp Hoàng ca một lần, các ngươi đều đi theo."

Nhiếp Tư Nghiên nhìn cũng không thèm nhìn đám tiểu đệ này, một mặt lạnh lùng mở miệng nói. Chủ yếu là cô cũng không dám nhìn, dù sao một bên khác của khuôn mặt cô còn chưa hết sưng đây.

"A2 Vâng!"

Mọi người lập tức gật đầu, không ai dám hỏi nhiều.

Đầu trọc có hơi ngạc nhiên đánh giá chiếc xe này.

Nguyên nhân bởi vì mưa axit, dẫn đến hiện tại phân lớn xe đều không thể dùng được, Khô Lâu hội bọn họ tổng cộng có được hai chiếc xe, còn tôi tàn đến không chịu nổi, hơn nữa đều do lão đại lái, những người khác có rất ít cơ hội ngồi xe.

Chiếc xe trước mắt này xem xét là rất đắt, hắn rất muốn đi lên thể nghiệm một chút.

"Nhiếp tỷ, ta có một số việc muốn báo cáo với ngươi ...'

Đâu trọc nói xong đi về phía trước, nếu Nhiếp Tư Nghiên muốn nghe, chẳng phải hắn có thể lên xe sao?

"Trở về lại nói"

Giọng điệu của Nhiếp Tư nghiên càng lạnh lùng hơn, còn kém trực tiếp mắng chửi người. "Vâng..."

Đâu trọc lập tức dừng bước lại, hắn có hơi tiếc nuối, nhưng không dám nói thêm cái gì, còn Nhiếp Tư Nghiên có gì đó không thích hợp, hắn căn bản không nhìn ra, bởi vì tính cách của Nhiếp Tư Nghiên là vậy, hắn bị chửi đến quen rồi.

Thế là, ở dưới sự chen chúc của đám người này, Từ Tiểu Quân lái xe, tiến về phía trụ sở chính của Khô Lâu hội.

Trụ sở chính của Khô Lâu hội nằm bên trong một khu trò chơi arcade, cách khách sạn Hòa Thần hơi xa một chút.

Tuy nhiên đám người Nhiếp Tư Nghiên thường xuyên đi trên con đường này và biết nơi nào an toàn hơn, thậm chí có một đoạn đường còn là bọn họ cố tình mở ra, cộng thêm vận khí không tệ, trên đường cũng không có gặp phải Zombie lợi hại nào, cho nên tốc độ di chuyển của đoàn người cũng không chậm, khoảng hai giờ sau thì đã đi tới khu trò chơi arcade này.

Khu trò chơi arcade này có tổng cộng ba tầng, tầng một là phòng ăn, tâng hai là cửa hàng, tâng ba là khu trò chơi arcade, đằng sau còn có một bãi đỗ xe, đây đều là địa bàn của Khô Lâu hội.

Chiếc xe tiến đến, trong nháy mắt thu hút sự chú ý của mọi người bên trong khu trò chơi arcade.

Tuy nhiên sau khi nhìn thấy đằng sau xe đều là người một nhà, bọn họ lập tức buông lỏng cảnh giác xuống.

"Hôm nay câu được cá lớn sao?”

"Chiếc xe này ở vào thời điểm trước tận thế giống như không rẻ lắm a? Hiện tại lấy được chiếc xe này, vận khí xem như là tốt al

"Đây là ... người của Nhiếp tỷ? Nghe nói Nhiếp tỷ đã rất lâu không mở hàng, không nghĩ tới vừa mở hàng này lại có thu hoạch lớn đến như vậy!"

Trong xe, Vương Đào quan sát một chút.

Khu trò chơi arcade này, cửa sổ tầng một và tâng hai đều được che bằng dây thép gai, bên ngoài có những chướng ngại vật như đinh và cột thép, cánh cửa sắt lớn chính diện cũng đều cắm định thép và lưỡi dao sắc bén...

Sau đó Vương Đào lại nhìn những người đưa đâu nhìn tới kia. Một số là người bình thường với một nghìn máu, một số là Dị Năng giả cấp 1 hai ba ngàn máu, ngay cả một tên Dị Năng giả cấp 2 cũng không có, đều là những kẻ yếu.

Vương Đào sớm đã biết được thực lực của Khô Lâu hội này từ chỗ Nhiếp Tư Nghiên.

Khô Lâu hội có tổng cộng ba trăm người, phần lớn trong đó đều là người bình thường, Dị Năng giả có hơn ba mươi người, trên cơ bản đều là Dị Năng giả cấp 1, Dị Năng giả cấp 2 thì chỉ có 4 người.

Bốn người này theo thứ tự là Hoàng Hằng lão đại của Khô Lâu viện, Hoàng Vĩ em ruột của Hoàng Hằng, Nhiếp Tư Nghiên vợ của Hoàng Hằng và Liêu Hà vợ thứ hai mà Hoàng Hằng cưới được sau tận thế.
Bình Luận (0)
Comment