Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 417 - Chương 417: Trụ Sở Chính Khô Lâu Hội

Chương 417: Trụ sở chính Khô Lâu hội Chương 417: Trụ sở chính Khô Lâu hộiChương 417: Trụ sở chính Khô Lâu hội

Trong số bọn họ thì thực lực của Hoàng Hằng tự nhiên là mạnh nhất, sau đó là Liêu Hà, rồi đến Hoàng Vĩ và cuối cùng là Nhiếp Tư Nghiên.

Sở dĩ Nhiếp Tư Nghiên xếp cuối, không phải là cô không cố gắng mà là hai loại siêu năng lực của cô không tính là siêu năng lực công kích lợi hại, cho nên thực lực kém một chút.

Ở bên trong Khô Lâu hội, ngoại trừ Hội trưởng Hoàng Hằng người không cần phải làm việc, những người khác đều phải làm việc, cho dù là người phù nữ của hắn và em trai ruột của hắn cũng không ngoại lệ, hơn nữa ba Dị Năng giả cấp 2 này đều có yêu cầu về công trạng!

Hoàng Hằng quy định, ba người bọn họ cứ mỗi tuần đều phải nộp lên số lượng vật tư nhất định, nếu không hoàn thành tốt nhiệm vụ sẽ bị phạt, nếu như hoành thành tốt đẹp vậy sẽ có ban thưởng.

Đương nhiên, Hoàng Hằng không phải là không làm gì cả, nhiệm vụ của hắn chính là tăng thực lực của chính mình lên, cho nên hắn vẫn luôn tìm kiếm Zombie cấp 2 ở trong thành phố.

Thành phố Tử Kinh rất lớn, Zombie cấp 2 ở nơi này thật ra thì cũng không ít, nhưng có đánh thắng được hay không cũng là cả một vấn đề, Hoàng Hằng chính là tìm những con Zombie cấp 2 thực lực không phải quá mạnh, cũng chính là Zombie cấp 2 - Tinh anh.

Zombie cấp 2 - Lãnh chúa thì phải những thế lực lớn kia mới có thể đánh thắng được, còn Zombie cấp 3, dù sao theo Nhiếp Tư Nghiên tính cho đến hiện tại thì chưa nghe nói qua tới việc ai có thể giết chết Zombie cấp 3.

Nếu quả thật có thể giết Zombie cấp 3, loại chuyện này không cần thiết phải che giấu, bởi vì đây chính là cơ hội quảng cáo tuyển nhận người tốt nhất, cho nên khả năng cao là cho đến bây giờ chưa ai có thể làm được...

Cổng lớn từ từ mở ra.

Nếu là những người khác vậy chắc chắn sẽ tiếp nhận kiểm tra, nhưng Nhiếp Tư Nghiên thì không cần, cô chỉ cần để lộ mặt mình ra là có thể đi vào một cách rất thuận lợi.

"Hoàng ca có ở nhà không?"

Nhiếp Tư Nghiên hỏi một người thủ vệ trong đó.

"Thưa Nhiếp tỷ, lão đại vừa mới ra ngoài vào buổi sáng..."

Thủ vệ kia vội vàng nói.

"Tiểu Liêu và Tiểu Hoàng đâu?"

Nhiếp Tư Nghiên lại hỏi.

"Liêu tỷ và Nhị đương gia ở trên tầng..."

"Ừm."

Nhiếp Tư Nghiên lạnh lùng gật đầu, sau đó nâng cửa kính xe lên.

Xe tiếp tục đi về phía trước, sau đó đậu ở cuối bãi đậu xe của khu game arcade, trong bãi đậu xe có rất nhiều cỏ dại, không có người dọn dẹp, che hết xe lại, ở cách đó không xa có một chiếc xe bán tải cũ nát, đó là xe của Hoàng Hằng.

"Tất cả các ngươi đều đi đi."

Nhiếp Tư Nghiên phất phất tay, đám người đầu trọc vội vàng đật đầu khom người rời đi.

Chờ đến khi xung quanh không có ai, Nhiếp Tư Nghiên lúc này mới dùng ánh mắt lấy lòng nói với Vương Đào bên cạnh:

"Ca, ngài xem...'

"Xuống xe đi."

Vương Đào bình tĩnh xuống xe, Từ Hiểu Quân theo sau.

Giang Thi Tuyết không có xuống xe, Vương Đào bảo cô trước tiên chờ ở trong xe làm hỗ trợ.

Nhiếp Tư Nghiên ở trước khi xuống xe thì đeo lên mặt một chiếc khẩu trang, mặt của cô có hơi sưng, cô không muốn để cho những người khác nhìn thấy.

Tầng một có rất nhiều người sống sót bình thường, bọn họ thấy hai người Vương Đào thì đều có chút tò mò, dù thể trạng của hai người bọn họ đều lớn, muốn không để cho người ta để ý tới cũng không được.

Tuy nhiên đây là người mà Nhiếp Tư Nghiên mang tới, bọn họ không dám nhìn nhiều, vội vàng cúi đầu.

"Đi tìm Liêu Hà và Hoàng Vĩ kia." Vương Đào nói với Nhiếp Tư Nghiên.

'A? Vâng!"

Nhiếp Tư Nghiên sửng sốt một lát, sau đó thì vội vàng đồng ý.

Lúc này, trong nội tâm cô đột nhiên có một chút căng thẳng và kích động.

Năng lực chiến đấu của cô không mạnh lắm, nhưng năng lực chiến đấu của hai người Liêu Hà và Hoàng Vĩ thì đều rất mạnh! Hai người bọn họ liên thủ với nhau đoán chừng đều có thể chống lại Hoàng Hằng!

Nếu để cho hai người bọn họ tới đối phó người đàn ông này...

Trong lòng Nhiếp Tư Nghiên lập tức có tính toán, nhưng trên mặt lại không dám biểu lộ chút nào.

Cô ta khập khiêng mang theo ba người Vương Đào lên tầng, đối với ánh mắt tò mò của người khác, cô xem như không thấy, dù sao đi ra ngoài bị tổn thương gì đó là chuyện rất bình thường.

Trong nội tâm cô là nghĩ đến, đợi lát nữa sau khi nhìn thấy Hoàng Vĩ và Liêu Hà, ám chỉ bọn họ như thế nào ... đáng tiếc hai người này cũng không ở cùng một chỗ, không phải vậy hét lên một cái là xong việc.

Ba người thuận lợi đi tới tâng ba.

Những người gặp ở tầng trên sau khi nhìn thấy Nhiếp Tư Nghiên đều tỏ ra rất kính trọng, mặc dù có chút nghi hoặc một chút với hai tên to con đi theo sau lưng Nhiếp Tư Nghiên nhưng cũng không dám hỏi nhiều.

Căn cứ Khô Lâu hội có không ít phép tắc, một trong đó chính là: Người bình thường đều ở tại tâng một, Dị Năng giả cấp 1 thì ở tầng hai, Dị Năng giả cấp 2 thì ở tâng ba.

Cho nên khi đến tới tầng ba thì lập tức không còn người.

Nhiếp Tư Nghiên cảm thấy nhịp tim của mình có hơi tăng tốc, cô ta đã nghĩ đến một số biện pháp ám chỉ, đợi lát nữa xem khả năng trước tiên nên đi gặp Liêu Hà hay là nên đi gặp Hoàng Vĩ trước.

"Ừm?"

Đột nhiên, Vương Đào nhướng mày.

Hắn nghe được một số âm thanh ở trong một gian phòng cách đó không xa.

Thời điểm ba người đi tới cửa của căn phòng này, Từ Tiểu Quân và Nhiếp Tư nghiên cũng nghe được, tuy nhiên thứ bọn họ nghe được không rõ lắm bởi vì nơi này có cách âm rất tốt.

Mà Vương Đào thì nhíu mày lại, thân sắc có chút cân nhắc, hắn nói với Nhiếp Tư Nghiên:

"Vào đi"

Nhiếp Tư Nghiên không dám phản kháng, cô vội vàng đi mở cửa ra.

Két ——

Cửa không khóa, trong nháy mắt khi mở cửa ra, Nhiếp Tư Nghiên đang định nói chuyện thì đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Bởi vì cô nhìn thấy, trước cửa sổ của gian phòng này có một nam một nữa đang dựa vào trên cửa sổ.

Có lẽ hai người bọn họ đang mải mê đến mức không để ý có người bước vào.

"Xuyt...." Vương Đào quay đầu, làm một cái động tác tay im lặng.

Nhiếp Tư Nghiêm rất muốn hét lên một tiếng để nhắc nhở đôi cẩu nam nữ này, dù sao không cần biết bọn họ có quan hệ hỗn loạn gì, bọn họ đều là người một nhà, nhưng cô nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo kia của Vương Đào, cô ta nuốt nước miếng một cái, không dám lên tiếng.

Từ Tiểu Quân nhìn thấy loại tình huống này, sắc mặt lập tức đỏ lên, hắn vẫn còn tương đối ngây thơ và không thể chịu đựng được khi nhìn thấy cảnh này.

Vương Đào cho Từ Tiểu Quân một cái ánh mắt 'Coi chừng Nhiếp Tư Nghiên, hắn thì không một tiếng động đi tới sau lưng của đôi cẩu nam nữ này.

"Đại tẩu..."

"Tiểu thúc..."

Hai người còn đang nhập tâm gọi nhau trong sự đê mê, thậm chí họ còn không nhận ra rằng có một người đang đến sau lưng mình.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment