Chương 420: Thật sợ te cả ra quần.
Chương 420: Thật sợ te cả ra quần.Chương 420: Thật sợ te cả ra quần.
Sau khi Vương Đào thu hết những viên tinh hạch này, sau đó lại nhìn vê phía những thứ khác, nơi này còn có một số trang sức bằng vàng bạc, đồ ăn, rượu thuốc lá...
Dị Năng giả giao dịch trực tiếp, hoặc là lấy vật đổi vật, hoặc là dùng tinh hạch tới kết toán, nhưng người bình thường thì không có tinh hạch - nếu như bọn họ có thì bọn họ đã không phải là người bình thường.
Cho nên giao dịch giữa người bình thường với nhau, bình thường đều là dùng vàng bạc tới làm tiền tệ.
Vàng bạc cái thứ này tự nhiên không có tác dụng gì đối với Vương Đào, nhưng nhìn vào ánh sáng vàng kim chói mắt cũng rất đẹp, thế là Vương Đào cũng thu vào.
Sau đó chính là đồ ăn vặt, rượu, thuốc lá ..., những thứ này có thể thỏa mãn đam mê ăn uống, cũng là những thứ rất đáng tiên trong tận thế, đặc biệt là thuốc lá, gần như cũng là một loại đồng tiền mạnh không kém mấy so với tinh hạch.
Vẫn là câu nói kia, không cần biết vào thời điểm nào đều sẽ không thiếu những kẻ có tiền, người bình thường khả năng còn đang phát sầu vì miếng ăn, nhưng có người đã bắt đầu hút thuốc lá uống rượu.
Vương Đào thu hết những vật tư này vào, để cho Từ Tiểu Quân vác, sau đó hắn nhìn về phía Liêu Hà.
"Còn có điều gì muốn nói nữa không?"
"Không có..."
Liêu Hà nói với vẻ mặt buồn bã.
Toàn bộ khu trò chơi arcade, thứ đáng giá nhất chính là những thứ này, ngoại trừ thức ăn không dễ kiếm được, mọi thứ khác đều bị Vương Đào lấy đi, cô thực sự chẳng còn gì.
"Ngươi có chắc chắn không? Hãy suy nghĩ cẩn thận..."
Vương Đào nhìn chằm chằm vào cô.
"Ta...
Liêu Hà liều mạng suy nghĩ một lúc, nhưng cô cảm thấy nơi này thật không còn thứ gì đáng tiền, cô ta thì ngoại trừ thân thể này của chính mình ra thì không còn gì nữa ... chờ đã, thân thể?
Hai mắt Liêu Hà lập tức sáng lên. "Đại cal Ta còn có chính bản thân ta, bản thân ta hiện tại là của ngươi!"
Vương Đào lập tức nhướng mày.
Hắn còn tưởng rằng Liêu Hà thật sự đã nghĩ ra điều gì đó, kết quả cô ta nói thân thể của mình?Xúi quẩy!
Vương Đào nhìn về phía Nhiếp Tư Nghiên.
"Giết cô ta."
Thân thể Nhiếp Tư Nghiên lập tức run lên.
Hoàng Vĩ chết rồi, Liêu Hà cũng sắp chết rồi, vậy tiếp theo có thể sẽ tới lượt chính mình hay không?
Nhìn thấy ánh mắt vô cảm của Vương Đào, Nhiếp Tư Nghiên không dám chậm trễ, cô lập tức nhặt lấy cây rìu vứt đi trước đó, đi tới bên cạnh Liêu Hà.
"Không, ngươi không thể..."
Phốc phốc!
Liêu Hà một mặt hoảng sợ, nhưng vẻ mặt hoảng sợ trên mặt chẳng mấy chốc đã định hình.
Có thể là Nhiếp Tư Nghiên được nghỉ ngơi một lúc, khôi phục lại một chút sức lực, lực lượng một riu này của cô lớn khác thường, lập tức chém đứt toàn bộ đầu của Liêu Hà.
Nhìn thấy Liêu Hà với đôi mắt dị dạng đang nhìn cô chằm chằm, Nhiếp Tư Nghiên cảm thấy lạnh cả người.
"Rất tốt.
Đối với sự phục tùng của Nhiếp Tư Nghiên, Vương Đào âm thầm gật đầu.
Lúc này, sau lưng đột nhiên truyền đến một số động tĩnh.
Ba người đều quay đầu, nhìn thấy Hoàng Vĩ bị Nhiếp Tư Nghiên giết chết trước đó giờ đã đứng lên từ lúc nào không biết, thân thể của hắn vặn vẹo, hai mắt trắng bệch, trong miệng chảy xuôi máu và chất nhây buôn nôn, sau đó thân thể hắn giãy giụa, mang theo một cái đầu sắp đứt mất bước nhanh đi về phía ba người Vương Đào.
"Nguy rồi! Quên bổ đaol"
Nhiếp Tư Nghiên đột nhiên bừng tỉnh, sau khi người bị giết chết, chỉ cần đầu không bị phá hủy, dù có lây nhiễm virus hay không cũng có xác suất nhất định biến thành zombiel
Tâm trạng của cô vừa rồi tương đối loạn, quên bổ đao.
Tuy nhiên sắc mặt Vương Đào lại rất bình tĩnh, nháy mắt với Từ Tiểu Quân.
Từ Tiểu Quân ngay lập tức bước tới, sau vài lần giao thủ với Zombie Hoàng Vĩ, hắn đã giết chết đối phương một cách dễ dàng.
Giết chết con người sẽ không nhận được HP tăng lên, nhưng giết chết Zombie thì có, cho nên Vương Đào mới cố ý không bổ đao, chính là vì nguyên nhân này.
Trước đó Vương Đào suy đoán, sau khi người chết tỷ lệ biến thành zombie ít nhiều có liên quan tới tạp chất trong cơ thể.
Tạp chất trong cơ thể Hoàng Vĩ này có hơn 50%, Vương Đào cảm thấy tỷ lệ hắn biến thành zombie là không nhỏ.
Quả nhiên, hắn rất không chịu thua kém, thật biến thành zombie.
Sau khi Từ Tiểu Quân giết chết Zombie Hoàng Vĩ, thu được hơn 500 máu, cũng không tệ lắm.
Về phần Liêu Hà này, tạp chất trong cơ thể của cô ta không tính quá nhiều, cũng chỉ hơn 30%, Vương Đào đoán khả năng không có cơ hội biến thành zombie. Nhiếp Tư Nghiên thấy Từ Tiểu Quân móc tinh hạch trong đầu Zombie Hoàng Vĩ ra một cách thành thạo, chân của cô cũng có hơi nhũn ra.
Bịch ——
Nhiếp Tư Nghiên lập tức quỳ gối trước mặt Vương Đào, ôm chân Vương Đào nói:
"Ca, đừng giết ta, ta không muốn chết, van ngươi ...'
Nhìn vào Nhiếp Tư Nghiên một bên nước mũi một bên nước mắt, thân thể Vương Đào khom xuống, nhấc cằm của cô lên, ép buộc cô ta đối mặt với mình.
Nhiếp Tư Nghiên thực ra thì có vẻ ngoài rất đẹp, tuy trang điểm đậm nhưng cô lại mang một hương vị khác, đặc biệt khi phối hợp với thân hình nóng bỏng kia, chỉ cần nhìn vào cô rất dễ khiến người ta động chạm.
Tuy nhiên Vương Đào hiển nhiên không đói khát đến mức như vậy, dù sao vừa mới được phát tiết, cộng thêm lớp trang điểm đã của Nhiếp Tư Nghiên đã bị nước mắt vấy bẩn, khiến sức quyến rũ của cô giảm đi nhiều. "Ca
Nhiếp Tu Nghiên nhìn vào đôi mắt lạnh lùng kia của Vương Đào, cô cảm thấy mình có thể chết bất cứ lúc nào, đặc biệt là khi bàn tay của Vương Đào từ từ di chuyển từ cằm đến cổ cô, toàn thân Nhiếp Tư Nghiên run lay bẩy, thân dưới càng là có một dòng nước ấm tuôn ra...
Ba 一一
Một bàn tay của Vương Đào đã đánh bay Nhiếp Tư Nghiên, Nhiếp Tư Nghiên va vào tường, đột nhiên cảm thấy trong mắt có sao.
Mà ở trên vị trí vừa rồi của cô có một đám nước đọng
Thật sợ tè cả ra quần.
Vương Đào che mũi đứng dậy, nói với Nhiếp Tư nghiên vẫn còn có chút choáng váng:
"Cho ngươi một cơ hội, ngươi làm giúp ta một chuyện, nếu như thành công thì ta sẽ không giết ngươi."
“Ta làm, ta làm!"
Nhiếp Tư Nghiên cũng không để ý đến cơn đau đầu của mình, vội vàng gật đầu như gà mổ thóc.
“Trước tiên dọn dẹp sạch sẽ nơi này cùng với bản thân ngươi."
"Rõ!"
Vương Đào không còn để ý tới Nhiếp Tư Nghiên nữa, không để ý tới cô ta cũng không dám chạy.
Đi tới trước cửa sổ, nhìn về tòa nhà cao tầng phía xa, Vương Đào đã có thể tưởng tượng đến nơi này có bao nhiêu tinh hạch.
"Nếu nơi này đã coi tinh hạch như tiền tệ, có lẽ có thể thử giao dịch với những người khác..."
Vương Đào hiện tại vẫn tương đối thiếu tỉnh hạch cấp 2, siêu năng lực của hắn cũng còn chưa tăng lên đây, hơn nữa bây giờ còn có Từ Tiểu Quân...