Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 423 - Chuong 423: Ta Chac Chan Se Lam Tốt!

Chuong 423: Ta chac chan se lam tốt! Chuong 423: Ta chac chan se lam tốt!Chuong 423: Ta chac chan se lam tốt!

Nhưng nếu như để cho hắn giết hết những người này ... dù sao thì cũng có tới ba trăm người a, Vương Đào thật không xuống tay được, mặc dù hắn tự nhận bản thân mình cũng không phải người tốt lành gì, nhưng hắn cũng không phải tên cuồng ma giết người, nếu như tự tay giết nhiều người như vậy, mặc dù hắn sẽ không áy náy nhưng trong lòng chắc chắn sẽ không được thoải mái.

Nên xử lý như thế nào đây ...

Thời điểm Vương Đào suy nghĩ, Nhiếp Tư Nghiên cảm nhận được ánh mắt của Vương Đào, lập tức toàn thân cô ta phát lạnh.

Cô ta giống như có thể cảm nhận được, sự sống chết của mình ngay ở trong một ý nghĩ của Vương Đào!

Đông đông đông ——

"Đại ca, chủ nhân, ba ba, gia gia ... đừng giết ta! Van ngươi..."

Nhiếp Tư Nghiên vội vàng lộn nhào tới dưới chân Vương Đào, một hơi đổi một tiếng xưng hô.

Cô ta bị đánh nhiều lần như vậy, tự tay giết chết tiểu thúc và chông của mình, vì chính là có thể giữ được mạng của chính mình, cô ta thật không muốn chết al

"Hả? Ngươi cảm thấy ta là người nói không giữ lời sao?"

Vương Đào nhướng mày.

Trước đó hắn nói, chỉ cần Nhiếp Tư Nghiên hạ dược thành công cho Hoàng Hằng, Vương Đào sẽ không giết cô ta, nhưng bây giờ Nhiếp Tư Nghiên này rõ ràng là không tin vào nhân phẩm của hắn al

".. Ca, ngươi, ngươi chỉ nói ngươi sẽ không giết ta, nhưng ngươi không nói người khác sẽ không giết ta..."

Nhiếp Tư Nghiên run lẩy bẩy đưa mắt nhìn vào Từ Tiểu Quân.

Thật đúng là không nói, Vương Đào quả thật có suy nghĩ như vậy.

Hắn không muốn tự mình động thủ, nhưng Từ Tiểu Quân và Giang Thi Tuyết đều có thể động thủ. Nhìn thấy Vương Đào im lặng, Nhiếp Tư Nghiên càng sợ hơn.

Lần này cô ta không dám ôm chân Vương Đào mà là quỳ xuống trước mặt Vương Đào, đầu áp sát vào trên sàn nhà.

Vương Đào đột nhiên mở miệng nói:

"Ta muốn tạm thời ở lại chỗ này, nhưng ta không muốn nhìn thấy nhiều người như vậy, nhất là những người hại đồng bào kia, ta rất không thích, cho nên, nếu như ngươi có thể nghĩ ra một biện pháp giải quyết phù hợp, ta có thể cam đoan giữ lại mạng sống cho ngươi."

Nghe được điều này, Nhiếp Tư Nghiên đột nhiên ngẩng đầu.

Dưới cái nhìn của cô, không muốn nhìn thấy những người này, biện pháp đơn giản nhất tự nhiên chính là giết những người đó, nhưng Vương Đào cũng không phải người ngu, tự nhiên biết biện pháp này, nhưng hắn đã không dùng vậy chắc chắn có suy nghĩ của mình.

Cho nên giết những người đó là không được, vậy nếu như không giết bọn họ còn muốn để cho bọn họ biến mất, vậy cũng chỉ có một cái biện pháp - làm nghề cũ của cô! "Ta có một cái biện pháp, ta có thể bán hết bọn họ cho ngục giam..."

"2?"

Vương Đào đột nhiên nhíu mày lại.

Hắn quả thật không nghĩ tới biện pháp này, dù sao hắn là người đứng đắn, nhưng suy nghĩ kỹ một chút giống như thật có thể.

Những người này trước đây lừa bán đi không ít người, hiện tại bán bọn họ tới đó cũng rất hợp lý.

"Vậy thì chuyện này giao cho ngươi."

Vương Đào vỗ vào trên đầu Nhiếp Tư Nghiên.

"Ca ngươi yên tâm! Ta chắc chắn sẽ làm tốt!"

Nhiếp Tư Nghiên lập tức vui mừng.

Vương Đào gật gật đầu, sau đó lại nói:

"Đúng rồi, mặc dù nói các ngươi những người này đều có rất nhiều tội ác, nhưng nói không chừng còn có một số người vô tội hoặc là người bất đắc dĩ phải làm... như thế này đi, ngươi..."

Nghe Vương Đào nói xong, Nhiếp Tư Nghiên lập tức mở to hai mắt mà nhìn, cô ta cảm thấy Vương Đào rất gian tra không kém hơn nàng chút nào.

Nhiếp Tư Nghiên lập tức cúi đầu.

"Vâng...

Sáng sớm ngày hôm sau.

Bên trong khu trò chơi arcade, mọi người trong Khô Lâu hội căn bản không phát hiện, lão đại của bọn họ đã chết.

Dù sao tang ba là địa bàn của bốn Dị Năng giả cấp 2, những người khác đều ở bên dưới, chiến đấu trong đêm qua rất nhanh, hơn nữa đều là đánh lén, không tạo ra động tính gì quá lớn, cộng thêm phòng game arcade được cách âm rất tốt, những người khác không biết gì cũng là chuyện rất bình thường.

Mặt của Nhiếp Tư Nghiên đã bớt sưng, Vương Đào sử dụng một số Túi chữa bệnh cho cô, bởi vậy mà cô ta đã khôi phục lại một chút, ngay cả chân cũng không khỏi, cô ta lấy danh nghĩa của Hoàng Hằng triệu tập mọi người lại.

Chờ sau khi tất cả mọi người tập trung ở trong bãi đậu xe phía sau, Nhiếp Tư Nghiên mở miệng nói: "Đêm qua, Hoàng lão đại thương lượng với chúng ta một chuyện, đó chính là vấn đề đề cao đãi ngộ của mọi người một chút..."

Hoa ——

Cô ta còn chưa nói hết lời, bên dưới đã là một mảnh ồn ào, không ít người kích động mà lớn tiếng ồn ào.

Vương Đào ở trên tang thấy cảnh này thì nhíu mày, mặc dù chuyện đãi ngộ tăng lên đúng là đáng giá để cao hứng, nhưng đây cũng quá không có tính kỷ luật, tiễn đưa những người này đi quả nhiên là đúng.

Nhiếp Tư Nghiên đối với chuyện này ngược lại là sớm đã thành quen, cô ta cầm một cây trường côn bằng thép gõ vào ống thép bên cạnh, sau khi thu hút sự chú ý của mọi người thì tiếp tục nói:

"Vê phần đãi ngộ được đề cao lên cụ thể là bao nhiêu thì chuyện này có liên quan tới việc cống hiến của mọi người đối với căn cứ, cho nên, các ngươi hiện tại đều viết vào giấy chi tiết cụ thể công trạng của mình là bao nhiêu, để cho chúng ta tới phân phối được hợp lý, chú ý, không được báo cáo láo, tất cả các ngươi đều nằm trong sự kiểm soát của chúng ta, nếu như có ai báo cáo lão ... vậy tự gánh lấy hậu qual

Thời điểm nói đến tự gánh lấy hậu quả, Nhiếp Tư Nghiên nhìn chằm chằm vào mọi người, cô ta không nói đùa, hậu quả này thật rất nghiêm trọng.

Sau khi mọi người nghe được điều này thì lại bắt đầu xì xào bàn tán.

Rất nhiều người đều không nhớ rõ bản thân mình đã lừa được bao nhiêu người, còn phải để đồng bọn giúp nhớ lại.

Tuy nhiên cũng có một số người bình thường một mặt thất lạc, bởi vì bọn họ không có công trạng.

Nhiếp Tư Nghiên bảo người đưa giấy bút lên.

Chẳng mấy chốc, tất cả mọi người đã viết xong các loại cống hiến' của chính mình.

Nhiếp Tư Nghiên mặt không đổi thu hết vào, sau đó nói với mọi người:

"Hôm nay tất cả mọi người đừng ra ngoài, ở tại căn cứ chờ tin tức đi."

"Rõ!"

Tất cả mọi người đều đồng ý với vẻ mặt kích động. Khô Lâu hội còn có không ít người bình thường, bọn họ đều đang nghĩ lấy lần này khả năng sẽ có cơ hội trở thành Dị Năng giả, mà những Dị Năng giả cấp 1 kia thì nghĩ đến có phải là có được cơ hội thăng cấp lên Dị Năng giả cấp 2 hay không!

Mặc dù cũng có vài người tương đối nghi hoặc, tại sao Hoàng lão đại lại không lộ mặt, nhưng cũng không có nghĩ quá nhiều, dù sao mọi người đều biết Hoàng lão đại yêu thích Liêu Hà người vợ mới này hơn, không chừng lúc này còn đang đại chiến trong ổ thì Sao.

Nhiếp Tư Nghiên câm hết thông tin lấy được lên tầng.
Bình Luận (0)
Comment